Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1244: Ngân hàng vũ trụ!

Vương Đằng tò mò quan sát bốn phía, có cảm giác hoa cả mắt.
Đồ nhiều lắm, đều không nhìn hết được.
“Thế nào, nơi này không tệ chứ.” Viên Cổn Cổn cười hề hề hỏi.
“Cũng không tệ.” Vương Đằng lạnh nhạt gật đầu.
Lúc này, một người phục vụ trong cửa hàng chú ý đến Vương Đằng, lập tức chào đón nhiệt tình: “Quý khách tôn kính, có việc gì cần hỗ trợ sao?”
“Ta cần bán chút đồ.” Vương Đằng nói rõ ý đến đây
“Xin hỏi ngươi cần bán thứ gì vậy?” Người phục vụ kia không hề thấy kỳ quái.
Quần áo của Vương Đằng là trang phục mới bắt đầu của vũ trụ hư cấu, phần lớn người mặc như thế đến trong cửa hàng thường vì bán đồ để đổi lấy tiền ảo.
“Một ít khoáng thạch, tinh hạch, tinh cốt!” Vương Đằng nói.
“Xin mời đi theo ta.” Ánh mắt người phục vụ sáng lên, giơ tay ra hiệu mời, dẫn đường phía trước.
Ngay sau đó, hai người đã đến trong một gian phòng khách.
“Chủ quản của chúng ta sẽ đích thân tiếp đãi ngươi, mời quý khách vào bên trong.” Sau khi người phục vụ dẫn người đến xong đã rời đi luôn.
Một người đàn ông trung niên dáng người thấp bé, dáng vẻ hơi giống với người Địa Tinh ra đón: “Kẻ hèn này là một chủ quản của Vạn Bảo các, nghe nói quý khách muốn bán các món đồ như khoáng thạch, tinh hạch và tinh cốt?”
“Đúng vậy.” Vương Đằng gật đầu.
Khi nói chuyện, người đàn ông trung niên đã mời Vương Đằng ngồi bên cạnh một cái bàn trong phòng tiếp khách, đưa nước trà cho hắn.
Vương Đằng cầm nước trà lên khẽ nhấp một ngụm, đồng thời âm thầm đánh giá đối phương.
Hắn phát hiện người đàn ông này lại là một vị võ giả cấp Hằng Tinh, thực lực đại khái ở mức lục, thất giai, không thể khinh thường.
Vũ trụ hư cấu vô cùng chân thật, tất cả không hề khác với hiện thực, vì vậy Vương Đằng mới có thể cảm giác đến.
“Quý khách không phiền mời lấy đồ vật ra, để ta kiểm nghiệm ra giá.” Lúc này người đàn ông trung niên mới cười nói.
Giờ phút này, chỗ thần kỳ của vũ trụ hư cấu đã thể hiện ra, đáng lẽ những đồ vật ở trong hiện thực này đều không thể xuất hiện ở trong vũ trụ hư cấu được, nhưng theo ý niệm của Vương Đằng vừa động, từng khối khoáng thạch, từng viên tinh hạch tinh cốt đã xuất hiện trên bàn trước mặt, không hề khác gì vật thật.
Chỗ tốt của việc giao dịch trong vũ trụ hư cấu là như thế. Cho dù là người hay là đồ vật đều xuất hiện hư cấu, không tồn tại tình huống đen ăn đen, hơn nữa có vũ trụ hư cấu làm công chứng, có thể cam đoan tất cả giao dịch tiến hành dựa theo khế ước Tinh thần.
Khi ở Địa Tinh, Vương Đằng đã từng góp nhặt không ít đồ, giờ phút này vừa ra tay, khoáng thạch, tinh hạch, tinh cốt chất đống trên bàn giống như một ngọn núi nhỏ.
Người đàn ông trung niên nhìn xem không khỏi ngẩn người.
Nhưng dù sao hắn có kiến thức rộng rãi, đã nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, quan sát cẩn thận các đồ vật khoáng thạch, tinh hạch ở trước mắt, sau đó báo ra giá của từng thứ.
Lúc này, Viên Cổn Cổn cũng ở bên cạnh lắng nghe, nó đều rất rõ ràng về giá của những đồ vật này, bởi vậy Vương Đằng đều không sợ đối phương lừa dối hắn.
“Những đồ vật này, ta có thể cho ngươi tổng giá trị là tám ngàn đồng Đại Càn.” Cuối cùng, người đàn ông trung niên đặt một khối tinh cốt sau cùng xuống, ngẩng đầu lên nói với Vương Đằng.
“Chỉ có tám ngàn sao?” Vương Đằng khẽ cau mày, không khỏi lẩm bẩm trong lòng.
Tám ngàn, luôn cảm thấy rất ít.
“Ngươi nên biết đủ đi, những tinh hạch tinh cốt mà ngươi lấy ra không có một thứ nào đạt đến cấp Vương cả. Khoáng thạch cũng không phải vật hiếm có quý giá gì, có thể bán được tám ngàn đã rất tốt, hơn nữa ngươi đừng quên đây là đồng Đại Càn, giá trị rất cao đó.” Viên Cổn Cổn tức giận nói.
“Ừm, cũng đúng!” Vương Đằng ngượng ngùng cười cười: “Giá tiền này có thể chứ?”
“Ngươi kêu giá tám ngàn năm trăm đồng Đại Càn.” Viên Cổn Cổn nói thẳng.
Vương Đằng lắc đầu, nói với người đàn ông trung niên: “Tám ngàn năm trăm đồng Đại Càn, nếu không được ta sẽ đi đến cửa hàng khác, ta không quá vội.”
“Xem ra quý khách cũng là người hiểu biết giá cả thị trường, ngươi ép lợi nhuận đến hết mức luôn.” Người đàn ông trung niên cười khổ nói: “Một khi đã vậy, ta không nói nhiều. Tám ngàn năm trăm thì tám ngàn năm trăm đi, chúng ta kiếm ít một chút, coi như thành lập một mối quan hệ tốt đẹp với quý khách. Thật ra, nếu không phải bởi vì chủng loại vật phẩm ở đây của ngươi tương đối nhiều, cho dù thế nào, ta đều không đồng ý giá tiền này đâu.”
“Sau này vẫn còn có cơ hội hợp tác.” Khóe miệng Vương Đằng nhếch lên nở nụ cười.
Sau đó hai người ký hợp đồng, người đàn ông trung niên đã chuyển tiền hư cấu vào tài khoản của Vương Đằng.
Vương Đằng không có hộ khẩu, vốn không có tài khoản, nhưng hắn chiếm được di sản của Nam Cung Việt.
Nam Cung Việt là Nam tước đế quốc, khi còn sống có một thẻ ngân hàng không ghi danh trong ngân hàng vũ trụ.
Tuy rằng Nam Cung Việt đã chết, nhưng trước khi chết hắn đã lập di chúc, để lại thẻ ngân hàng kia, cho nên mới không bị xóa bỏ.
Sau này tấm thẻ do Viên Cổn Cổn giữ, hiện giờ dễ dàng lấy ra cho Vương Đằng sử dụng.
Trong quá trình chuyển khoản, người đàn ông trung niên biết được Vương Đằng có thẻ ngân hàng không ghi danh của ngân hàng vũ trụ, lập tức càng nhiệt tình với hắn, thậm chí còn có nịnh bợ mơ hồ.
Ngân hàng vũ trụ là một tồn tại siêu to siêu khổng lồ trong vũ trụ, bối cảnh thần bí vả lại mạnh mẽ, đứng sừng sững vô số năm trong vũ trụ mà không đổ, là ngân hàng lớn nhất cả vũ trụ.
Chi nhánh ngân hàng của bọn họ trải rộng tất cả quốc gia vũ trụ, thế lực vũ trụ,… vân vân, ngân hàng được tất cả mọi người vô cùng tín nhiệm.
Mà muốn có một tấm thẻ ngân hàng không ghi danh trong ngân hàng vũ trụ cũng không phải là chuyện dễ dàng, chỉ người có thân phận địa vị mới có tư cách có được.
Vương Đằng dù sao nhận chỗ tốt của Nam Cung Việt nên mới có thể được hưởng thụ tiện lợi như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận