Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 604: Dùng một thành phố chôn vùi loài Hắc Ám!


Mắt thấy bọn họ lại muốn ầm ĩ, Goring vội vàng nói: “Được rồi! Được rồi! Máy vị à, thời gian của chúng ta thật sự không nhiều, hiện tại không bằng ngồi xuống thảo luận đàng hoàng, đừng có tiến hành tranh luận không có ý nghĩa nữa.”
Những phù văn đại sư này thật ra cũng không phải không biết nặng nhẹ, chính là bởi vì thời gian gấp rút, bọn họ mới càng vội vàng, càng vội vàng thì càng là lâm vào trong cãi vã.
Cộng thêm tuổi tác Goring lớn nhất, trình độ phù văn cực cao, thậm chí đã chạm tới ngưỡng cửa Tông sư.
Bởi vậy hắn vừa mở miệng, mọi người đều mượn lừa xuống dốc, rốt cuộc cũng ngừng cuộc tranh luận không ngừng nghỉ này.
Đám người Ân Đồng Phương nhìn thấy một màn này, sôi nổi thở phào nhẹ nhõm.
“Các vị đại sư mời ngồi xuống.” Ân Đồng Phương vội vàng tiến lên nói.
Ngay sau đó đám người liền ngồi xuống xung quanh mô hình thành phố Tinh Phong cỡ lớn, bầu không khí lập tức nghiêm túc, nặng nề lên.
Những người trẻ tuổi kia cũng đều sôi nổi đi theo qua, đứng sau lưng thầy mình.
Lý Dung Tuyết thì lại ngồi bên cạnh Dương vương, làm quận chúa, nàng tự nhiên có đãi ngộ đặc biệt này.
Vương Đằng nhìn xung quanh, cực kỳ tự hiểu lấy, xem chừng là không có vị trí của hắn, thế là định đứng phía sau Goring quan sát.
Đột nhiên Ân Đồng Phương lại lên tiếng: “Vương Đằng, ngươi cứ ngồi bên cạnh Goring đại sư đi.”
Ngay lập tức, những người trẻ tuổi kia đều nhìn qua hắn, trong ánh mắt mang theo sự đánh giá, cùng hâm mộ và ghen tị không che giấu được.
Dựa vào cái gì!
Đều là tiểu bối, bọn họ không có tư cách ngồi, vì sao hắn lại có thể ngồi?
Đương nhiên bọn họ cũng chỉ nghĩ trong lòng, trước mặt một đám đại lão, trên thực tế đều rất phục tùng, không một ai dám mở miệng.
Vương Đằng cũng không để ý những ánh mắt này, nếu Ân Đồng Phương đã lên tiếng, vậy cứ thản nhiên ngồi xuống bên cạnh Goring thôi.
Vương Đằng lập tức trở thành một trong hai tiểu bối có thể ngồi chung với đại lão ở đây.
Ân Đồng Phương chiếu bố cục hoàn chỉnh của thành phố Tinh Phong lên trước mặt mọi người, nói: “Lần này bọn ta dự định hoàn toàn từ bỏ thành phố Tinh Phong!”
“Từ bỏ thành phố Tinh Phong!” Vương Đằng nhướn mày, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
“Cho nên, các vị đại sư có thể tùy ý giày vò, tận lực bố trí ra trận pháp phù văn mạnh nhất!” Sắc mặt Ân Đồng Phương nặng nề, lạnh như băng nói: “Chúng ta dùng một thành phố chôn vùi loài Hắc Ám xâm phạm!”
Ở đây có rất nhiều người còn không biết kế hoạch này, lúc này nghe vậy, sôi nổi hít vào một ngụm khí lạnh.
Đại lục Tinh Võ này phải hạ quyết tâm bao lớn, vậy mà quyết định hoàn toàn từ bỏ cả một thành phố!
Chúng phù văn đại sư từng người vẻ mặt nặng nề, cảm giác trọng trách trên vai vô cùng nặng nề, không khỏi nhìn nhau cười khổ.
Ân Đồng Phương nói xong liền giao sân nhà cho một đám phù văn đại sư, không lên tiếng nữa.
Những phù văn đại sư kia muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng đều nhìn về phía Goring.
Ông lão mập mạp Tra Thụ mở miệng nói: “Đại sư Goring, hay là cứ để ngươi dẫn đầu đi.”
“Đúng vậy! Đúng vậy đó!”
“Hay là ngươi tới đi…”
Những người khác cũng đồng ý tới tấp.
Goring lắc đầu, cười khổ nói: “Các ngươi nâng ta lên cao quá rồi đấy!”
“Cũng được, thời gian gấp rút, lão hủ cũng không từ chối.”
Hắn cực kỳ quyết đoán, không tiếp tục lăn tăn chuyện này, lúc này bắt đầu vào vấn đề chính.
Ánh mắt hắn rơi vào trên bố cục thành phố Tinh Phong, nghiêm mặt nói: “Nếu tướng quân Ân đã nói tuỳ ý chúng ta giày vò, không bằng chúng ta hoàn toàn buông tay.”
“Ý ngươi là…” phù văn đại sư tộc Địa Tinh Kaier hỏi.
“Các vị có từng nghe nói…” Goring nhìn quanh một vòng, chậm rãi nói: “Vạn Lôi Tịch Diệt trận chưa!”
Mọi người lặng yên hồi lâu.
Tra Thụ chần chừ mở miệng nói: “Là Vạn Lôi Tịch Diệt trận mang danh xưng ‘phía dưới thần lôi, vạn vật tịch diệt’ kia?!!”
“Không sai!” Goring gật đầu nói.
“Thầy làm cũng quá lớn rồi đó!” Vương Đằng nhìn qua Goring, nội tâm khiếp sợ không thôi: “Không nghĩ tới thầy Goring bình thường ôn tồn lễ độ thế mà cũng có lúc thô bạo như vậy.”
Vạn Lôi Tịch Diệt trận, hắn đương nhiên cũng biết.
Lấy lực lượng phù văn, lại dựa vào trụ dẫn lôi, dẫn xuống sấm sét chín ngày, dưới thiên uy sáng rực, bất kể ngươi là yêu ma quỷ quái gì, toàn bộ đều tiêu diệt sạch sẽ.
Lúc trước Nhậm Kình Thương lấy công pháp Thiên giai ‘Lôi Đình thân’ này dẫn ra sức mạnh của tự nhiên, sấm sét giáng xuống có uy lực như thế nào, Vương Đằng thấu hiểu rất rõ.
Nhưng nói thật, nếu so với lực lượng sấm sét Vạn Lôi Tịch Diệt trận dẫn ra, vậy thật giống như tay mơ gặp dân chơi thứ thiệt vậy.
Nhưng Vạn Lôi Tịch Diệt trận cũng có khuyết điểm…
Mấy phù văn đại sư nhìn nhau, cười khổ nói: “Đại sư Goring, Vạn Lôi Tịch Diệt trận mạnh thì có mạnh, nhưng bố trí quá mức khó khăn, xác xuất thành công không cao, dù sao chúng ta chỉ có một cơ hội.”
Đây vừa vặn cũng là khuyết điểm Vương Đằng nghĩ đến.
Như vậy, thầy chắc chắn được bao nhiêu?
“Nghe ý của mọi người, Vạn Lôi Tịch Diệt trận này uy lực mạnh mẽ, nhưng hình như xác xuất thành công cực thấp?” Lúc này, Ân Đồng Phương mở miệng hỏi.
“Phải, nếu bàn về uy lực, trong những trận pháp lấy trình độ của chúng ta có thể bố trí, Vạn Lôi Tịch Diệt trận này đứng thứ nhất.” Tra Thụ nói.
Ánh mắt Ân Đồng Phương sáng lên, hỏi: “Vậy đại sư Goring chắc chắn được bao nhiêu phần trăm?”
“Cộng thêm sự phối hợp từ mọi người, ta nhiều lắm cũng chỉ chắc chắn không đến sáu mươi phần trăm.” Goring nói.
“Việc này…” Ân Đồng Phương lập tức lâm vào rối rắm.
“Chắc chắn chưa tới sáu mươi phần trăm, vẫn còn hơi thấp!” Dương vương cau mày, có chút lưỡng lự.
Nếu bọn họ đã quyết định dùng một thành phố để làm làm mồi nhử, có thể thấy được quyết tâm lớn tới bao nhiêu, tác dụng của trận pháp kia hiển nhiên là quan trọng nhất, không cho phép có bất cứ sơ xuất nào.
Mà xét về mặt thời gian, mọi người cũng chỉ có một cơ hội để bố trí trận pháp mà thôi.
Không thể nói Vạn Lôi Tịch Diệt trận thất bại, là có thể dư thời gian đổi một loại trận pháp khác.
Nếu là như vậy, bọn họ cũng không cần rối rắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận