Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1310: Bách khoa toàn thư thì sao thua được? (2)

“Ha ha, ta nửa đường đụng phải đại sư Phàn Thái Ninh và đại sư Vương Đằng, nên đi theo tới đây xem.” Hobson dùng bàn tay thô ráp của mình gãi đầu, cười ha ha nói.
“Mau vào đây, ta và nhân viên công tác rất chào đón mọi người.” Bác sĩ Leonard gật đầu, nói.
Mọi người đi vào gian phòng, nhân viên công tác cực kì khách sáo, bởi vậy bọn họ đăng kí xong rất nhanh.
Nhà nước có người quen sẽ dễ làm việc hơn, có đại sư Phàn Thái Ninh và bác sĩ Leonard cùng ra tay, tất nhiên không có chuyện gì của Vương Đằng.
Bọn họ cầm đơn đăng kí, trực tiếp tiến đến địa điểm sát hạch.
Liên minh Phó Chức Nghiệp rất lớn, được chia làm từng khu vực theo các nghề nghiệp khác nhau. Bọn họ quyết định tới địa điểm sát hạch của bác sĩ trước.
“Nội dung sát hạch bác sĩ chủ yếu là thuật trị liệu và tri thức y học. Nếu đại sư Vương Đằng không am hiểu tri thức y học cũng không sao, chỉ cần ngươi làm tốt thuật trị liệu Quang Minh , hoàn toàn có thể gia nhập liên minh Phó Chức Nghiệp, mà sau này cũng sẽ rất nổi tiếng. Không thể không nói rằng người nắm giữ Thuật trị liệu Quang Minhthật sự rất có ưu thế.” Bác sĩ Leonard nói với Vương Đằng.
Vương Đằng gật đầu, tỏ ý đã hiểu rõ.
Thật ra bất cứ tri thức y học nào cũng không làm khó được hắn, nhiều nhất chỉ cần nhặt được một số bong bóng thuộc tính. Trước kia, khi ở trên Địa Tinh, hắn đã nhặt được không ít điểm thuộc tính tri thức y học, nhưng chắc chắn không thể so sánh được với y học trong vũ trụ.
Đợi lát nữa đến điểm sát hạch xem có thể nhặt được điểm thuộc tính tri thức y học nào, giúp nâng đẳng cấp y học của hắn lên hay không. Nếu không, chỉ có mỗi Thuật trị liệu Quang Minhthì có vẻ quá cấp thấp.
Sau một lát, mọi người đã đến phía ngoài gian phòng sát hạch, bác sĩ Leonard đưa Vương Đằng vào trong đó. Phàn Thái Ninh và Hobson chờ ở bên ngoài.
Gian phòng sát hạch này thực tế là một phòng điều trị, bên trong có rất nhiều người mặc áo khoác trắng, mọi người đều đang chờ đợi sát hạch bắt đầu.
Đồng thời, có ba người đang trao đổi với nhau trên vị trí ban giám khảo, sau khi bọn họ thấy bác sĩ Leonard dẫn Vương Đằng đến đây đều lộ vẻ kinh ngạc.
“Bác sĩ Leonard!”
“Bác sĩ Tằng Tu, bác sĩ Celia, bác sĩ Quách Tố Dương, thì ra hôm nay các ngươi là giám khảo.” Bác sĩ Leonard chào hỏi ba người một tiếng, đưa đơn đăng kí cho bọn họ, nói: “Ta đưa vị đại sư Vương Đằng này tới tham gia sát hạch.”
“Đại sư Vương Đằng!” Ba vị giám khảo càng thêm kinh ngạc.
Nhìn qua đơn đăng kí, người trẻ tuổi này còn chưa tới hai mươi tuổi, trình độ bác sĩ của hắn đã đạt tới cấp đại sư rồi sao?
Thật khiến người ta không thể tin nổi.
Vương Đằng cũng âm thầm đánh giá ba vị giám khảo. Trong đó, Tằng Tu và Quách Tố Dương là nhân tộc, còn Celia thì là một cô gái tộc Tinh Linh, dáng vẻ xinh đẹp sắc sảo. Hơn nữa, tộc Tinh Linh không có người nào xấu, nàng đương nhiên cũng không ngoại lệ.
“Kiểm tra sắp bắt đầu, ta sẽ không quấy rầy các ngươi.” Bác sĩ Leonard nhìn đồng hồ, nói với Vương Đằng: “Đại sư Vương Đằng, ta chờ ngươi ở ngoài, ngươi kiểm tra xong thì cứ đi ra.”
“Được.” Vương Đằng gật nhẹ đầu.
Sau đó bác sĩ Leonard lập tức đi ra khỏi gian phòng kiểm tra.
“Các hạ Vương Đằng, ngươi tìm chỗ ngồi xuống trước đi, chúng ta sẽ bắt đầu sát hạch nhanh thôi.” Người bác sĩ Leonard dẫn tới, dù chưa xác thực được Vương Đằng có phải đã đạt tới cấp Đại Sư hay không, cả ba người cũng sẽ khách sáo đôi chút.
Vương Đằng tìm đại một chỗ ngồi xuống.
Không lâu sau.
Một trong ba vị giám khảo là Celia đứng lên, chậm rãi nói: “Kiểm tra bác sĩ hôm nay sẽ chia làm hai phần, thi viết và trị liệu.”
“Thi viết, chủ yếu là kiểm tra các tri thức y học, trị liệu là kiểm tra thực tiễn, bất kể dùng phương pháp gì, chỉ cần chữa khỏi cho người bệnh và người bị thương, sẽ coi như đã thông qua sát hạch hôm nay, thời gian cho mỗi bài kiểm tra là nửa giờ.”
“Tiếp theo, sát hạch bắt đầu!”
Theo giọng nói của nàng, trước mặt mỗi người tham gia kiểm tra đều xuất hiện một cảnh hình, từng đề bài về tri thức y học xuất hiện trước mặt bọn họ.
Vương Đằng có hơi bất lực, không ngờ tới có một ngày hắn phải thi viết.
Thế nhưng nhìn lướt qua các đề bài trên màn hình, hắn không vội bắt đầu. Nhìn chung. hắn không biết phần lớn những đề bài này.
Những người khác đã bắt đầu làm bài, đồng thời cũng bắt đầu rơi ra bong bóng thuộc tính.
‘Tri thức y học x100’
‘Tri thức y học x160’
‘Tri thức y học x120’

Từng bong bóng thuộc tính bị Vương Đằng nhặt lên, hóa thành ký ức dung nhập vào trong đầu hắn như thể hồ quán định, đề bài trước mắt không còn lạ lẫm.
Có điều Vương Đằng vẫn không làm, bởi vì hắn phát hiện trong số những đề bài này, có cái hắn vẫn chưa biết đáp án.
Không còn cách nào khác, hắn phải tiếp tục nhặt bong bóng thuộc tính thôi.
Tri thức y học của Vương Đằng chẳng những tăng cấp, ban đầu từ tiểu thành rồi đạt tới đại thành, sau đó xuất phát tới viên mãn.
“Hả? Sao Vương Đằng còn chưa làm bài?” Ba vị giám khảo đều âm thầm để ý Vương Đằng, thấy hắn không nhúc nhích, không khỏi nhíu mày.
“Bác sĩ Leonard sẽ không đến mức làm ra loại chuyện lừa bịp chúng ta chứ.” Bác sĩ Celia lắc đầu cười khổ nói.
“Chờ một chút…nhìn kìa, hắn đang bắt đầu làm bài.” Quách Tố Dương đột nhiên sửng sốt, kinh ngạc nói.
“Tốc độ nhanh quá!”
Tằng Tu và Celia vội vàng nhìn lại, không khỏi giật mình.
Vương Đằng chẳng những bắt đầu làm bài thi, mà tốc độ còn rất nhanh, dường như không hề dừng lại, mắt quét qua đề bài là viết luôn đáp án.
Mười phút sau, Vương Đằng đã trả lời xong tất cả đề bài, cũng nộp bài thi.
Mà lúc này, những người khác người vẫn đang cố gắng làm bài, người thì nhíu mày trầm tư, người thì vò đầu không thôi.
Vương Đằng âm thầm cười.
Đề các ngươi biết, ta cũng biết, đề các ngươi không biết, ta cũng biết luôn!
Cạo lông dê tốt ở chỗ này, thu thập trí tuệ của tất cả mọi người thành một thể.
Bách khoa toàn thư thì sao thua được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận