Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 688: Bí mật nguyên lực hỗn hợp

Dựa vào tình huống ra tay vừa rồi, xem ra thực lực của vị cường giả này nhất định vượt qua loài Hỗn Huyết ở đây.
Nhưng mà trong loài Hỗn Huyết, từ khi nào lại xuất hiện một cường giả không ai biết tới như vậy.
Mạnh mẽ như thế, không nên không có bất kỳ danh tiếng nào được truyền ra mới đúng.
Mọi người không khỏi nghi ngờ nhìn Rodney, vị cường giả này là do hắn đưa đến, nói vậy không ai hiểu rõ về lai lịch của vị cường giả này hơn hắn.
Đối mặt với ánh mắt của mọi người, lúc này đột nhiên Rodney có cảm giác hãnh diện.
Bà mẹ ngươi chứ gấu à, cho các ngươi xem thường bố mày này!
Bây giờ thì biết ai mới là kẻ sáng suốt nhất rồi sao.
Trong lòng Rodney xuất hiện sự tự hào và đắc ý, là chính mình phát hiện ra Tử Vương đại nhân, hơn nữa còn làm thuộc hạ dưới trướng của hắn.
Ây… Mặc dù quá trình gia nhập lúc đầu không phải chuyện vui vẻ gì!
Hắn không để ý đến ánh mắt của mọi người, cúi đầu thoáng nhìn qua Dale, trong lòng quả thực hết giận.
Dale chú ý tới ánh mắt của Rodney, trên mặt hiện lên sự xấu hổ và giận dữ. Hắn không nghĩ tới vị đại nhân Rodney mang đến này thật sự là một vị cường giả.
Hơn nữa trải qua một lần giao thủ, rõ ràng hắn cảm thấy vị cường giả này sâu không lường được, tuyệt đối không phải là cường giả bình thường.
Ánh mắt Vương Đằng quét qua bốn phía, tất cả loài Hỗn Huyết không khỏi lùi lại một bước.
“Có thể chuẩn bị cho chúng ta một gian phòng không?” Âm thanh thờ ơ bên dưới cái mũ truyền ra.
“Được, được!” Lão già mũi đỏ sau quầy luôn miệng nói.
Hắn lấy cái chìa khóa, bận bịu không ngừng đi ra từ sau quầy, tự mình dẫn ba người Vương Đằng đi lên lầu hai.
Sau khi ba người rời đi, mọi người mới dám lên trước đỡ Dale dậy.
“Dale, ngươi không sao chứ?” Có người quan tâm hỏi.
“Không có chuyện gì.” Dale lắc đầu, lau máu ở khóe miệng, sắc mặt khó coi.
“Các ngươi nói xem, rốt cuộc vị cường giả này là ở đâu ra? Ta chưa từng gặp qua.”
“Ai mà biết được, có lẽ là từ những nơi khác tới.”
“Rodney thật là may mắn, thế mà tìm được một cây cột chống lưng.”
“Hừ, may mắn này có thể duy trì bao lâu còn chưa biết được, thỉnh thoảng loài Hỗn Huyết của chúng ta cũng xuất hiện một hai cường giả, còn không phải là cũng bị loài Thuần Huyết bắt đi làm nô lệ sao? Chỉ e là vị này cũng không trốn thoát khỏi vận mệnh giống như thế.”
“Haiz!”
Mọi người không khỏi bàn luận xôn xao, nói xong lời cuối cùng cũng thở dài, có phần mất hết hứng thú, không khí rơi vào tĩnh lặng.
Lầu hai.
Lão già mũi đỏ dẫn bọn họi tới bên ngoài phòng, cung kính nói: “Đây là gian phòng tốt nhất ở chỗ chúng ta, hy vọng đại nhân bỏ qua cho.”
“Không sao cả!” Vương Đằng bình thản nói.
“Đại nhân, thật ra thì Dale cũng không có ác ý, đại nhân ngài đại lượng, ngàn vạn lần đừng chấp nhặt với hắn.” Lão già mũi đỏ hơi do dự, lại nói.
“Chỉ cần hắn không chọc đến ta, tự nhiên ta sẽ không so đo với hắn. Nhưng nếu hắn tái phạm lần nữa, ta không nhất định nương tay.” Vương Đằng liếc hắn môt cái, nói.
“Phải phải.” Trên trán lão già mũi đỏ chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, gật đầu lia lịa.
“Hừ, đại nhân không so đo, là đại nhân khoan hồng độ lượng. Ngươi nói cho hắn biết, lần sau trước lúc ra tay, cần phải hiểu rõ rằng không nên đắc tội với người không thể đắc tội.” Rodney hừ lạnh nói.
“Tình huống của hắn chắc ngươi cũng rõ ràng, cho nên mới nhạy cảm với hai chữ ‘đại nhân’ này như thế, ngươi cũng đừng so đo với hắn.” Lão già mũi đỏ nói.
Rodney lạnh lùng hừ một tiếng nữa, cũng không nói thêm gì.
Lão già mũi đỏ thở dài, cáo từ rời đi.
Vương Đằng không để ý tới nội dung bọn họ nói chuyện với nhau, trực tiếp mang theo Tử Dạ vào gian phòng.
Rodney ở sau lưng há miệng, cuối cùng thì vẫn không nói ra chuyện gì.
...
Trong phòng, Vương Đằng liếc mắt đánh giá tình hình bên trong phòng, nói với Tử Dạ: “Ở bên ngoài, tối nay ngươi với ta ở chung một gian phòng, ừm… ngươi ngủ trên giường.”
Tử Dạ nhìn cả phòng có một cái giường, nghiêng đầu, đột nhiên hỏi: “Ngươi không ngủ cùng ta sao?”
Vương Đằng tranh thủ lấy một chai nước uống, nghe được câu này, đột nhiên phun ra: “Phụt… khụ khụ khụ khụ, đừng nói bừa. Ta, ta muốn tu luyện. Đúng, ta muốn tu luyện!”
“Ồ.” Tử Dạ nhìn hắn kỳ quái, không biết tại sao đột nhiên hắn phản ứng mạnh như vậy?
Người này thật kỳ quái!
Lúc này Vương Đằng ngồi xếp bằng trên ghế salon, hai mắt nhắm lại, tâm trí đằm chìm ở trên giao diện thuộc tính.
“Nguyên lực hệ Thổ x50 (đen)”
Đây là bong bóng thuộc tính hắn vừa mới lấy được trên người loài Hỗn Huyết Dale.
Nó khác với nguyên lực Hắc Ám đơn thuần và nguyên lực Ngũ Hành, cái này nhất định là một loại nguyên lực hỗn hợp.
“Loài Hỗn Huyết sao?” Vương Đằng như có điều suy nghĩ, cảm giác hơi thú vị.
Chỉ là nguyên lực hỗn hợp kiểu này sau khi tiến vào cơ thể của hắn thì tự động chia làm nguyên lực Hắc Ám và nguyên lực hệ Thổ, cũng không dùng hình thức hỗn hợp mà tồn tại.
Mà ở thời điểm chúng tách ra, cũng nhờ một lần này mà Vương Đằng hiểu rõ sự ảo diệu của nguyên lực hỗn hợp.
Hắn tin rằng, chỉ cần nhặt nguyên lực hỗn hợp thêm mấy lần, rất nhanh hắn có thể nắm giữ được nó.
Vương Đằng rất nhanh nhớ lại lúc trước khi tự nghĩ ra chiêu Kiếm Nhận Phong Bạo kia.
Cùng là phối hợp các loại sức mạnh thuộc tính, chỉ có điều mặc dù đánh ra thành công một lần, nhưng vẫn có tỷ lệ thất bại rất cao. Lần trước tại cuộc so tài võ đạo, thiếu chút nữa là hắn đã thất bại.
Bây giờ nếu có thể nắm giữ đủ sự huyền bí của nguyên lực hỗn hợp, nhất định có thể nâng cao tỷ lệ thành công, thậm chí hoàn toàn nắm giữ nó.
Mà cái này nhất định phải lấy từ trên loài Hỗn Huyết này.
Có người nằm không cũng trúng đạn!
Có khả năng loài Hỗn Huyết không biết, có người nào đó đã theo dõi bọn họ.
Vương Đằng sờ sờ cằm, khóe miệng lộ ra nụ cười nhộn nhạo.
Hình như cảm thấy mình hơi hèn hạ, hắn lập tức thu lại nụ cười, vội ho một tiếng, ngay sau đó thì không hề suy nghĩ nhiều nữa, tiến vào trong trạng thái tu luyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận