Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1261: Ngươi ngươi ngươi…

Hắn chưa từng nhìn thấy con chim màu xanh lá đó bao giờ, không biết là tồn tại thế nào. Thậm chí nó rốt cuộc mạnh mẽ đến mức nào, hắn cũng không cảm nhận được.
“Đó là Phong Thần điểu!” Viên Cổn Cổn thu lại nụ cười, nói: “Một loài cự thú tinh không hệ Phong vô cùng mạnh, có thể tung hoành vũ trụ hư không, thể thành niên có được thực lực cấp Thánh.”
“Phong Thần điểu! Cấp Thánh!” Vương Đằng hít ngược một hơi khí lạnh.
Trong đẳng cấp của tinh thú, cấp Vương tương đương với võ giả cấp Hành Tinh, còn cấp Hoàng lại chia nhỏ ra làm ba cấp bậc, phân biệt là cấp Hoàng hạ vị, cấp Hoàng trung vị, cấp Hoàng thượng vị, phân ra ứng với võ giả cấp Hằng Tinh, cấp Vực Chủ, cấp Giới Chủ.
Hắc Phong Điêu Vương lúc trước chính là tinh thụ cấp Hoàng hạ vị nhất giai, tương đương với võ giả cấp Hằng Tinh nhất giai.
Mà tinh thú cấp Thánh chính là tồn tại trên cấp Giới Chủ, ít nhất cũng tương đương với tồn tại cấp Bất Hủ.
Hắn thực sự không ngờ, con chim lớn màu xanh lá vừa rồi lại là cấp Bất Hủ!
Thật là không thể tưởng tượng!
Khó trách lại mạnh mẽ như vậy!
“Không đụng phải tồn tại như vậy trong hiện thực, ngươi đã xem như may mắn rồi đó.” Viên Cổn Cổn trêu chọc nói.
“Đụng phải trong hiện thực, ta chui lỗ chó còn không kịp, thế nào cũng sẽ không tự tìm đường chết.” Vương Đằng biết Viên Cổn Cổn có ý gì. Hắn lắc đầu, lại bật cười nói: “Thế nhưng ba người Hùng Đại Lực thì thảm rồi, trực tiếp tử vong, bị đẩy ra khỏi vũ trụ hư cấu.”
“Vận may của bọn họ không tốt, đụng trúng tên đồng đội tìm chết như ngươi.” Viên Cổn Cổn cười nói.
“Hi, tốt xấu gì ta cũng đã giúp bọn săn được nhiều Hắc Phong Điêu như vậy. Hơn nữa, nếu không có ta, khi bọn họ đối mặt với con Hắc Phong Điêu Vương kia đã chết rồi.” Vương Đằng không phục nói.
Hắn làm như thế là tìm chết sao?
Hắn chỉ muốn xác định bản thân mình có hy vọng sinh tồn khi đối mặt trực diện với tồn tại mạnh mẽ như vậy hay không.
Tuy rằng đáp án là không, nhưng dù sao hắn đã từng thử rồi!
Chưa từng thử đã chết, có khác gì cá muối đâu.
Hơn nữa nếu chưa tìm chết… phi, nếu không có loại tinh thần không biết sợ hãi này của hắn, không liều chết thử nghiệm đến cùng, thì sao có được thu hoạch chứ.
Vương Đằng nghĩ đến lúc cuối cùng Phong Thần điểu tấn công hắn, đã rơi ra mấy bong bóng thuộc tính, khoé miệng bất giác hiện ra nụ cười.
Nhặt bong bóng thuộc tính là nghề của hắn nha!
Cho nên, dù là khoảnh khắc tử vong, hắn cũng nắm chuẩn thời gian nhặt được mấy bong bóng thuộc tính kia.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Phong x28000’
‘Thiên phú hệ Phong cấp Thánh x10’
‘Phong lĩnh vực x50’
...
Ánh mắt Vương Đằng lấp lánh hào quang kích động, tuy rằng chỉ có ba cái bong bóng thuộc tính, nhưng khi hắn nhìn thấy nội dung của ba bong bóng thuộc tính này, một loại cảm giác mừng rỡ bất giác nảy sinh.
Đầu tiên là 28000 điểm nguyên lực tinh thần hệ Phong khiến thực lực vừa mới đột phá đến cấp Hành Tinh tam giai của hắn lại đột phá lần nữa, hiện tại là cấp Hành Tinh tứ giai!
‘Nguyên lực tinh thần hệ Phong’: 600/40000 (Cấp Hành Tinh tứ giai)
Nói thật lòng, nguyên lực hệ Phong này tăng lên hơi nhanh, thậm chí khiến Vương Đằng hơi không kịp trở tay.
Nhưng đây vẫn không phải là điều khiến hắn vui mừng nhất, thứ khiến hắn thật sự vui mừng chính là hai bong bóng thuộc tính tiếp theo.
Thiên phú hệ Phong cấp Thánh!
Sau khi bong bóng thuộc tính này dung nhập vào trong thân thể của Vương Đằng, hắn lập tức cảm nhận được thiên phú của mình đã xảy ra kiểu biến hoá không thể tưởng tượng nổi. Thiên phú hệ Phong của hắn đang tăng trưởng nhanh như gió, trực tiếp vượt qua khoảng cách chênh lệch, đạt đến một cấp bậc cực kì cao.
Cấp thiên phú sau cấp Vương là cấp Hoàng, sau cấp Hoàng mới là cấp Thánh!
Hiện tại thiên phú hệ Phong của Vương Đằng đã trực tiếp từ cấp Vương đạt đến cấp Thánh, vượt qua khoảng cách to lớn. Đến cả chính hắn cũng cảm thấy không chân thực lắm.
‘Thiên phú hệ Phong cấp Thánh’: 10/50000
Vương Đằng lập tức cảm thấy cảm ứng của mình đối với nguyên lực hệ Phong trong trời đất trở nên linh hoạt vô cùng, tính liên kết cao đến một mức độ không thể tưởng tượng.
Hắn như thánh giả trong gió, chỉ cần đứng ở nơi đó, vô số nguyên lực hệ Phong sẽ tuôn trào về phía hắn cuồn cuộn không ngừng.
Cuối cùng, Vương Đằng đã lãnh hội được loại thiên phú đó của Phong Thần điểu. Tuy rằng có thể vẫn còn chênh lệch với Phong Thần điểu, nhưng chênh lệch đó không còn là khoảng cách khó thể vượt qua.
Hắn và Phong Thần điểu chắc đều đang ở thiên phú cấp Thánh, có thể nói là hai bên đứng trên cùng một trình độ.
Hiện tại nếu để Vương Đằng đối diện với Phong Thần điểu lần nữa, chắc chắn sẽ không xuất hiện lại tình huống không thể khống chế nguyên lực hệ Phong như lúc trước.
Nếu hắn và Phong Thần điểu cùng lúc ở trong một vùng trời đất, ngoài bọn họ, không tồn tài sinh vật hệ Phong nào khác, vậy thì nguyên lực hệ Phong của vùng trời đất này ít nhất cũng phải chia ba bảy.
Phong Thần điểu chiếm bảy phần, còn Vương Đằng có thể chiếm ba phần!
Vương Đằng đắm chìm trong khoái cảm của thiên phú hệ Phong cấp Thánh một giây, sau đó bèn thu liễm nó lại. Nơi hắn đang ở hiện tại nhiều người phức tạp, thực sự không thích hợp để bộc lộ loại thiên phú này ra.
Nhưng Viên Cổn Cổn ở bên cạnh Vương Đằng đã phát giác ra biến hoá khủng khiếp này, lập tức há hốc mồm: “Ngươi ngươi ngươi…”
Nó nói liên tiếp ba từ ngươi, nhưng lại không nói ra thêm được lời nào khác.
“Kích động như vậy làm gì?” Vương Đằng nói.
“...” Viên Cổn Cổn hít sâu một hơi, ép buộc chính mình bình tĩnh lại, hỏi: “Chuyện vừa rồi là như thế nào? Tất cả nguyên lực hệ Phong đều tuôn trào về phía ngươi, giống như đang triều bái quân vương của chúng nó vậy.”
“Có sao? Sao ta không cảm nhận được chứ?” Vương Đằng giả ngốc.
“Ngươi đừng có múa rìu qua mắt thợ với ta, tình hình thế này ta chỉ từng nhìn thấy ở trên người cường giả cấp Bất Hủ. Đó là cảnh tượng chỉ thiên phú cấp Thánh mới có thể sản sinh ra được.” Viên Cổn Cổn gần như phát rồ, xông đến trước mặt Vương Đằng, trừng mắt nhìn chằm chằm vào mắt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận