Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 840: Lôi Đình chiến ý!

Trong chốc lát, từng tiếng nổ vang lên trong đấu trường, hòa cùng với tiếng gió rít chói tai.
Nguyên lực hệ Lôi!
Nguyên lực hệ Phong!
Đôi mắt Vương Đằng chợt nheo lại, đáy lòng hiện lên chút vui sướng.
Hai người này hóa ra một là võ giả hệ Lôi và một là võ giả hệ Phong!
Khá lắm, quả nhiên không hổ là thiên kiêu của hai nước!
Võ giả có thuộc tính biến dị hết sức hiếm hoi. Vương Đằng trở thành võ giả lâu như vậy, nhưng hắn chưa bao giờ gặp phải mấy võ giả có thuộc tính biến dị.
Mà trong buổi giao lưu này, không chỉ xuất hiện võ giả hệ Băng, tinh thần niệm sư, lúc này còn xuất hiện võ giả hệ Lôi và võ giả hệ Phong.
Lúc này, Vương Đằng chỉ muốn hét lên… để niềm vui bất ngờ đến càng nhanh chút đi!
Trên bầu trời, Gerald của nước Đại Ưng biến thành một luồng ánh sáng màu lam, cơ thể nhẹ nhàng linh động, giống như ma quỷ trong gió, khiến người ta không thể bắt được.
Nhưng mỗi lần tấn công, hắn đều hóa thành mũi nhọn màu xanh sắc bén nhất, quét ngang bầu trời, vẽ ra từng dấu vết rõ rệt ở bốn phía bầu trời.
Mà Tô An của Bạch Đầu Ưng quốc cũng không kém cạnh, cả người hắn như được tắm trong lôi đình, giống như một tia chớp, di chuyển nhanh chóng trên bầu trời, cầm một trường mâu lôi điện trong tay và chiến đấu với Gerald.
Mỗi lần va chạm, xung quanh đều có những tia điện màu bạc bắn tung tóe, và sức gió mạnh mẽ cũng thổi quét bốn phía theo đó, biến khu vực hơn mười mét lấy hai người làm trung tâm thành chiến trường của năng lượng cuồng bạo.
Thanh thế chiến đấu giữa hai người khiến cho người ta sợ hãi, khiến đáy lòng võ giả của các quốc gia run sợ không thôi.
Nhưng tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, không muốn bỏ qua một chi tiết nhỏ nhất.
“Thật mạnh mẽ!” Triệu Nguyên Võ tự lẩm bẩm, tâm thần bị xúc động, có chút không thể kìm nén được.
Đám người La Thành, Cơ Tu Minh cũng vô cùng chấn động. Bọn họ nhận ra rằng mình vẫn có chênh lệch rất lớn với những thiên kiêu đỉnh cấp chân chính này.
Tuy nhiên, bọn họ vẫn còn trẻ, đợi đến lần giao lưu sau, thực lực của bọn họ chưa hẳn là không thể đạt đến mức đó, thậm chí còn mạnh hơn bọn họ!
“Thực sự không ngờ rằng thiên kiêu của nước Đại Ưng và Bạch Đầu Ưng quốc đều là những võ giả có thuộc tính biến dị.” Mục Chí Quốc nói với sắc mặt nghiêm trọng.
“Hai người này đã khai phá nguyên lực của hai thuộc tính đến trình độ cực kỳ cao thâm, thực lực của bọn họ rất mạnh.” Ánh mắt Đàm Đài Tuyền lóe lên, nàng nói.
Ánh mắt Nhậm Kình Thương lấp lóe, hắn siết chặt hai nắm đấm, đáy lòng có chút không cam tâm.
Cả hai đều là võ giả hệ Lôi, nhưng hắn phát hiện so với Tô An, hắn còn kém quá xa.
Chỉ e đối phương dùng một bàn tay là có thể thắng hắn.
Nếu đổi thành Vương Đằng, sẽ như thế nào?
Hắn không khỏi liếc mắt nhìn người nào đó, chỉ thấy hắn đang nhìn hai người đang đánh nhau trong đấu trường với vẻ hưng phấn và kinh ngạc.
Cái quái gì thế?
Vẻ mặt kinh ngạc vui mừng này là có ý gì?
Người khác mạnh mẽ như thế, ngươi kinh ngạc vui mừng cái gì vậy!
Lúc này, ngay cả Nhậm Kình Thương luôn có tâm cảnh thờ ơ cũng cảm thấy bất lực đến nỗi muốn chửi thề. Hắn thực sự không thể hiểu được Vương Đằng đang nghĩ gì.
Người này chính là đồ khác loại!
Đương nhiên, hắn không biết nguyên nhân khiến Vương Đằng ngạc nhiên là bởi vì trong Gerald và Tô An chiến đấu, không ngừng có bong bóng thuộc tính rơi ra.
Từng bong bóng màu tím và màu xanh rơi xuống từ trên trời, rồi bay lơ lửng phía trên đấu trường.
Lại đến lúc thu hoạch rồi!
“Nguyên lực hệ Lôi x 50”
“Nguyên lực hệ Lôi x 30”
“Nguyên lực hệ Phong x 45”
“Nguyên lực hệ Phong x 25”
“Phong Linh ý x 10”

Phong Linh ý!
Vương Đằng không khỏi sững sờ, vẻ mừng vui trong mắt lập tức càng tăng lên.
Hắn còn tưởng rằng có nguyên lực của cả hai loại thuộc tính Phong, Lôi đã rất tốt, dù sao hắn cũng là một đứa con biết thế nào là đủ, không ngờ tới ‘cha’ hệ thống còn tặng hắn một niềm vui bất ngờ.
Lại xuất ra thuộc tính ý cảnh hệ Phong!
Sau khi có bong bóng thuộc tính Phong Linh ý hòa vào người, đầu óc Vương Đằng thoáng xuất hiện vài ký ức lĩnh ngộ có liên quan.
Trong đoạn ký ức kia, có một vùng biển xuất hiện, mặt nước nổi gió mạnh ầm ầm, gây nên sóng to gió lớn.
Mà có một bóng dáng đang đi trong trận gió, như lục bình không rễ, trôi giạt trái phải, cứ như bất cứ lúc nào cũng có thể bị gió mạnh xé nát, bị sóng biển nuốt trôi.
Nhưng mỗi lần hắn rơi vào trong vùng biển, sẽ lại xông ra lần nữa, tiến bước trong đợt cuồng phong, lĩnh hội trong nghịch cảnh.
Ngay từ đầu hắn đã phù phiếm khó định, đến dần dần hòa nhập vào đó, cứ như một con hải âu đón lấy bão tố, nhẹ nhàng mà sắc bén!
Hình ảnh kết thúc, đáy lòng Vương Đằng thoáng hiểu ra, sau khi hắn hoàn toàn hấp thu bong bóng thuộc tính này, trong mắt chợt hiện lên một vầng sáng màu xanh.
Bốn phía quanh thân thể hắn, giống như có một làn gió nhẹ nhàng thổi qua, gợi lên tóc tai của mọi người.
“Ừm?” Bọn người Đàm Đài Tuyền đều là võ giả, đã lập tức cảm giác sự khác biệt.
Mấy người thuận theo ngọn nguồn, quay đầu nhìn về phía Vương Đằng, lập tức chú ý đến vầng sáng đang dần thu lại trong mắt hắn, đáy lòng thay nhau giật mình.
“Ngươi… Lại lĩnh hội rồi?” Đàm Đài Tuyền không xác định hỏi.
“Một xíu, một chút xíu thôi.” Vương Đằng cười ha hả, khoát tay nói.
“...” Mọi người im lặng.
Hay cho một chút xíu, vừa nãy nếu không phải cách hắn rất gần mà cảm nhận được sự khác thường kia, bọn họ sẽ thật sự tin hắn.
Nhưng giờ phút này, lòng dạ của mọi người đều đang đặt vào trận thi đấu, cũng không muốn hỏi đến cùng, ánh mắt rơi vào giữa không trung lần nữa.
Vương Đằng cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu đi giải thích việc, lại phải nói bậy một phen mất.
Hắn cảm nhận hai nguyên lực trong cơ thể đã tăng cường lên được một chút, cộng thêm một hồi vừa nãy, hắn lại nhặt được 130 điểm nguyên lực hệ Lôi, 115 điểm nguyên lực hệ Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận