Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1211: Phát nổ~

Bởi vậy, không khó để Viên Cổn Cổn xuyên thủng lớp phòng ngự của đối phương và xâm nhập vào hệ thống trí năng này.
Chẳng mấy chốc, cửa khoang thuyền của chiếc phi thuyền kia đã mở ra trong khi võ giả Liên Bang Aurant không hề hay biết.
Cùng lúc đó, Viên Cổn Cổn truyền một sơ đồ bố trí vào tâm trí Vương Đằng.
Giọng nói của Viên Cổn Cổn cùng truyền sang: “Đây là sơ đồ bố trí của chiếc phi thuyền dưới chân ngươi, trong đó có nhiều chỗ được đánh dấu đỏ, đó chính là màn hình giám sát của phi thuyền.”
“Cảm ơn!” Vương Đằng hơi ngẩn ra, nói trong đầu.
Có sơ đồ bố cục này, hắn sẽ thoải mái hơn nhiều, cũng tránh được màn hình giám sát một cách chuẩn xác, không để võ giả cấp Hằng Tinh ở phòng điều khiển chính phát hiện ra mình trước.
“Hừ, không ngờ thằng oắt này liều lĩnh như vậy, dám đột nhập cả vào lỗ sâu, cố mà cẩn thận đừng để chết đấy.” Viên Cổn Cổn khẽ hừ một tiếng, nói.
“Yên tâm, không chết được.” Vương Đằng tự tin nói.
“Thật ra không cần cứng đối cứng với họ, ngươi có thể phá hủy luôn nguồn năng lượng trung tâm của phi thuyền, như thế cả chiếc phi thuyền sẽ báo hỏng, võ giả trên phi thuyền cũng sẽ chôn thây trong lỗ sâu.” Viên Cổn Cổn nói.
“Ý kiến hay!” Mắt Vương Đằng sáng lên.
Vốn dĩ hắn định tìm đến vị trí của những đốm sáng để tiêu diệt đám võ giả của Liên Bang Aurant này, nhưng nhờ gợi ý của Viên Cổn Cổn mà hắn nhận ra đây mới là phương pháp đơn giản tốn ít sức nhất.
Thế là Vương Đằng lập tức tìm được vị trí của nguồn năng lượng trung tâm trên sơ đồ bố cục phi thuyền trong đầu mình, đồng thời cũng tìm được con đường hợp lý nhất để đến đó.
Hắn chọn một phương hướng, thu hồi đôi cánh Phong Lôi sau lưng rồi nhanh chóng chạy men theo con đường trước mắt.
Vương Đằng chợt nhận ra, có sự trợ giúp của sinh mệnh trí năng Viên Cổn Cổn này, việc xâm nhập vào phi thuyền đối phương vốn rất khó khăn bỗng trở nên vô cùng đơn giản, đến mức hắn gần như không gặp phải bất cứ trở ngại nào trên đường tìm đến vị trí nguồn năng lượng trung tâm của phi thuyền.
Tuy nhiên, phi thuyền này vẫn còn một lớp phòng thủ cuối cùng, chính là cánh cửa dày đặc chắn trước mặt Vương Đằng lúc này. Nó được chế tạo từ một loại kim loại đen không biết tên, thoạt nhìn có vẻ rất dày và nặng.
“Đó là một hợp kim cấp Hằng Tinh, dùng Nguyệt Kim Luân của ngươi cắt nó ra là được!” Giọng nói của Viên Cổn Cổn thản nhiên truyền tới.
Vương Đằng nghe vậy thì biết cánh cửa dày đặc này không làm khó được Nguyệt Kim Luân. Hắn lấy Nguyệt Kim Luân ra, khống chế niệm lực tinh thần để cắt, vậy là cánh cửa dày và nặng đủ để ngăn chặn công kích mạnh mẽ cấp Hằng Tinh dễ dàng bị cắt mở, đổ rầm xuống.
Ngay lập tức, một thiết bị cực lớn có hình dáng như cái lò lửa xuất hiện trước mặt Vương Đằng, nó có hình cầu, bên trên phủ kín phù văn và phát ra ánh sáng đỏ rực, xung quanh quả cầu được nối bởi những ống dẫn đến phi thuyền, phù văn men theo đó tỏa ra tứ phía.
“Ặc… trên người ngươi có thứ gì đó như bom hẹn giờ không?” Viên Cổn Cổn đột nhiên hỏi.
“Không có, làm sao vậy?” Vương Đằng hỏi.
“Một khi ngươi phá hủy năng lượng trung tâm này, nó sẽ phát nổ, mà ngươi ở ngay gần như thế e là sẽ bị thương.” Viên Cổn Cổn nói.
“... Sao ngươi không nói sớm?” Vương Đằng cạn lời.
“Không phải là quên thôi sao.” Viên Cổn Cổn chột dạ đáp.
“Rốt cuộc ta cũng biết vì sao Nam Cung Việt tiền bối lại chết rồi, nhất định là hắn bị chết oan bởi sinh mệnh trí năng trớt quớt nhà ngươi.” Vương Đằng u oán nói.
“...” Viên Cổn Cổn.
Vương Đằng không nói nữa, hắn đi đến gần nguồn năng lượng trung tâm, một viên nguyên thạch xuất hiện trong tay, sau đó hắn tiện tay khắc lên đó vài phù văn.
Một thiết bị nổ tạm thời được hoàn thành!
Vương Đằng mỉm cười, đặt viên nguyên thạch lên trên nguồn năng lượng trung tâm.
Còn hắn thì dùng Nguyệt Kim Luân để phá mặt sàn của phi thuyền, sau đó lao như bay ra ngoài.
Bíp bíp bíp…
Phía trên phi thuyền đột nhiên phát ra một loạt tiếng báo động dữ dội!
Tiếng báo động chói tai vang lên, toàn bộ phi thuyền của Liên Bang Aurant đều lóe lên sắc đỏ!
“Có chuyện gì thế?”
Ba gã võ giả cấp Hằng Tinh trong phòng điều khiển chính khẽ biến sắc, lớn tiếng hỏi.
“Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện dấu hiệu bất thường ở nguồn năng lượng trung tâm!” Trí năng trung tâm của phi thuyền không ngừng phát ra cảnh báo.
“Cái gì?”
“Làm sao nguồn năng lượng trung tâm lại xảy ra vấn đề được??”
“Lập tức phái người đến kiểm tra…”
Ba gã võ giả cấp Hằng Tinh chợt cảm thấy không ổn cất tiếng, thế nhưng chưa kịp nói xong thì cả phi thuyền đã nổ tung.
Và thế là một chiếc phi thuyền vũ trụ của Liên Bang Aurant đã hóa thành bụi vũ trụ!
“Có chuyện gì vậy?”
Sự bất thường ở đây lập tức kéo theo sự chú ý của chín phi thuyền vũ trụ còn lại của Liên Bang Aurant. Những võ giả cấp Hằng Tinh trên những phi thuyền đó đều nhìn về phía phi thuyền nổ tung.
Trên phi thuyền chính ở trung tâm, một người đàn ông với khuôn mặt lạnh lùng, dáng vẻ chỉ tầm ngoài ba mươi tuổi, gương mặt được bao phủ bởi lớp vảy đen mịn, rất giống với thiên kiêu Rockins của tinh hệ Uro trước đó, hiển nhiên là cùng một chủng tộc.
Vẻ mặt hắn lạnh lùng, phòng điều khiển chính của chín phi thuyền kia đều được kết nối với phi thuyền chính này. Chúng vẫn luôn giữ liên lạc với nhau, nhưng giờ phút này, màn hình của một phi thuyền đã hoàn toàn xám ngắt.
“Phi thuyền số sáu đã bị nổ!”
Cường giả tộc Hắc Lân cấp Hằng Tinh cửu giai lên tiếng, giọng điệu đầy sự lạnh lùng.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Ở phía sau hắn, một võ giả cấp Hằng Tinh mang dáng vẻ nhân loại hỏi.
“Chẳng lẽ bị đối phương đánh trúng?” Có người phỏng đoán.
“Không phải, là nguồn năng lượng trung tâm của phi thuyền số sáu xảy ra vấn đề.” Gã võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai nói.
“Nguồn năng lượng trung tâm được bảo vệ nghiêm mật và được kiểm tra rất cẩn thận trước khi khởi hành, làm sao lại có vấn đề?” Võ giả nhân loại cấp Hằng Tinh nhíu mày, nghi ngờ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận