Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 921: Tin tức truyền ra, toàn thế giới xôn xao!

Vương Đằng nghi ngờ nhìn bọn họ một cái, cuối cùng nói: “Bỏ đi, danh tính cũng xác định rồi, không cần sửa nữa!”
Vẻ mặt ba vị nguyên soái nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ dị.
Miệng thì nói không cần, nhưng trong lòng có thật sự như vậy không?
Quả nhiên giới trẻ vẫn thích giọng điệu thế này.
Cả ba người nhìn nhau, trong mắt thoáng lên một chút tinh ranh.
“Đi thôi, quay về trước, đợi lúc ngươi rời khỏi, có thể quay lại lái nó đi.” Ung Soái nói.
Vương Đằng gật đầu.
Thế là mọi người rời khỏi kho máy.
Đám người Mục Chí Quốc, Cù Phi vô cùng hâm mộ, chỉ ước rằng chiếc chiến cơ Phượng Vương này là của bọn họ.
Có điều bọn họ cũng không phải không có phần thưởng, quân đội phát điểm cống hiến cho mấy người họ.
Xe chạy đến khu nhà nghỉ, Mục Chí Quốc, Chúc Vân Thiều và những người khác xuống xe chào tạm biệt Vương Đằng: “Bọn ta còn phải quay về báo cáo, tạm biệt ở đây nhé!”
“Sau này sẽ gặp lại!”
Vương Đằng gật đầu nhìn bọn họ rời đi, hắn khẽ thở dài, mọi người đều có con đường riêng của mình, sau này không biết khi nào mới có thể gặp lại.
Vương Đằng cũng không phải người sến súa, giữa các võ giả, biệt ly là chuyện bình thường.
Có được chiến cơ Phượng Vương trong tay, sau đó điểm cống hiến cũng được phân chia, Vương Đằng không vội rời khỏi Hạ Đô, hắn chuẩn bị vào lại thực tế ảo để tăng thực lực.
...
Cùng lúc đó, võ giả các nước cũng lần lượt về nước, mang kết quả hội giao lưu trở về.
Bạch Đầu Ưng quốc, trong một căn cứ quân sự.
Một tên sĩ quan da trắng với mái tóc ngắn màu trắng đứng ở trước mặt Tô An, Utor và những người khác, vẻ mặt lạnh như băng, nhìn bọn họ bằng ánh mắt uy nghiêm.
Mà ở bên cạnh hắn, còn có một người phụ nữ tóc vàng mặc áo khoác trắng, đeo kính gọng đen, dáng người cao gầy.
Lúc này người phụ nữ tóc vàng đang điều khiển một đống máy móc.
Quincy hóa thú phát điên trong hội giao lưu đến giờ vẫn chưa tỉnh, lúc này hắn đang nằm trong cái máy này.
Bộ dạng của hắn vô cùng thê thảm, nửa người nửa thú, người đầy lông màu đen, rất nhiều ống dẫn không xác định đưa vào cơ thể hắn, những ống dẫn này vận chuyển vào cơ thể hắn các loại chất lỏng màu xanh lam và xanh lục.
“Các ngươi khiến ta rất thất vọng!” Tên sỉ quan lạnh lùng nói.
Utor, Tô An và những người khác liền cảm nhận được một luồng khí thế đáng sợ bùng phát từ tên sĩ quan lớn tuổi đối diện, từ đỉnh đầu của bọn họ rơi xuống ầm ầm.
Sắc mặt mấy người tái nhợt, cắn chặt hàm răng, cố gắng chống đỡ.
“Nguyên soái Cromwell!” Utor khó khăn nói: “Lần thất bại này tuyệt đối không phải do chúng ta kém cỏi, mà là nước Hạ đã xuất hiện một thiên kiêu tuyệt thế!”
“Thiên kiêu tuyệt thế!” Tên nguyên soái lớn tuổi tên là Cromwell nói.
Thiên kiêu tuyệt thế!
Kiểu lý do thoái thác này nếu là trước đây thì Cromwell sẽ chỉ cười giễu nó.
Hắn đi lên tới vị trí này, không biết đã từng nhìn thấy không biết bao nhiêu thiên tài, song có thể được xưng là thiên kiêu tuyệt thế chỉ có rất ít người mà thôi.
Thủ lĩnh võ đạo của nước Hạ năm đó có thể được tính là một!
Tuy nhiên, hắn đã nắm được tình báo của hội giao lưu, cho nên cũng biết những gì đã xảy ra ở đó.
Lời của Utor cũng không phải nói quá.
Vương Đằng của nước Hạ kia quả thật có thể được xem là thiên kiêu tuyệt thế,
nhưng Cromwell vẫn nói: “Võ đạo tranh phong, nước Hạ có câu nói rất hay, rằng người nào dũng cảm không buông thì thắng. Nếu các ngươi sợ bị hắn đánh bại, đương nhiên ngươi sẽ không có tinh thần dám nghĩ dám làm, sau này cũng không có khả năng cạnh tranh với hắn nữa.”
“Vâng!” Vẻ mặt của đám người Utor khẽ biến, bọn họ vội đồng thanh đáp lại.
Đặc biệt mấy người Tô An, Fortes, Martha vốn không được như ý ở hội giao lưu, ý chí có phần sa sút, lúc này nghe được lời của Cromwell đều sửng sốt.
Cromwell gật đầu nói tiếp: “Vương Đằng kia, ta sẽ cho người chú ý thật kỹ, sẽ phái nhân viên tình báo đến nước Hạ, nhất định phải nắm được tất cả tin tức của hắn.”
“Hiện giờ sóng ngầm bắt đầu khởi động ở khắp nơi, ngay cả tinh thú cũng xuất hiện bất thường, các dãy núi, rừng rậm lớn và trong biển đều thường xuyên xuất hiện dấu vết của hải thú lui tới. Trong đó nhiều nhất là rừng rậm Amazon, ta sợ là đại loạn sắp tới, các ngươi cần phải nâng cao sức mạnh càng sớm càng tốt.”
Mọi người nghe xong trong lòng đều nghiền ngẫm.
“Lẽ nào…” Sắc mặt Utor ngưng trọng, muốn hỏi điều gì đó.
Chẳng qua hắn còn chưa nói xong thì đã bị cắt ngang.
“Các ngươi không cần biết những thứ này, chỉ cần làm theo mệnh lệnh.” Cromwell xua tay ngăn cản, không nói thêm nữa.
Hắn quay đầu nhìn Quincy, hừ lạnh một tiếng: “Đồ vô dụng, lại bị võ giả nước Nghê Hồng đánh thành như vậy. Nếu không thể tỉnh lại thì cứ mặc cho hắn tự sinh tự diệt, chúng ta không có thời gian và tài nguyên để lãng phí cho một người vô dụng.”
Trong lòng đám người Tô An không khỏi sinh ra cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, nhưng cũng không dám nói gì.
Đó không phải là thứ bọn họ có thể thay đổi.
Điều duy nhất bọn họ có thể làm là cải thiện bản thân để không có kết cục như Quincy.
Bây giờ chỉ có thể chờ đợi hắn tự tỉnh lại, nếu không thì không ai có thể cứu được hắn.
“Hình như nước Nghê Hồng có gì đó bất thường.” Utor ngập ngừng nói.
“Không cần để ý, ta rất muốn xem bọn họ định làm gì.” Cromwell lạnh lùng nói.
“Báo cáo!”
Đúng lúc này, có người gõ cửa.
“Vào đi!” Cromwell cau mày.
Một sĩ quan đẩy cửa bước vào, thì thầm vào tai hắn vài câu, sau đó đưa cho hắn một tin tình báo.
Sau khi Cromwell đọc xong tình báo, vẻ mặt của hắn bỗng trở nên ngưng trọng, hắn nói: “Các ngươi cũng xem qua đi.”
Đám người Utor nhận lấy tin tình báo truyền nhau xem, khuôn mặt của họ đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Xem ra chúng ta vẫn còn đánh giá thấp Vương Đằng!” Sắc mặt Cromwell ảm đạm giống như sắp nhỏ nước.
Nước Hạ và Bạch Đầu Ưng quốc từ trước đến nay vẫn có mối quan hệ cạnh tranh, bây giờ ở nước Hạ xuất hiện một võ giả mạnh như vậy nhưng vẫn còn rất trẻ, đó không phải là chuyện tốt đối với bọn họ.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận