Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1078: Đại ca, ta là em trai đã thất lạc nhiều năm của ngươi này~ (3)

“Ta biết.” Quân chủ nước Nghê Hồng hít một hơi thật sâu để cho mình bình tĩnh trở lại, mặt không chút thay đổi nói: “Ta sẽ không làm chuyện điên rồ, chẳng qua là làm khó cho Rekka rồi, nàng theo tên Vương Đằng kia rời đi, không biết sẽ bị đối xử như thế nào.”
Ampere không khỏi rơi vào im lặng, trong lòng cầu nguyện Vương Đằng kia ngàn vạn lần đừng thay đổi cái gì.
“Các ngươi yên tâm đi, Vương Đằng kia không phải là người như vậy, sư tỷ có lẽ sẽ chịu chút đau khổ, nhưng không đến nỗi gặp phải đãi ngộ không tốt.” Kirihime Kana an ủi.
“Hi vọng như thế.”
Ampere Nguyên Ngũ gật đầu.
...
Trên phi thuyền.
Vương Đằng hơi kinh ngạc đánh giá sự bố trí ở xung quanh, hắn không ngờ chiếc phi thuyền này bên ngoài thì có vẻ rách rưới nhưng bên trong lại có phần xa hoa thoải mái dễ chịu.
“Chắc không phải là các ngươi đi cướp được chiếc phi thuyền này đâu nhỉ?” Vương Đằng ngồi trên ghế salon, hỏi Kim Nguyên và Haddock ngồi đối diện.
“Làm sao có thể chứ!” Kim Nguyên cảm thấy giống như bị làm nhục, lớn tiếng nói: “Hai chúng ta trải qua trăm ngàn cay đắng mới chế tạo được cái phi thuyền này, không phải là đi cướp được. Mặc dù ngươi là đại ca của chúng ta, nhưng mà ngươi không thể làm nhục nhân cách của chúng ta, cũng tuyệt đối không thể hạ nhục kỹ thuật của chúng ta.”
“Đúng, không sai. Chúng ta mất năm năm mới có thể chế tạo ra chiếc phi thuyền này, hơn nữa nhờ vào nó mới thoát khỏi phế tinh M3 được.” Haddock nói thêm.
“...” Vương Đằng không ngờ hai người lại kích động như vậy, không khỏi thấy kinh ngạc.
“Được rồi, được rồi, coi là ta đã nói sai đi.”
Hắn lắc đầu, lại hỏi: “Không phải lúc trước các ngươi nói các ngươi đã thu thập tài liệu về tất cả thí luyện giả sao, bây giờ nói ta xem.”
“Hắc hắc, đây là nói đến sở trường của bọn ta rồi.” Kim Nguyên cười hắc hắc, đột nhiên hô lớn một tiếng: “Alice!”
“Ở đây này, chủ nhân của ta!”
Một luồng ánh sáng xuất hiện, giọng nói uốn éo mang theo sự ngọt ngào.
Khi Vương Đằng thấy hình ảnh kia, sắc mặt lập tức cổ quái.
Hắn đứng ở phía sau Saten Rekka mà khóe miệng không khỏi co giật, sau đó di chuyển vị trí, cách xa Kim Nguyên và Haddock một chút.
Chỉ thấy bóng dáng kia là hình ảnh một cô gái Miêu Nhĩ vô cùng quyến rũ, trên mông còn có một cái đuôi xù lông, lắc lư trái phải, vô cùng ghẹo người.
Quan trọng nhất là, cô gái Miêu Nhĩ này ăn mặc rất mát mẻ, gần như chỉ che vài bộ phận quan trọng mà thôi.
Đối với phần lớn trạch nam mà nói, đây nhất định là mê hoặc cấp nữ thần!
“Hai người các ngươi thật là biêt thưởng thức!” Vương Đằng ho nhẹ một tiếng, giơ ngón tay cái với hai người bọn họ.
Kim Nguyên và Haddock cho là Vương Đằng đồng tình với mình, vô cùng vui vẻ, cùng kêu lên nói: “Không nghĩ tới đại ca cũng là người đồng đạo, chúng ta quả đúng là anh em mà!”
“Phi!” Saten Rekka ngầm xì một tiếng khinh miệt trong lòng, vô cùng khinh bỉ Vương Đằng, quả nhiên người này cũng chẳng phải kẻ tốt đẹp gì.
“...”
Vương Đằng buồn bực, nội tâm muốn phát điên.
Con mẹ nó ta có ý này sao??
Ai thèm là người đồng đạo với các ngươi chứ!
Mẹ, vô duyên vô cớ vấy bẩn người trong sạch, quả nhiên là đánh chết hai tên này vẫn tốt hơn.
Kim Nguyên và Haddock còn chưa biết chuyện gì xảy ra, cảm giác trong lòng phát lạnh, mơ màng nhìn xung quanh, hình như thấy được sắc mặt Vương Đằng biến thành màu đen, lập tức sợ hãi trong lòng, cẩn thận nhìn hắn.
Không phải bọn họ lại nói bậy rồi chứ?
“Giới thiệu tài liệu đi, ngây ra đó làm gì!” Vương Đằng hít một hơi thật sâu, tức giận nói.
“A a, được.” Kim Nguyên vội vàng gật đầu như giã tỏi, sắp xếp lại mạch suy nghĩ một chút, nói: “Alice, tài liệu điều tra thử nghiệm.”
“Được thôi, chủ nhân!” Alice bày ra tư thế quyến rũ, sau đó thực hiện mệnh lệnh của Kim Nguyên.
Tia sáng rơi xuống, một loại sổ số liệu hiện ra xung quanh.
Nó giống như một bức ảnh chân dung, không khác gì người thật, xoay xung quanh mọi người, Kim Nguyên hắng giọng một cái, đang muốn lên tiếng giới thiệu.
Ầm!
Đột nhiên phi thuyền lắc lư mạnh.
“Alice, xảy ra chuyện gì?” Kim Nguyên vốn định phát huy thật tốt, đột nhiên lại bị cắt giữa chừng, lập tức nhíu mày hỏi.
“Có hải thú công kích phi thuyền của chúng ta rồi, chủ nhân.” Alice nói.
“Con hải thú nào mà chán sống vậy, lại dám tới công kích chúng ta.” Kim Nguyên giận dữ.
“Không chỉ có một con đâu, phía dưới khắp nơi đều là hải thú, đếm không hết, chủ nhân của ta.” Alice ung dung nói.
“… Alice, có phải ngươi đang hủy kế hoạch của ta đi không vậy?” Kim Nguyên câm lặng nói.
“Không phải đâu chủ nhân, thật sự có rất nhiều hải thú, chúng nó công kích chúng ta giống như phát điên.” Alice nói.
Giống như để chứng minh cho lời nàng nói, phi thuyền lại chấn động kịch liệt.
“Chiếu cảnh tượng bên ngoài vào.” Kim Nguyên nhướng mày, hạ lệnh.
“Không giới thiệu người dự thi sao?” Alice hỏi.
“Nhìn xem tình huống bên ngoài thế nào đã?” Vương Đằng cạn lời.
Giờ đã là lúc nào rồi, còn định giới thiệu người dự thi, AI của phi thuyền này có vẻ không được thông minh lắm!
Vương Đằng oán thầm không thôi trong lòng.
“Nghe lời lão đại, mau phát hình chiếu.” Kim Nguyên thầm thấy hổ thẹn, AI trên phi thuyền này được gỡ từ trên chiếc phi thuyền khác bị hỏng trước đó, tuy rằng sau khi qua sửa chữa của bọn họ thì vẫn miễn cưỡng có thể sử dụng, nhưng trình độ trí thông minh vẫn còn thiếu sót.
Cho nên, Alice thật không quá thông minh thật.
Cái gọi là ngực lớn ngốc nghếch, đại khái chính là chỉ Alice.
“Được rồi, chủ nhân của ta.” Alice là một AI bình hoa, chấp hành mệnh lệnh của chủ nhân rất trung thực, cho dù chủ nhân này đang thầm đặt cho nó một định nghĩa ngực lớn ngốc nghếch.
Đột nhiên, hình ảnh về người dự thi biến mất không thấy đâu nữa, thay vào đó là một hình ảnh khiến cho người ta sợ hãi trong lòng.
Một biển cả mênh mông, hải thú chi chít dày đặc, con sau tiếp con trước thò đầu ra từ dưới đáy biển, phát ra công kích nguyên lực mạnh mẽ lên trên bầu trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận