Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 874: Ngươi lại đây! (2)

Vương Đằng vẫn tỉnh bơ, khinh khỉnh ngoắc ngón tay với đối phương.
“Đến đây!”
“Chần chừ gì nữa, đến đây mà bắt ta đi này!”
Nói xong, vẻ mặt hắn đột nhiên thay đổi, rống lên: “Ngươi đến đây!”
“??” Eliphas bị hắn quát thì ngớ cả người ra, ngơ ngác nhìn Vương Đằng, đầu đầy nghi vấn nghĩ mãi không ra.
Vì sao?
Rõ ràng người đang bị bắt là Vương Đằng mà vì sao hắn ta còn hung hãn hơn cả mình vậy?
Vẻ mặt Floss cũng rất kỳ quái, hắn cảm thấy mình được mở mang tầm mắt rồi.
Một người, có thể thua mọi thứ, nhưng quyết không thua miệng lưỡi được!
Nhìn Vương Đằng mà xem, vừa mở miệng là Eliphas đã sững ra rồi.
Thế nhưng Eliphas hoàn hồn rất nhanh, mặt hắn xanh ngắt, thẹn quá thành giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi giỏi lắm!”
“Ta rất giỏi!” Vương Đằng đáp.
“...” Eliphas.
Hắn lại bị chặn họng, suýt thì tắt thở.
Tên khốn này!
Eliphas hít một hơi thật sâu, cảm thấy mình không thể đôi co với Vương Đằng được, nếu không sẽ tức chết mất.
Thế rồi hắn đột ngột vung tay lên, tổng cộng mười một tia sáng vàng chói bắn thẳng lên trời, phóng về phía mười một tòa cung điện ở các ngả ngoài cung Cự Giải.
“Mười hai thánh kỵ sĩ cung hoàng đạo nghe lệnh!”
Một tiếng quát lớn phát ra từ miệng Eliphas.
Vì Eliphas hành động quá đột ngột nên Floss không kịp phản ứng, giờ nghe hắn nói vậy thì vẻ mặt đại biến, nhìn Eliphas với ánh mắt khó tin.
Hắn muốn điều động tất cả thánh kỵ sĩ của mười hai cung!!
Điên rồi! Điên thật rồi!
Kể từ khi thời đại võ đại ra đời và núi Thánh trở lại với thế gian tới nay, chưa bao giờ phát sinh tình huống triệu tập toàn bộ thánh kỵ sĩ của mười hai cung hoàng đạo cùng một lúc.
Hiện giờ chỉ vì bắt giữ Vương Đằng mà phá vỡ quy tắc cố hữu ấy.
Thánh kỵ sĩ có trách nhiệm trấn thủ Thần điện, không dễ dàng bị điều động, vậy mà Eliphas lại dám huy động nhân lực như thế. Hắn không sợ bị người trên hỏi tội hay sao?
Cùng lúc đó, tại mười hai cung hoàng đạo, trước mặt mười một thánh kỵ sĩ còn lại cùng xuất hiện một tấm lệnh bài.
Họ nhìn lệnh bài trước mặt và nghe rõ tiếng nói của Eliphas bên tai.
Có người nhíu mày, có kẻ ánh mắt lóe lên, có người ngao ngán, có kẻ trầm tư, cũng có người câm nín…
Mười một người với mười một biểu cảm khác nhau.
Có người nhanh chóng nhận lệnh bài, cơ thể biến mất bên trong cung điện của họ, nhưng cũng có người lựa chọn bỏ qua, xoay người bước vào màn đêm bên trong cung điện.
Phía trên cung Cự Giải, từng bóng người phá không mà tới, tổng cộng bảy người!
Những người này thấp thoảng tỏa ra khí thế phi phàm, tuổi tác họ không lớn, chỉ loanh quanh ba mươi tuổi, ai cũng mặc thánh giáp tinh thần đứng bên cạnh Eliphas.
Trong bảy người có Kao trấn thủ chòm Song Tử, những người còn lại thì Vương Đằng chưa từng gặp.
Eliphas chỉ thấy bảy người xuất hiện thì nhíu mày, ánh mắt hắn hiện lên tia âm u, nhưng cuối cùng không nói gì thêm cả.
Những người này đến đã xem như đủ rồi.
Hắn không hy vọng có thể huy động toàn bộ thánh kỵ sĩ, dù sao một vài vị trong số đó có thực lực mạnh đến biến thái và địa vị rất đặc biệt trong Thần điện.
Hơn nữa họ chỉ nghe lệnh của Thánh nữ, người khác không thể điều khiển được.
“Các vị, lần này ta muốn phiền các ngươi bắt người này!”
Eliphas liếc nhìn bảy thánh kỵ sĩ đến, trầm giọng nói.
Bảy người này đều chưa hề mở miệng, nhưng ánh mắt đánh giá Vương Đằng đều có vẻ hứng thú.
Chính tên này đã đánh từ cung Kim Ngưu đến cung Cự Giải, trực tiếp đánh xuyên qua ba cung này, thậm chí còn đánh chết Marcus của cung Cự Giải!
Trẻ tuổi như vậy!
Đúng là không thể ngờ được!
“Kao, ngươi hẳn là đã thua dưới tay hắn nhỉ, sao còn mặt mũi xuất hiện vậy.” Lúc này, một người trong đó đột nhiên mở miệng cười nói.
“Damia!” Sắc mặt Kao khó coi.
Lời nói của đối phương chắc chắn đã đánh trúng chỗ đau của hắn, còn ở ngay trước mặt mọi người, khiến hắn cực kỳ khó chịu.
Lúc này, hắn xuất hiện ở đây, đương nhiên là không cam lòng, muốn tự tay bắt Vương Đằng.
Nhưng đối phương nói như vậy, lại có vẻ hắn cực kỳ tiểu nhân, khiến hắn vô cùng xấu hổ.
“Nếu ngươi có bản lĩnh, thì tự bắt hắn lại cho ta xem đi.” Kao đen mặt lại nói.
“Ha, ngươi cho rằng ta là phế vật giống ngươi sao.” Thánh kỵ sĩ Damia của cung Thiên Yết cười lạnh nói.
“Ngươi!” Vẻ mặt Kao đầy u ám.
Eliphas thấy mọi người hoặc là không nói một lời, hoặc là rơi vào cãi vã, căn bản chẳng có ai để ý đến hắn, sắc mặt không khỏi tái xanh, vô cùng xấu hổ.
Cũng may lúc này Arodney của cung Sư Tử nhíu mày nói: “Được rồi, đừng lần nào gặp nhau cũng ồn ào, bắt người lại trước rồi nói, để cho người ta làm càn ngang ngược trên núi Thánh như vậy mà được à.”
Những người khác nghe vậy, cũng nhìn về phía hai người Kao và Damia.
“Hừ!”
“Hừ!”
Ánh mắt bình thản kia khiến hai người Kao áp lực rất lớn, bọn họ hừ lạnh một tiếng, mỗi người quay đầu đi một hướng khác, cuối cùng không tiếp tục cuộc cãi vã vô nghĩa này nữa.
Rồi sau đó, tất cả mọi người đều nhìn về phía Vương Đằng ở đối diện, những thánh kỵ sĩ thậm chí còn không cần mở lời, đã rất ăn ý phân tán ra, bao vây Vương Đằng ở giữa.
Sắc mặt Vương Đằng bình thản, ngắm nhìn xung quanh, khóe miệng hiện lên một nụ cười nhạt.
Thật sự cho rằng liên thủ là có thể đối phó hắn?
Những người này quả là quá ngây thơ.
Ai chẳng biết Vương Đằng hắn giỏi nhất chính là đánh hội đồng.
Một người đánh một đám không thành vấn đề.
“Các ngươi ai lên trước thử đi?” Gương mặt Arodney mang vẻ ngạo nghễ, hình như không định quần đấu, bèn mở miệng nói như vậy.
“Damia, chi bằng ngươi lên đi, một mình bắt hắn cho Kao xem.” Thánh kỵ sĩ Aroe của cung Ma Kết trêu ghẹo.
Mấy người ung dung cười nói, vẻ mặt ẩn chứa sự lạnh lùng và kiêu ngạo, giống như đã ăn chắc Vương Đằng.
Cho dù Vương Đằng đánh xuyên qua ba cung đầu, thậm chí đánh chết Marcus của cung Cự Giải, bọn họ cũng không cảm thấy Vương Đằng còn có thể làm ra sóng lớn gì dưới sự bao vây của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận