Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1040: Ánh sáng đom đóm và trăng sáng!

Nguyên lực tinh thần trên người thanh niên tóc xanh hiện lên màu xanh biển, sau lưng hắn như nổi lên một cơn sóng lớn động trời, ào ào vang to, nghiền ép về phía Vương Đằng.
Mà Vương Đằng cũng không hề sơ suất, trên biển cả hư vô trong cơ thể, đột nhiên Tinh Thần do nguyên lực tinh thần hệ Thổ ngưng tụ bắt đầu nhanh chóng chuyển động, thoáng chốc một luồng nguyên lực tinh thần hệ Thổ hào hùng bộc phát ra.
Nguyên lực tinh thần hệ Thổ ngưng tụ, giống như một ngọn đồi, bao trùm Vương Đằng ở trong, trấn áp sóng to cuồn cuộn ngất trời đối diện.
Ầm!
Phía xa, trong mắt mọi người đã không thấy được bóng hình của Vương Đằng và thanh niên tóc xanh nữa, chỉ có sóng to cuồn cuộn và ngọn núi hào hùng hiểm trở.
Cảnh này, tự nhiên chấn động!
Ầm đùng đoàng!
Sóng to do nguyên lực hình thành cuốn trôi bầu trôi, mà một ngọn núi khổng lồ sừng sững trước mặt nó, căn bản không thể chấn động.
Đột nhiên, hai ảo ảnh đều biến mất, chợt hai bóng người tách ra, chính là Vương Đằng và thanh niên tóc xanh kia.
Trong chốc lát bọn họ lùi ngược trăm mét, đứng giữa bầu trời, ánh mắt đồng thời nhìn sang đối phương.
“Quả nhiên ngươi đã thăng tới cấp Hành Tinh!”
Thanh niên tóc xanh lộ vẻ mặt khó coi, trong lòng khẽ rung động.
Vương Đằng cũng không trả lời, nhưng thần thái đó đã ngầm thừa nhận suy đoán của đối phương.
Phía xa, Đàm Đài Tuyền và Diệp Cực Tinh trông thấy cảnh này, bọn họ làm sao cũng không thể che giấu vẻ kinh ngạc trên mặt, đáy lòng chấn động tới tột cùng.
Vương Đằng thật sự đã thăng tiến đến cảnh giới mà tại Địa tinh chưa có ai thăng lên được!
Bọn họ nghe ý của thanh niên tóc xanh, cảnh giới đó tên là…
Cấp Hành Tinh!
Tuy bọn họ không thể hiểu rõ ba chữ này đại diện cho điều gì, nhưng cũng biết thực lực thay mặt cho cảnh giới này tuyệt đối hết sức lớn mạnh.
Chỉ một đòn thăm dò lẫn nhau vừa rồi của hai người thì đã bộc phát ra sức mạnh và tốc độ khiến bọn họ không thể tưởng tượng.
Một bên khác, thị nữ của thanh niên tóc xanh, Tử Lâm cũng trừng to hai mắt.
Một thổ dân Địa tinh lại đạt tới cấp Hành Tinh!
Điều này… Làm sao có thể?
Nàng vốn muốn xem Vương Đằng bị thiếu chủ nhà mình hung hăng hành hạ chết, kết quả lại phát hiện thổ dân Địa tinh này không phải quả hồng mềm mặc cho người khác nắm bóp.
Trên bầu trời, thanh niên tóc xanh mở miệng lần nữa, nói với sắc mặt bình thản: “Phân thân trước đó chính là ngươi đúng chứ, lúc bấy giờ chắc ngươi vẫn chưa đạt tới cấp Hành Tinh, cho nên chỉ dùng phân thân để thăm dò, bản tôn đã ẩn núp lại, cho tới hiện nay, ngươi không biết sử dụng cách gì mà thăng lên tới cấp Hành Tinh, vì thế tự cho rằng có sức mạnh chống chọi với ta, ta nói không sai chứ!”
Vương Đằng chẳng nói đúng sai.
“Nếu là như vậy, thế ta chỉ đành nói, ngươi ngây thơ quá rồi!” Bỗng nhiên khóe miệng của thanh niên tóc xanh lộ ra một nét khinh bỉ: “Ngươi căn bản không biết sự chênh lệch của bản thân ngươi với ta!”
“Giữa cấp Hành Tinh và cấp Hành Tinh không giống nhau đâu, không biết loại người trên hành tinh lạc hậu như các ngươi dựa vào vận may cứt chó gì đó mới đạt được, làm sao có thể hiểu được sự khác biệt giữa ánh sáng đom đóm và trăng sáng.”
Lời nói hết sức thách thức tự phụ của thanh niên tóc xanh vang vọng trên bầu trời, khiến tất cả võ giả Địa tinh khắp nơi biến đổi sắc mặt.
Tuy lời nói của hắn tự phụ, nhưng lại là sự thật không thể phủ nhận, văn minh Võ đạo của Địa tinh thua kém ngoài hành tinh quá nhiều.
Tuy Vương Đằng thăng tiến tới cấp Hành Tinh, nhưng e rằng…
Ầm!
Đột nhiên, trên người thanh niên tóc xanh bộc phát ra dao động nguyên lực đáng sợ, cả người hắn biến mất tại chỗ cũ, ngay cả bóng mờ cũng đã không nhìn thấy, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Vương Đằng, tiếng cười điên cuồng ngang ngược truyền ra:
“Có thể chết dưới tay ta, cũng xem như là tạo hóa của ngươi!”
Không biết từ lúc nào, một thanh chiến kiếm màu xanh biển xuất hiện trong tay hắn, đâm thẳng sang trái tim của Vương Đằng.
Mũi kiếm nuốt vào nhả ra hàn quang màu xanh sắc bén, có vẻ như cắt đứt cả không khí ra, một vệt trắng rõ rệt xuất hiện giữa hư không.
Gió mạnh thổi bay làn tóc dài màu xanh của thanh niên tóc xanh ra ngoài sau, lộ ra khuôn mặt tràn đầy hung tợn và kiêu ngạo.
Thế nhưng, Vương Đằng đối mặt tấn công ác liệt như vậy, sắc mặt lại không hề thay đổi, hai mắt Vương Đằng bình lặng không dao động, chạm vào ánh mắt của thanh niên tóc xanh, khiến hắn không khỏi ngây người ra.
Keng!
Ngay lúc này, một tiếng rung trong trẻo của kim loại vang lên.
Hóa ra không biết từ khi nào, một thanh binh khí khổng lồ màu đen xì hình thù kỳ quái đã xuất hiện trên con đường phải đi qua của trường kiếm, sống sờ sờ ngăn chặn lại một đòn chí mạng này.
Vũ khí này chính là Ma Khuyết!
Cấp bậc của Ma Khuyết tất nhiên không thể so sánh với trường kiếm màu xanh biển, nhưng lúc này phần ngoài của nó đã bị Vương Đằng che phủ lên một lớp nguyên lực hệ Thổ dày đặc, lực phòng ngự khiến người khác kinh ngạc, cho nên mới không bị chém đứt ngay thời điểm đầu tiên.
Nhưng cho dù như vậy, Ma Khuyết cũng xuất hiện một vết trắng lờ mờ, dễ nhận thấy là bị tổn thương bởi trường kiếm màu xanh biển.
Ánh mắt của Vương Đằng nhấp nháy, lập tức cảm nhận được một luồng sức mạnh to lớn truyền đến, đụng cả người hắn bay ngược ra ngoài.
Thanh niên tóc xanh đuổi sát theo phía sau, chiến kiếm màu xanh biển trên tay liên tục tấn công, ánh kiếm khủng khiếp chém ngang về phía Vương Đằng.
Chợt Vương Đằng giữa không trung đạp nhẹ, thân thể dừng lại tư thế lùi về sau, sau đó loé lên, tránh khỏi vài đòn chém thẳng vào mặt.
Ý niệm chuyển động trong lòng hắn, hắn thầm biết chỉ dựa vào một hệ nguyên lực không thể đối kháng với thanh niên tóc xanh này, thực lực của đối phương không phải đơn giản như vừa mới thưang lên cấp Hành Tinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận