Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1198: Đến cả một tên vô danh như ngươi cũng từng nghe thấy tên của ta (3)

Vẻ mặt của những võ giả cấp Hành Tinh khác đều co giật.
Một võ giả cấp Hành Tinh bổ tới từ phía sau hắn, tay cầm chiến phủ, bổ xuống tạo thành một đòn đánh cực mạnh phóng tới sau lưng Vương Đằng, trông cực kỳ khủng khiếp, như muốn bổ hắn thành hai nửa.
Hừ!
Vương Đằng xoay người đấm ra, hai luồng sức mạnh từ cú đấm và chiến phủ va vào nhau lập tức tạo ra một âm thanh vang dội, phủ mang vỡ tan ngay trước ánh mắt kinh ngạc của vị võ giả nọ.
Xùy!
Vương Đằng đâm hắn một nhát, ánh sáng lạnh lẽo xẹt qua yết hầu của đối phương.
Máu tươi bắn ra tung tóe, lại có thêm một võ giả cấp Hành Tinh thiệt mạng!
Ngay sau đó các võ giả cấp Hành Tinh khác cũng vọt đến, Vương Đằng phát huy nguyên lực Ngũ Hành đến cực hạn, kiếm ý Ngũ Hành bạo phát, kiếm ý hệ Thổ, kiếm ý hệ Hỏa, kiếm ý hệ Thủy,... cứ tuôn bất tận…
“Nguyên lực Ngũ Hành! ! !”
“Kiếm ý Ngũ Hành! ! !”
“Mẹ nó, tên này là quái vật hay gì!”
Ở xa xa, sắc mặt Klute càng lúc càng đanh lại, hắn dường như không dám tin vào mắt mình.
Tên tiểu tử trước mắt thế mà lại có được nguyên lực Ngũ Hành, hơn nữa còn đã lĩnh hội được kiếm ý Ngũ Hành đến cảnh giới cao thâm như vậy, đây không phải là chuyện mà những thiên tài bình thường khác có thể làm được.
Phập!
Phập!
Phập!
Từng tiếng kêu rên thảm thiết lần lượt vang lên, chỉ trong chốc lát, võ giả cấp Hành Tinh bị Vương Đằng giết tầng tầng, trong nháy mắt, số võ giả còn lại không đến một nửa.
“Chết tiệt!” Vẻ mặt Klute cực kỳ u ám, hắn không tiếp tục quan sát nữa mà nhấc chân, cả người tức thì biến mất ngay tại chỗ, xuyên qua không gian, cả người hắn tỏa ra ánh sáng nóng rực hệt như Hằng tinh lao về phía Vương Đằng.
Vương Đằng lập tức cảm giác được có một luồng khí thế mạnh mẽ đang lao tới, hắn híp mắt, tránh né công kích của những võ giả cấp Hành Tinh đang vây quanh.
Cùng lúc đó thân kiếm cũng tỏa ra ánh sáng kiếm màu xanh chói mắt, từng làn sóng từ từ sinh ra ngay trong nguyên lực đang chuyển động, trong chốc lát đã cao hơn trăm trượng.
Vô số ánh kiếm bắn xuyên qua cơn sóng khổng lồ, khiến người ta nhìn mà thấy rét lạnh.
Áo nghĩa kiếm pháp hệ Thủy – Thiên Trọng Lãng!
Oành!
Làn sóng khổng lồ cao trăm trượng đụng độ với quả cầu sáng đang lao tới của đối phương.
Cuộc giao tranh giữa nước và lửa nổ ra ngay trong hư không Vũ trụ!
Một xanh một đỏ, hệt như hai tinh thần đang va vào nhau, nổ ra một luồng sáng chói lòa.
Biểu cảm của những võ gỉa cấp Hành Tinh còn lại đều thay đổi, bọn họ lần lượt lùi ra sau do sợ hãi sẽ đụng phải những tàn dư từ vụ nổ này.
“Tên tiểu tử này dữ dằn ghê nhở, mới chỉ cấp Hành Tinh nhị giai thôi đấy, mà đã có thể so kè với cấp Hằng Tinh rồi.” Viên Cổn Cổn không khỏi cảm thán.
Oành bùm bùm!
Một lúc sau, hai luồng ánh sáng đột nhiên tiêu tán.
Một bóng người từ trong đó bay ra, vậy mà lại là Vương Đằng!
“Tiểu tử, ngươi chỉ mới cấp Hành Tinh, dù có mạnh hơn nữa thì sao chứ? Ta cũng có thể giết ngươi như thường!”
Sắc mặt Klute lạnh tanh, hắn cầm một thanh chiến kiếm đỏ rực trong tay, hệt như đã hóa thành một luồng kinh hồng đuổi giết Vương Đằng.
“Không hay rồi!”
“Nguy hiểm!”
Viên Cổn Cổn vô cùng lo lắng, nó không muốn chủ nhân mà nó vất vả lắm mới tìm được lại chết ngay tại chỗ này, mà còn chưa thoát khỏi ngân hà, vậy chẳng phải sẽ trở thành chuyện nực cười nhất trần đời hay sao.
Nó lập tức mở vũ khí phù văn trên phi thuyền nhắm ngay Klute!
Tóc gáy sau lưng Klute chợt dựng hết cả lên, hắn lập tức ngửi được mùi nguy hiểm chết chóc, chỉ đành buông tha không đuổi theo Vương Đằng rồi rút lui.
Đối với cường giả, lằn ranh giữa sự sống và cái chết chỉ trong một suy nghĩ mà thôi.
Phù!
Một luồng sáng trắng bắn ra từ trên phi thuyền Càn Nguyên E63, tia sáng xuyên qua hư không, rơi xuống ngay vị trí của Klute.
Oành!
Xa xa, một hành tinh nhỏ bị va chạm, lập tức nổ tung.
Vũ khí có thể hạ được cấp Hằng Tinh thật đáng sợ biết bao!
Lúc này, Vương Đằng rơi trên một thiên thạch trong hư không, hai mắt hắn lóe lên, tung ra một cú đấm lên thiên thạch, khối thiên thạch dưới chân lập tức nổ tung.
Thế còn chưa hết, hắn xông về phía những khối thiên thạch khác ở bên cạnh, tung ra từng cú đấm nhanh như ánh chớp, đấm vỡ hết thảy những khối thiên thạch xung quanh.
Chỉ trong vài nhịp thở, bốn bề chỉ còn đá vụn, trôi nổi trong hư không, bao quanh Vương Đằng.
“Ngươi muốn làm gì?” Mọi người nhìn cảnh này xong đều cảm thấy thắc mắc không thôi.
Nguyên Từ chi tâm!
Vương Đằng giận dữ trong lòng, mở ra ‘Nguyên Từ chi tâm’!
Ở trong vũ trụ, uy lực chân chính của ‘Nguyên Từ chi tâm’ hoàn toàn bùng nổ.
Đá vụn do thiên thạch vỡ ra mà thành vờn quanh Vương Đằng, giờ phút này xoay tròn tốc độ cao, sau đó từng cục đá vụn bay về phía hắn.
Rầm rầm rầm…
Trong tiếng nổ vang kịch liệt, đá vụn này nhanh chóng lấy Vương Đằng làm trung tâm ngưng tụ thành một hình cầu cực lớn, giống như một hành tinh nhỏ lơ lửng giữa hư không.
Rầm!
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, hình cầu này bắt đầu thay đổi hình dáng, đôi chân lớn nham thạch thò ra từ bên dưới, một cái đầu nham thạch góc cạnh rõ ràng cũng theo đó xuất hiện.
Rầm!
Lại một tiếng vang thật lớn, đôi cánh tay nham thạch lớn chìa ra.
Một người khổng lồ nham thạch vô cùng vĩ đại rõ ràng xuất hiện ở trước mặt tất cả mọi người.
Người khổng lồ nham thạch này còn vĩ đại hơn khi thi triển trên Địa Tinh mấy lần, đứng sừng sững giữa hư không, tản ra uy thế kinh khủng.
“Đây là thứ gì vậy!”
Một võ giả cấp Hành Tinh không khỏi nuốt nước miếng, ánh mắt hoảng sợ nhìn người khổng lồ kia.
Sắc mặt Klute khó coi. Hắn vừa mới tránh được một đòn trí mạng, trong lòng vẫn còn sợ hãi, lúc này lại nhìn thấy người khổng lồ nham thạch này, đồng tử trong mắt càng co rụt lại.
“Hừ!”
“Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, thủ đoạn gì đều phí công!”
Hắn hừ lạnh một tiếng, toàn thân đột nhiên rực sáng lên, giống như một hành tinh đang hết sức thiêu đốt, lại ra tay trước, vẽ ra một đường ánh kiếm trăm trượng chém về phía người khổng lồ nham thạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận