Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 853: Sự tôn trọng lớn nhất dành cho ngươi!

Tên này quả thật là một yêu nghiệt!
Bọn người Cơ Tu Minh, La Thành cũng mở to hai mắt mà nhìn. Bọn họ có biết chuyện nguyên lực Ngũ Hành của Vương Đằng đã thăng đến cấp Chuẩn Chiến Tướng.
Nhưng bây giờ, tại sao lại đột nhiên nhảy ra thêm nguyên lực hệ Lôi?
Rốt cuộc ngươi có bao nhiêu hệ nguyên lực vậy?
Ai nấy đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, không thể tiếp thu hết sự thật này được.
Sau này còn ai dám gọi bọn họ là thiên kiêu, bọn họ chắc chắn sẽ nổi nóng với người đó.
Mẹ nó, trước mặt tên yêu nghiệt Vương Đằng, còn ai xưng là thiên kiêu được nữa đây?
Tâm tính Nhậm Kình Thương như nổ tung.
Nguyên lực hệ Lôi là ở nhóm nguyên lực thuộc tính biến dị, lại mang uy lực mạnh mẽ. Người sở hữu nó cực kì thưa thớt, bởi vậy nguyên lực hệ Lôi này vẫn luôn là vốn liếng để hắn kiêu ngạo.
Thế mà bây giờ, đối thủ lớn nhất của hắn cũng bày ra nguyên lực hệ Lôi, hơn nữa còn đạt tới cấp Chuẩn Chiến Tướng, vượt xa hắn!
Thế này thì mẹ nó còn cơ hội đuổi kịp được không?
Nhậm Kình Thương muốn chửi tục, tâm tính tan vỡ từng khúc.
Đột nhiên hắn cảm thấy ông trời thật quá bất công, vì sao thiên phú của Vương Đằng lại mạnh như thế, gần như hội tụ tất cả các thiên phú vào một người.
Sao loại người này vẫn tồn tại được vậy?
Ghen tị được tích lũy mà thành. Sau trận bạo động hải thú Đông Hải lần trước, hắn đã phải đè nén thật gắt gao mới chôn hết lòng ghen tị này xuống đáy, bây giờ chúng lại rục rịch lần nữa rồi.
Ghen tị khiến khuôn mặt hắn méo mó, xấu xí!
...
Trên không đấu trường, ánh mắt của Tô An nhìn chằm chằm Vương Đằng, điên cuồng điều động nguyên lực hệ Lôi, hắn muốn khống chế lôi đình một lần nữa.
Nhưng không như mong muốn, nguyên lực hệ Lôi trong vòng hàng trăm thước xung quanh đều không nghe lời hắn, toàn bộ lại vẫn cứ tụ về phía Vương Đằng.
Tuyệt vọng.jpg!
Sắc mặt Tô An trắng bệch, hắn cảm giác như mình đã bị cả thế giới vứt bỏ.
Uất ức!
Muốn khóc!
Vương Đằng đắm mình bên trong sấm sét, khóe miệng lộ ra một nụ cười khẽ, thản nhiên nói: “Không cần lại giãy dụa vô vị nữa, không cần đâu!”
“Ta không tin, ta đã là cấp Chiến Tướng hạ vị, mà ngươi mới vừa thăng lên cấp Chuẩn Chiến Tướng thôi, chẳng qua chỉ chiếm được cơ hội thăng cấp, mới tạm thời nắm giữ được nguyên lực hệ Lôi xung quanh. Không bao lâu nữa, cả vùng thiên địa này sẽ trở về như thường.” Nét mặt Tô An trông không được tốt lắm, nhưng hắnvẫn chưa mất đi lý trí, cười lạnh nói.
“Ha ha.” Vương Đằng nghĩ thầm tên này cũng không hẳn ngu ngốc, đáng tiếc đối phương lại đánh giá thấp hắn rồi.
Đạt tới cấp Chiến Tướng, Vương Đằng cũng không định dây dưa thêm nữa, cả người đầy lấp lóe lôi đình, hóa thành một tia sét bay thẳng về phía Tô An.
“Là võ giả hệ Lôi, ta sẽ đánh bại ngươi bằng nguyên lực hệ Lôi, cũng coi như sự tôn trọng lớn nhất dành cho ngươi!”
Âm thanh vừa vang lên, trong nháy mắt Vương Đằng lại xuất hiện ở trước mặt Tô An, ngang nhiên chém ra Ma Khuyết đang gác trên vai, mang theo lực lôi đình không gì địch nổi.
Ầm!
Sấm chớp nổ vang, theo chém Ma Khuyết xuống, hoá thành ánh đao màu tím vô cùng kinh người, nối liền trời đất.
Tô An lộ vẻ mặt hoảng sợ. Lúc này hắn đã sớm không còn lòng dạ nào để chống cự nữa, vội vàng lui về sau, muốn thoát khỏi phạm vi của ánh đao, đáng tiếc cuối cùng vẫn không kịp…
\
“Không!”
Ánh đao sắc tím chém xuống, giữa lôi đình ngợp trời, Tô An mày mặt tái nhợt thét lên một tiếng.
Nhưng tiếng thét đã bị tiếng nổ rền át đi.
Uỳnh!
Sấm sét giáng xuống, dội thẳng lên người hắn.
Trên bầu trời, sấm sét quay cuồng, điện quang chớp giật, ánh sáng tím bạc gần như nuốt trọn một vùng không gian xung quanh hai người Vương Đằng.
Đám đông nheo mắt, nhìn vào trong đấu trường không chớp mắt.
Uỳnh!
Đột nhiên, một bóng người rơi ra từ trong sấm chớp, đáp thẳng xuống đất.
Phịch!
Giữa tiếng rơi nặng nề, một bóng người rơi phịch lên trên mặt đất, sấm sét cũng bổ xuống, hất cơ thể ấy văng ra xa.
Mặt đất xuất hiện mấy vết nứt, quanh vết nứt còn có cả vết cháy đen.
Sự im lặng kỳ lạ bao trùm toàn bộ đấu trường!
Tô An đã bị đánh bại!
Khi nguyên lực hệ Lôi của Vương Đằng thăng cấp Chuẩn Chiến Tướng, rất nhiều người đã dự đoán được kết cục này.
Thế nhưng tận mắt chứng kiến vẫn mang lại cho họ cảm nhận rất khác nhau.
Hơn nữa, uy lực từ một chiêu vừa rồi của Vương Đằng dường như có hơi mạnh quá đáng.
Nếu không tận mắt chứng kiến thì hẳn ai cũng phải nghi ngờ, rằng không phải Vương Đằng thăng lên cấp Chuẩn Chiến Tướng mà là cấp Chiến Tượng hạ vị mới phải!
Quả là khó tin!
Rốt cuộc chàng trai này là yêu nghiệt quái quỷ gì vậy!
Trên khán phòng của Bạch Đầu Ưng quốc, sắc mặt Utor đã sa sầm đến cực hạn. Hắn nhìn dáng vẻ thê thảm của Tô An trên mặt đất mà cơ mặt không khỏi nhăn nhúm lại.
Đám Martha, Fortes đều im thin thít.
Giờ phút này, bên trên bầu trời, sấm chớp tản đi, để lộ ra bóng dáng Vương Đằng.
Lực lôi đình quanh người hắn dần dần thu lại, chỉ còn một chút ánh điện loẹt xoẹt trên tóc hắn. Ánh chớp vẫn nhập nhoạng trong mắt hắn, hắn cúi đầu nhìn Tô An nằm bên dưới, vẻ mặt vẫn điềm nhiên như thể vừa làm một việc hết sức nhỏ nhoi mà không phải đánh bại thiên kiêu của một cường quốc.
Đám người Martha nhìn hắn, chẳng biết vì sao, trong lòng đột nhiên sinh ra chút kinh sợ.
Fortes nhớ mình từng khiêu khích Vương Đằng thì mặt mày xám ngắt lại, nếu biết tên đó yêu nghiệt như thế thì lúc trước có cho tiền hắn cũng không sớ rớ vào làm gì!
“Đừng có đến tìm ta nha, đừng có đến tìm ta nha, xin đấy!” Fortes không ngừng lẩm bẩm cầu chúa trên cao…
...
Tô An thương nặng chứ chưa hôn mê, hắn gian nan nhổm dậy, nhìn chằm chặp Vương Đằng với nỗi bất cam cùng cực.
Hắn là thiên kiêu, tại sao có thể thua như vậy!
Vương Đằng cúi đầu nhìn hắn, thản nhiên nói: “Cho dù ta chỉ vừa lên cấp Chuẩn Chiến Tướng thì cũng thừa sức đánh bại ngươi!”
Phụt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận