Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 983: Kẻ ác thì cần kẻ ác giày vò!

Hắn lại bị Chu Huyền Vũ đè lên đánh!
Chuyện này khiến cho hắn cực kỳ bực tức!
Sắc mặt của Giáo hoàng Chân Lý giáo hơi khó coi, ánh mắt lạnh như băng, nguyên lực hùng hồn trong cơ thể lại bộc phát ra. Hắn không tránh không né, chiến kiếm chém về phía Chu Huyền Vũ.
Phòng thủ tốt nhất chính là công kích!
Đến cấp bậc như bọn họ, ý thức chiến đấu đã sớm mạnh mẽ vô cùng, chỉ trong một nháy mắt đã có thể nắm lấy cơ hội phát động phản kích.
Trên bầu trời, hai người biến thành hai quầng sáng một vàng kim, một màu vàng vĩ đại, không ngừng đan xen va chạm.
Bên kia, bóng dáng Vương Đằng đã đi đến trên không một ngọn núi tuyết ở bên trái tổng bộ Chân Lý giáo.
Ngọn núi tuyết này là ngọn núi lửa không hoạt động mà bọn họ tìm ra được dựa theo bản đồ.
Nó cách tổng bộ Chân Lý giáo vô cùng gần, đại trận được hình thành, lấy ngọn núi này làm trung tâm trận pháp, hoàn toàn có thể đủ để bao vây tổng bộ Chân Lý giáo vào bên trong.
“Tất cả trận pháp sư nghe lệnh, mở trận pháp ra!”
Vương Đằng tỏ vẻ nghiêm nghị, giọng nói chợt truyền ra.
Trận pháp sư ở phía dưới đã chuẩn bị từ lâu nghe vậy, ào ào ngồi xếp bằng xuống, đều tự lấy nguyên lực hợp thành nhập vào trong các điểm trận pháp bên dưới.
Ầm rầm!
Trong giây lát, tiếng vang thật lớn.
Cả núi tuyết dưới chân bọn họ giống như đều rung lên.
Lập tức, chiếu rọi bốn phía, một trận pháp hình tròn cực lớn chậm rãi lơ lửng hiện lên, dâng lên từ trên mặt đất, bao phủ phạm vi mấy ngàn mét vào bên trong.
“Đây là cái gì??”
“Trận pháp!!!”
“Đáng chết, bọn họ lại bố trí trận pháp!!”
Người Chân Lý giáo ở xung quanh dồn dập kinh hãi, hoảng sợ nhìn lên đại trận kinh khủng đột nhiên xuất hiện trên bầu trời.
Người Chân Lý giáo nhìn đại trận xuất hiện trên bầu trời, sắc mặt đều thay đổi, hoảng sợ đến cực hạn.
“Trận pháp!”
“Vì sao nơi này lại có thể có trận pháp??”
“Bọn họ bố trí trận pháp khi nào vậy?”
Tất cả người của Chân Lý giáo đều xuất hiện hoảng sợ một hồi. Trận pháp này quá mức vĩ đại, thâu tóm tất cả mọi người vào trong đó, khí thế phát ra vô cùng kinh khủng, khiến lòng người run sợ.
“Đây chính là át chủ bài của các ngươi?” Giáo hoàng Chân Lý giáo không thay đổi sắc mặt, nhưng ánh mắt hiển nhiên lóe lên ánh sao, nói: “Phen này các ngươi thật sự có chuẩn bị mà đến, nhất định muốn tiêu diệt Chân Lý giáo ta!”
“Chân Lý giáo tồn tại đủ lâu, nên diệt rồi!” Chu Huyền Vũ lạnh lùng nói.
“Ha ha, các ngươi đắc ý quá sớm.” Giáo hoàng Chân Lý giáo cười nhạt nói: “Trận pháp, chúng ta cũng có.”
Hắn đột nhiên quát lạnh một tiếng:
“Mở đại trận hộ giáo ra!”
Tiếng nói vừa dứt, ba ngọn núi tuyết ở tổng bộ Chân Lý giáo đều chấn động lên, một trận pháp màu băng lam vĩ đại cũng chậm rãi hiện lên.
Ầm rầm!
Trong tiếng nổ vang kinh khủng, lực lượng trận pháp bắt đầu khởi động, băng tuyết trên núi tuyết đột nhiên bay lơ lửng trên không, đều ngưng tụ lại.
Trong khoảnh khắc, chỉ thấy một băng long trắng như tuyết do băng tuyết ngưng tụ thành xuất hiện trên không trung. Thân hình vĩ đại kia uốn lượn vờn quanh, mỗi một vảy giáp đều trông rất sống động, khiến băng long này giống như vật sống.
Grào!
Tiếng gào kinh khủng đột nhiên truyền ra từ trong miệng băng long.
“Từ khi tổng bộ Chân Lý giáo thành lập, ta đã cho người bày ra trận pháp, Huyền Long Băng Thiên trận của ta tụ tập ý lạnh như băng nơi này, nghênh đón hùa theo xu thế trời đất, uy lực kinh khủng tuyệt luân. Các ngươi cho rằng trận pháp tùy tiện bày ra thì có thể tiêu diệt được Chân Lý giáo do ta tốn bao tâm tư sáng lập sao? Nằm mơ giữa ban ngày!” Giáo hoàng Chân Lý giáo thản nhiên nói.
Cho dù là ai đều có thể nghe ra được sự tự tin trong giọng nói kia.
Người của Chân Lý giáo ở xung quanh nghe vậy đều không khỏi mừng rỡ.
Nếu không nhờ Giáo hoàng nhắc nhở, bọn họ đều suýt nữa quên mất Chân Lý giáo cũng tồn tại đại trận.
Nhưng bởi vì tổng bộ của bọn họ giấu giếm quá kín kẽ, nên không ai có thể phát hiện ra được, đại trận này nghiễm nhiên bị coi là trang trí.
Nhưng sắc mặt của Chu Huyền Vũ lại trở nên hơi kỳ quái.
Tình hình hiện giờ hoàn toàn bị Vương Đằng dự đoán được!
Quả nhiên giống như lời hắn nói, Chân Lý giáo nhất định lấy lực lượng băng tuyết nơi đây bày ra trận pháp hệ Băng, nếu bọn họ cũng bày ra trận pháp hệ Băng, khả năng thật sự không thể sánh được với trận pháp của Chân Lý giáo.
Nhưng bọn họ đã lách qua quả bom này, trực tiếp mở ra lối đi riêng, đột ngột bố trí ra một trận pháp hệ Hỏa trong hoàn cảnh trời băng đất tuyết.
Hỏa và băng!
Chỉ e sự tự tin của Giáo hoàng Chân Lý giáo sẽ bị giẫm nát trên mặt đất.
Sắc mặt của Vương Đằng thật bình tĩnh, nhưng ánh mắt cũng kỳ quái nhìn thoáng qua Giáo hoàng Chân Lý giáo.
Giáo hoàng Chân Lý giáo bị bọn họ nhìn đến hơi khó hiểu, gân xanh trên trán nhảy lên. Hắn hít một hơi dài, quát lạnh nói: “Không biết cái gì!”
“Giết!”
Ra lệnh một tiếng, băng long trên bầu trời giống như nghe theo mệnh lệnh của hắn, thân hình băng tuyết khổng lồ quét ra, đánh mạnh về phía Vương Đằng.
“Không tốt!”
Saten Rekka núp trong bóng tối quan sát ở bên cạnh đột nhiên căng thẳng trong lòng, ánh mắt hoảng sợ nhìn lên băng long trên bầu trời.
Công kích làm cho người ta sợ hãi như thế đánh vào trên người, Vương Đằng tuyệt đối thập tử vô sinh!
Nhưng nàng nhanh chóng phát hiện, Vương Đằng cùng với người quân đội nước Hạ này dường như đều không hề lo lắng gì, tất cả đều có dáng vẻ xem kịch vui, nét mặt tràn đầy trêu tức.
Một cảnh này khiến Saten Rekka không khỏi sửng sốt, hơi lơ mơ.
Tình huống gì?
Chẳng lẽ những người này không hề lo lắng chút nào sao?
Hay là nói trong này có trò mèo gì đó?
Ngay trong nháy mắt Saten Rekka xuất hiện do dự, một tiếng vang ục ục ục đột nhiên truyền ra từ phía dưới núi tuyết.
Ban đầu âm thanh kia không hề rõ ràng, thế cho nên tất cả mọi người đều không chú ý đến, nhưng lúc này âm thanh càng lúc càng lớn, dần dần đinh tai nhức óc, giống như sấm sét vang vọng bầu trời.
Rầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận