Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 708: Áo nghĩa Lực!

Vương Đằng tạm thời nghĩ mãi không rõ, nên vứt nó ra sau đầu, ánh mắt lập tức chợt lóe, làm phù du hư không thăm dò đến hư không xa xa.
Nhìn các phù du hư không đi xa, cho đến khi không nhìn thấy, hắn cúi đầu, nhìn xác chết khổng lồ bên dưới, rơi vào trầm tư.
Vương Đằng đột nhiên lấy thần binh Ma Khuyết ra, dẫm chân xuống, thân thể bắn lên cao, chém một đao xuống xác chết khổng lồ này.
Rầm!
Nguyên lực ầm vang, đánh lên thân xác chết khổng lồ, nhưng lại phát ra tiếng vang giống như từng đợt kim loại va vào nhau.
Mà chỉ để lại một vệt trắng thôi trên da xác chết khổng lồ!
Ánh mắt Vương Đằng hơi nheo lại, hắn kinh ngạc lạ thường nhìn xác chết khổng lồ, lập tức hung hăng cắn chặt răng: “Ta cũng không tin, ta đường đường là người sống còn không làm gì được một thi thể như ngươi!”
Hắn điều động nguyên lực toàn thân, hội tụ trên Ma Khuyết, lại chém xuống.
Sát lục ý bùng nổ!
Vương Đằng lấy nguyên lực Hắc Ám làm chủ, chém ra một đòn mạnh nhất.
Sau đó…
Cuối cùng một vết thương thật nhỏ xuất hiện trên cánh tay xác chết vĩ đại, giống như bị dao con cắt rách vậy.
“…”
Vương Đằng ngơ ngác nhìn vết thương kia, thậm chí còn dán sát vào nhìn, quả nhiên chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi.
Hắn không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Nguyên lực Hắc Ám của hắn đã đạt đến cấp Chiến Tướng, lực công kích tuyệt đối không yếu, kết quả lại chỉ có thể để lại trên thân xác chết này một vết thương nhỏ bé như vậy.
Như thế, khi còn sống xác chết này rốt cuộc mạnh bao nhiêu??
Vương Đằng thật sự không dám tưởng tượng.
Nhưng xác chết này càng kinh khủng, càng thu hút sự chú ý của hắn.
Vương Đằng nhíu mày trầm tư một chút, lấy Lưu Tinh chùy ra, dùng niệm lực tinh thần thúc giục, đâm mạnh vào trong vết thương kia.
Xoẹt!
Vết thương kia rốt cuộc đã bị xé ra lớn hơn một chút, một giọt máu màu vàng chảy ra từ miệng vết thương, nhỏ giọt xuống.
“Hả? Máu màu vàng!” Vương Đằng không khỏi kinh hãi, không dám mạo hiểm dùng tay đỡ. Hắn trầm tư một lát, niệm lực tinh thần trào ra, cuốn máu màu vàng này lại, sau đó chứa vào trong một cái bình ngọc nhỏ.
Tuy rằng chỉ có một giọt, nhưng với hình thể của xác chết khổng lồ, giọt máu màu vàng này đã đủ để chứa đầy bình ngọc.
Vương Đằng thả bình ngọc nhỏ vào lại trong nhẫn không gian, định trở về cẩn thận nghiên cứu, sau đó hắn tiếp tục điều khiển Lưu Tinh chùy công kích miệng vết thương kia.
Nửa giờ sau, vết thương trên xác chết đã mở rộng đến vài tấc, có càng nhiều máu màu vàng chảy ra.
Đồng thời một bong bóng thuộc tính rơi ra!
“Quả nhiên!” Ánh mắt Vương Đằng sáng lên, lập tức nhặt lấy.
‘Áo nghĩa Lực x1’
Vương Đằng chấn động toàn thân, không khỏi trừng lớn mắt.
Áo nghĩa!
Từ trên thân xác chết này, hắn lại nhặt ra thuộc tính áo nghĩa!
Cái gì gọi là áo nghĩa?
Đó là cảnh giới bên trên ý cảnh, uy lực mạnh hơn ý cảnh không biết bao nhiêu lần.
Nếu nói ý cảnh thuộc riêng về thiên tài, vậy áo nghĩa này là phương pháp thần thông tuyệt đỉnh, chỉ có một bộ phận nhỏ trong vô số thiên tài có thể lĩnh ngộ được.
Lúc này ở trong đầu hắn xuất hiện một bóng dáng cao lớn như ngọn núi, hắn đang lĩnh ngộ áo nghĩa của lực lượng, đi trong dãy núi, giơ tay nhấc chân, phá núi gãy núi, lực lớn vô cùng.
Một tia lĩnh ngộ áo nghĩa sáp nhập vào trong đầu hắn, huyền diệu kỳ dị!
Vương Đằng rung động vô cùng, chỉ có một điểm giá trị thuộc tính thôi nhưng đã khiến cho hắn lĩnh ngộ được một tia áo nghĩa, thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Nắm giữ áo nghĩa, trong lúc giơ tay, Vương Đằng đã có thể phát huy ra được lực lượng cực kỳ kinh khủng.
Đây tuyệt đối là nhặt được tiện nghi lớn!
Vương Đằng siết tay, ánh mắt tỏa sáng, nhìn xác chết khổng lồ trước mắt giống như nhìn thấy một bảo tàng vĩ đại.
Tiếp tục!
Lưu Tinh chùy xẹt qua một tia sáng lạnh trong hư không, Vương Đằng toàn lực thúc giục niệm lực tinh thần, đâm vào trong xác chết khổng lồ.
Dưới nỗ lực kiên trì không ngừng của Vương Đằng, trên xác chết khổng lồ cuối cùng xuất hiện nhiều vết thương không lớn không nhỏ.
Từng giọt máu màu vàng chảy ra từ miệng vết thương, căn cứ vào nguyên tắc không lãng phí, Vương Đằng lại góp nhặt được không ít máu màu vàng.
Sau khi cất vào trong bình ngọc, ném tất cả vào trong góc của nhẫn không gian.
Cùng lúc đó, một đám bong bóng thuộc tính cũng rơi xuống, lơ lửng bốn phía.
‘Áo nghĩa Lực x1’
‘Áo nghĩa Lực x1’
‘Áo nghĩa Lực x1’

Vương Đằng mừng rỡ, vội vàng nhặt lên.
Sau một phen khổ sở, Vương Đằng đạt được tổng cộng mười hai điểm áo nghĩa Lực.
Từng đoạn lĩnh ngộ áo nghĩa dung nhập vào trong thân thể và trí nhớ của hắn, Vương Đằng đã có được nhận thức mới đối với lực lượng.
Hóa ra có lực lượng như thế này!
Đáy lòng hắn không khỏi sinh ra minh ngộ này!
Không thể nói rõ ràng được!
Nếu thật sự để cho hắn giải thích lực lượng là gì, hắn cũng không thể nói rõ ràng được, nhưng trong lòng quả thật có một loại minh ngộ lực lượng này.
Vương Đằng dừng công kích.
Hắn quá mệt mỏi.
Vì để lại vết thương trên thân xác chết khổng lồ, có thể nói hắn đã dùng hết sức mình, cho dù là nguyên lực hay niệm lực tinh thần, tất cả tiêu hao không còn.
Xác chết khổng lồ này thật sự quá kinh khủng, thân hình mạnh mẽ gần như khiến cho hắn bó tay chịu trói.
May mà sau một phen hành hạ, cuối cùng có được một chút thu hoạch.
Vương Đằng quyết định nghỉ ngơi trước một chút, dù sao tạm thời không rời đi được, không bằng rút sạch sẽ xác chết bảo tàng này rồi tính.
Nếu không lỡ có thể rời khỏi hư không này, lại vô duyên vô cớ bỏ qua một bảo tàng như thế, thì mới là hối hận nhưng không có chỗ khóc.
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, hắn lấy nguyên thạch ra khôi phục nguyên lực cho mình.
May mắn hắn đã vơ vét sạch sẽ bảo tàng của loài Hắc Ám trong không gian ngầm ở pháo đài thành phố Hắc Nha, hiện giờ vừa hay có tác dụng.
Nhưng nguyên lực khôi phục dễ, khôi phục niệm lực tinh thần lại là một vấn đề lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận