Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 768: Tiểu Quân, ngươi có hài lòng với hắn? (3)

Giống như vấn đề đám người Chử Vĩnh Niên gặp phải, những người khác cũng có không ít, đều là bí mật bất truyền của Dị Giới, bọn họ chưa từng gặp qua, thế nên không hiểu ra sao.
Mà Vương Đằng làm những chuyện như vậy, chính là để cho bọn họ rõ từng điểm, cho bọn họ tự mình làm rồi hiểu ra.
Những người này đều là những phù văn sư đừng đầu Địa tinh, bàn về sự hiểu biết với phù văn đạo, bọn họ không kém hơn bất kỳ kẻ nào, có nhiều chuyện mới nói một chút liền hiểu, cũng giảm không ít nước miếng cho Vương Đằng.
Theo thời gian trôi qua, tiến độ của Huyền Vũ Tỏa Thiên trận đã đến bước cuối cùng, rất nhanh là có thể hoàn thành.
Hôm đó, Vương Đằng mới vừa cùng người nhà ăn điểm tâm xong, dạy Đậu Đậu đánh quyền ở trên bãi đất trống.
Một bộ quyền pháp cơ sở, cô nhóc kia đánh ra hình ra dạng, trong miệng phát ra tiếng kêu hừ hừ ha ha, giống như làm vậy thì có khí thế hơn.
Thế nhưng xem ra là đối với người khác, cho dù nàng gọi lớn tiếng hơn thì âm thanh kia, dáng vẻ kia cũng như đang bập bẹ.
Trên mặt ông cụ Vương và mọi người ở Vương gia cũng mang theo ý cười, rất cưng chiều nhóc con này, thật sự không bởi vì nàng không có huyết thống Vương gia mà không chào đón nàng.
Trong khoảng thời gian này, nhóc con này đã từ từ sát nhập vào trong Vương gia.
...
Hứa Gia, Bạch Gia, và vài gia tộc khác cùng Vương gia định ra một số thủ tục hợp tác. Nói tóm lại, chính là bọn họ phụ thuộc vào sự sống còn của Vương gia, mà Vương gia cho bọn họ sự bảo hộ thỏa đáng.
Đối với chuyện này Vương Đằng cũng không có ý kiến gì, chỉ với mặt mũi của đám người Hứa Kiệt, Bạch Vi, ít nhiều hắn cũng dành sự bảo hộ cho bọn họ.
Về sau đám người Hứa Kiệt, Bạch Vi, Dư Hạo cũng đã tới tìm hắn. Vương Đằng biết trong lòng bọn họ suy nghĩ gì, cũng không nói nhiều thêm, chỉ là để cho bọn họ trở về tu luyện thật tốt, không cần suy nghĩ nhiều, hắn còn không cẩn thận đến mức như vậy.
Những chuyện đối nhân xử thế như thế này, hắn cũng không phản đối.
Đám người Hứa Kiệt biết rằng hắn không thật sự tức giận, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cười đùa trêu trọc một chút ròi cáo từ rời đi.
Bây giờ trưởng bối của gia tộc bọn họ kỳ vọng tương đối cao đối với bọn hắn, cũng hy vọng bọn họ có thể lập nên thành tích trong võ đạo.
Khẳng định không thể so sánh được với Vương Đằng, nhưng dù thế nào cũng phải trở thành một võ giả, cống hiến một phần sức lực cho gia tộc.
Chẳng những là bọn họ, đám con cháu còn lại của gia tộc cũng giống như vậy, chỉ cần có thiên phú, mấy nhà bọn họ đều dùng hết tài nguyên để thế hệ trẻ tu vũ.
Trận bạo động của hải thú lần này đã kích thích mọi người.
Rốt cuộc bọn họ hiểu được, thời đại này cuối cùng cũng là thời đại của võ giả, không trở thành cường giả, cũng chẳng khác gì con kiến hôi, sống chết không do mình quyết định.
Không chỉ là mấy nhà này, các gia tộc còn lại cũng thế, đều tìm mọi cách cho con cháu trong gia tộc của mình đi theo con đường võ đạo.
Đáng tiếc, bọn họ không có vận may như các gia tộc Hứa gia, Bạch gia. Gia tộc của mấy người bọn Hứa Kiệt không tính là nhiều nhất ở Đông Hải, nhưng cũng bởi vì có quan hệ thân thiết với Vương gia, hiện tại trong rất nhiều chuyện đã là gia tộc đứng đầu.
Mà rất nhiều gia tộc đứng đầu cũng biết Vương gia có một Vương Đằng, đều mong muốn lên con thuyền lớn này, đáng tiếc không có cửa.
Vương gia cũng không phải người lương thiện, những gia tộc không quen biết đều không gặp.
...
Chu gia, một trong những gia tộc cao cấp nhất ở Đông Hải.
Lúc này bọn họ đang tổ chức một buổi hội nghị gia tộc, cấp trên của Chu gia đều ở đó, mấy thanh niên trẻ tuổi cốt cán cũng đã ở đây.
Tam công chúa Chu gia ngày đó gặp ở núi Bảo An Châu Bạch Quân ngồi ở vị trí đầu tiên bên tay phải của người đứng đầu Chu gia.
Không khí rất nghiêm túc, cuộc bạo động của hải thú khiến cho Chu gia bọn hắn tổn thất không ít. Các loại tài sản cố định bị hủy hoại trong chốc lát, cũng may khi có không ít sản nghiệp của bọn hắn rải rác khắp cả nước, không đến nỗi thiệt hại tới gốc rễ.
Thế nhưng tài sản của Chu gia bị ngâm nước tới mọt phần ba, đó đã là vết thương hao tổn gân cốt đối với bọn họ.
Giờ phút này, ông cụ Chu ngồi vào vị trí đứng đầu, sắc mặt nghiêm trọng, cất giọng nói: “Thời đại võ đạo, võ giả mới là căn bản, những năm nay Chu gia chúng ta cũng bồi dưỡng được một số võ giả, nhưng mà trước cuộc bạo động của hải thú ở nơi này lại không chịu nổi một kích. Suy cho cùng những đệ tử trong gia tộc sống an nhàn sung sướng đã quen.”
Mọi người lúng túng không thôi, bọn họ cũng rất bất đắc dĩ mà. Cuộc bạo động hải thú kinh khủng như thế bọn họ nào đã từng gặp. Hơn nữa đệ tử gia tộc tập võ vốn là để đạt được thân phận và đặc quyền, cũng không phải là thật sự muốn đi liều sống liều chết.
Vốn là cũng không có gì, thời đại hòa bình, cũng không tới phiên võ giả gia tộc đi liều mạng, ai mà biết đột nhiên xảy ra chuyện như vậy.
Người cầm lái Chu gia thế hệ này là cha của Chu Bạch Quân – Chu Vĩ Mạnh, mà ông cụ Chu đã sớm lùi về phía sau màn từ mấy năm trước, lúc này hắn cất giọng nói: “Việc bồi dưỡng võ giả trong gia tộc gần như chưa từng thấy máu, gặp phải bao động hải thú khủng bố như vậy, nghiêng về một bên cũng là chuyện bình thường.”
“Hừ, đừng kiếm cớ cho sự bất lực của mình. Nếu như không phải tầm nhìn của ngươi không đủ, Chu gia chúng ta sao có thể rơi vào cục diện xấu hổ như thế.” Ông cụ Chu lạnh lùng hừ một tiếng, nói.
Chu Vĩ Mạnh: “...”
Không phải chính ngươi cũng không nghĩ tới sao.
Chu Vĩ Mạnh bức bách trong lòng, liếc ông cụ Chu gia một cái, không dám nói ra.
“Ngươi nhìn Vương gia người ta xem, nuôi dưỡng một tên võ giả đứng đầu, cấp Chiến Tướng. Trong nước có mấy người cấp Chiến Tướng, toàn thế giới có được mấy người. Bình thường nhìn không ra, bạo động hải thú lần này, không phải là lộ rõ năng lực của bọn hắn rồi sao, đây là Vương gia muốn một bước bay lên trời đây mà.” Ông cụ Chu gia không khỏi hâm mộ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận