Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1158: Các ngươi từ từ chơi nhé, ta đi trước đây. (3)

Bức tường đá sau lưng mọi người trực tiếp vỡ tan, khói bốc lên mù mịt.
Nhóm Augus, Catu đồng loạt nheo mắt lại, lập tức quay người ra sau nhìn, vẻ mặt khẽ run.
“Kẻ nào?”
“Mới vừa tới đã nghe thấy mọi người quan tâm ta như vậy, thật là khiến cho người ta được yêu thương mà nơm nớp lo sợ á nha!” Một giọng nói chậm rãi phát ra sau làn khói, khiến tất cả mọi người có mặt đều ngạc nhiên.
“Vương Đằng!”
Biello vừa ngạc nhiên vừa vui mừng thốt lên.
“Êiyo, ngươi cũng đến rồi hả.” Vương Đằng ngồi trên lưng con chó hai đầu, nó cất bước vọt ra, xuất hiện trước mặt mọi người.
Hắn cười như không cười nhìn đám người Augus, làm mặt ai nấy đều nóng ran.
Vừa mới nói xấu sau lưng người ta, giờ người ta xuất hiện ngay trước mặt mình, đã vậy còn nghe thấy hết những lời mà mình nói nữa chứ.
Cả đám ngượng đỏ chín cả mặt.
Nhưng ngay sau đó, sự chú ý của mọi người đã dời sang sự tồn tại của con chó hai đầu, ai cũng lộ vẻ kinh hãi, cảnh giác nhìn nó chằm chằm.
“Con hồn thể tinh thú này là sao đây?” Biello không kìm được mà hỏi.
“À, ta tìm được một con thú cưỡi thay cho đi bộ í mà.” Vương Đằng thản nhiên đáp.
“Thú… thú cưỡi thay đi bộ!” Mọi người suýt không phản ứng kịp.
Vẻ mặt Augus hơi khác thường, sắc mặt khó coi. Hắn vốn tưởng Vương Đằng đã bị loại rồi, nào ngờ đâu hắn chẳng những không đến không mà còn thuần phục được một con hồn thể tinh thú làm tọa kỵ, có thể thấy đối thủ của hắn tuyệt đối không phải hạng tầm thường, mà là một đối thủ không dễ đối phó!
“Vương Đằng, sao ngươi thuần phục được con hồn thể tinh thú này thế?” Pucklin không kiềm chế được sự tò mò, hắn hỏi.
“Thì đánh cho nó phục thì thôi.” Vương Đằng cũng không giấu giếm làm gì, hắn thản nhiên nói.
“... Đánh cho nó phục sao?” Gương mặt Pucklin viết đầy hai chữ không tin.
Không tin thì thôi, Vương Đằng cảm thấy hắn không cần phải giải thích làm gì.
Hắn quét qua đám người một lượt, nhìn thấy lối vào, tất nhiên cũng nhìn thấy được chín con hồn thể tinh thú cực bự đang chặn ngay phía trước.
Tình huống này quá rõ ràng, Vương Đằng vuốt vuốt cằm, hỏi: “Các ngươi tới trước, chắc đã nghĩ ra cách làm thế nào rồi chứ hả?”
Câu hỏi này, làm mọi người thấy hơi lúng túng.
Đặc biệt là nhóm người Augus và Catu, bọn họ vốn dĩ là thiên kiêu, hiện tại lại không thể nghĩ ra được cách nào giải quyết chín con hồn thể tinh thú này, khó tránh bị người ta đánh giá thấp.
“Chưa nghĩ ra cũng không sao, theo ta thấy, cứ trực tiếp nhào vô khô máu là được.” Vương Đằng nói.
“...” Mọi người cứng họng.
Bọn họ còn tưởng Vương Đằng sẽ nghĩ ra được cao kiến gì đó, kết quả vẫn là liều mạng, nói cũng như không mà thôi.
“Grừ!”
Đúng lúc này, chín con hồn thể tinh thú ở phía trước đột nhiên gầm lên, ba con trong đó vẫn canh giữ lối vào, mà sáu con còn lại thì xông về phía đám người Vương Đằng.
Oành oành oành!
Cự thú giẫm trên mặt đất, phát ra âm thanh vang dội, như chấn động cả mê cung.
Cho dù đang ở trong mê cung tinh thần, thì mức độ chân thật cũng đạt đến độ hoàn mỹ, mang lại hiệu quả không nhỏ.
Vẻ mặt đám người Augus đều thay đổi. Chẳng ai ngờ rằng hồn thể tinh thú lại bất ngờ tấn công, chưa ai chuẩn bị gì cả, nhưng dù sao bọn họ cũng là những nhân vật cấp thiên tài, nên phản ứng ngay lập tức.
Oành oành oành!
“Tản ra, chia nhỏ ra đánh!” Augus hét lên, hắn phi nước đại sang một bên, tránh sự công kích cắn xé của con hồn thể tinh thú.
Những người khác cũng phản ứng lại, nghe theo gợi ý của hắn, mỗi người tự nhử một con hồn thể tinh thú, bắt đầu chém giết.
Trận chiến khốc liệt nổ ra trong tích tắc!
Oành oành oành…
Từng tiếng gầm dậy sóng. Hồn thể tinh thú dường như có vẻ gấp gáp, nó trực tiếp sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ nhất, từng viên Đạn Bạo Liệt Tinh Thần từ trong miệng nó ồ ạt bắn ra hệt như không cần tiền vậy. Chúng bay tới chỗ của nhóm Augus, rồi nổ tung khắp nơi.
Hai người Augus, Catu chỉ có thể né tránh, bọn họ không thể chọi lại đống Đạn Bạo Liệt Tinh Thần kia.
Cho dù đã như vậy, họ vẫn bị tàn dư của Đạn Bạo Liệt Tinh Thần làm cho chấn động, sắc mặt ai nấy đều tái mét, năng lượng tinh thần bị tổn thất nghiêm trọng.
So với những người khác, thì Vương Đằng lại vô cùng thoải mái, khi những người khác đang bận tránh né, hắn đã xử lý xong con hồn thể tinh thú kia.
“Các ngươi từ từ chơi nhé, ta đi trước đây.”
Vương Đằng vừa đi về phía ba con hồn thể tinh thú đang trấn giữ lối vào, vừa thản nhiên cất tiếng.
Hết thảy mọi người: (⊙?⊙)
Nhìn thấy Vương Đằng thảnh thơi đi về hướng ba hồn thể tinh thú ở lối vào, đám người Augus, Catu không khỏi thay đổi sắc mặt.
Sao có thể??
Làm sao hắn có thể giải quyết một hồn thể tinh thú nhanh như vậy!
Trong nháy mắt suy nghĩ, bọn họ nhìn về phía sau Vương Đằng.
Ở phía sau Vương Đằng, một hồn thể tinh thú khổng lồ ngã xuống trên mặt đất, sống sờ sờ bị đóng đinh chết, đang hóa thành đốm sáng rồi tiêu tán.
“Thủ đoạn công kích tinh thần!”
Đồng tử đám người Augus co rút lại, lúc này cuối cùng bọn họ biết được vì sao Vương Đằng có thể thoải mái đánh bại một hồn thể tinh thú như thế.
Bởi vì rõ ràng hắn sở hữu thủ đoạn công kích tinh thần cực kỳ hiếm thấy!
Đối phó những hồn thể tinh thú này, thủ đoạn công kích hiệu quả nhất chính là công kích tinh thần!
Cho nên Vương Đằng sở hữu công kích tinh thần, không thể nghi ngờ chiếm ưu thế có lợi nhất trong bài kiểm tra này.
Đm, tên này ăn gian!
Nhưng Nam tước kia của đế quốc Đại Càn lại chưa ngăn cản, hắn hiển nhiên biết chuyện này, lại bỏ mặc không quan tâm, chẳng khác nào là ngầm đồng ý, bọn họ không tư cách nói gì.
Nhưng tức giận á!
Bọn họ trơ mắt nhìn Vương Đằng thoải mái đi về hướng lối vào, giống như truyền thừa sắp mọc cánh bay đi.
Cho dù còn có ba hồn thể tinh thú trấn thủ bên kia, bọn họ cũng không cảm thấy chúng có thể làm khó được Vương Đằng. Hắn sở hữu thủ đoạn công kích tinh thần, có hồn thể tinh thú trấn thủ hay không, thì có gì khác nhau sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận