Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1050: Đây đều là giang sơn trẫm gây dựng! (3)

Sau đó là mấy loại Hắc Ám Phân Thân quyết, Xá Đao quyết, bão không gian, nữ thần chúc phúc, minh táng,… có tính thực dụng tương đối cao, hoặc là tiềm lực hết sức khổng lồ, hiện tại bị hệ thống cho vào nhóm hiện lên.
Về phần những công pháp, chiến kỹ cấp thấp khác, thật ra thì cũng không biến mất, vẫn tồn tại ở trong não Vương Đằng, muốn biết tiến độ của nó, có thể kiểm tra được.
Ngoại trừ những thứ này, còn có ba loại chiến kỹ tinh thần, một cái cũng không sót, toàn bộ đều nằm trên giao diện thuộc tính, xem ra theo phán định của giao diện thuộc tính, ba loại thuộc tính tinh thần này có giá trị phát triển không thấp.
Kế tiếp là Áo nghĩa, hiện tại Vương Đằng có hai loại Áo nghĩa, trong đó một loại là Áo nghĩa lực, là nhận được từ trên thi hài của Cổ Thần, mà một loại Áo nghĩa hệ Thủy Thiên Trọng Lãng còn lại là đoạt được lúc giao chiến với thanh niên tóc xanh.
Về phần những ý cảnh khác, hệ thống cũng không cho nằm trong nhóm được thể hiện, nhưng Vương Đằng biết, chỉ cần cho bọn chúng tăng lên tới cấp bậc Áo nghĩa thì sẽ xuất hiện ở trên giao diện thuộc tính.
Tiếp theo là tri thức và các nghề phụ, không cần nhiều lời, những cái này bình thường nhìn như vô dụng, nhưng tới thời điểm mấu chốt cũng mang đến cho hắn nhiều thuận lợi.
Người khác không hiểu, hắn hiểu, người khác hiểu, hắn cũng hiểu!
Cảm giác như vậy, quả thực không cần quá sảng khoái.
Những loại ở trên, e rằng ngay cả nghĩ thôi người khác cũng không dám nghĩ.
Thành tựu như thế, dự trữ như thế, để cho Vương Đằng tự hào một chút cũng không quá đáng.
Một lát sau, cuối cùng Vương Đằng cũng khô phục lại vẻ bình tĩnh, tâm như chỉ thủy, không sợ sóng lớn, một mực bình tĩnh.
Không phải chỉ là một chút thành tựu đó sao, sau này còn có nhiều hơn nữa.
Nhưng hắn cũng đã quyết định, trên phương diện công pháp và chiến kỹ, sau này cố gắng tập trung nghiên cứu một vài loại thôi, không cần phải loại nào cũng cho tăng lên tới tầng thứ.
Có là được, không cần tinh thông!
Nếu không sẽ hao phí thuộc tính trắng quá mức rồi.
Tốn kém không chịu được!
Vương Đằng đau khổ nghĩ.
Ánh mắt của hắn quét qua, cuối cùng rơi trên dòng đầu tiên trong giao diện thuộc tính.
Bổn nguyên sinh mệnh!
Sau khi đạt tới cấp Hành Tinh, bổn nguyên sinh mệnh của hắn trực tiếp tăng từ hơn một ngàn điểm lên năm ngàn không trăm mười sáu điểm.
Khó trách cấp Hành Tinh và cấp Chiến Tướng có sự chênh lệch lớn như vậy, từ bổn nguyên sinh mệnh có thể nhìn ra, là hai tầng khác biệt hoàn toàn.
Sinh mệnh nhảy vọt, không có gì tốt hơn thế!
Kế tiếp là điểm may mắn và nhan sắc, hai loại thuộc tính ngọt ngào.
Bình thường rất hiếm gặp hai loại thuộc tính này.
Vương Đằng chỉ có thể lấy thuộc tính may mắn từ trên người Tiểu Tử Dạ rơi ra, những người khác căn bản là không có.
Nói tới lại thấy nhớ Tiểu Tử Dạ rồi, không biết nàng ở thế giới Hắc Ám kia thế nào.
May mà Vương Đằng vẫn còn giữ phân thân Tử Tước Snow ở bên kia, đến nay phân thân vẫn còn chưa tiêu tán, xem ra cũng vẫn chưa bị phát hiện.
Có lẽ Tiểu Tử Dạ cũng vẫn an toàn.
Thuộc tính nhan sắc đều rơi ra từ trên người loài Hắc Ám Huyết tộc, các chủng tộc khác căn bản không thể nào rơi ra thuộc tính nhan sắc.
Nghĩ cũng thấy không có gì là lạ, chẳng lẽ lại đi trông cậy vào những tộc loài Hắc Ám có hình thù kỳ quái có thuộc tính nhan sắc như tộc Cự Ma, Dương Đầu Ma tộc, Bát Tí Ma Tộc.
Quả thực là hy vọng xa vời!
Chỉ có nhan sắc của Huyết tộc mới được hệ thống ba ba công nhận, những thứ khác đều là cặn bã.
Vương Đằng nhìn điểm thuộc tính may mắn của mình vượt xa người thường, và điểm thuộc tính nhan sắc gần như tới cực hạn của người bình thường, không khỏi sờ lên cằm, hài lòng gật đầu.
Vừa đẹp trai vừa có vận may tốt!
Quả nhiên hắn là Âu Hoàng~
(〃’ ▽’ 〃 )
Lúc này, trên đồng hồ vang lên tiếng thông báo nhắc nhở, chính là đám người lãnh tụ võ đạo báo cho hắn tới hội nghị.
Vương Đằng đứng lên, đi ra khỏi phòng tu luyện trong lòng đất, thông báo một tiếng với đám người ông cụ Vương rồi đi tới tòa nhà chỉ huy quân đội.
Đỉnh tòa nhà chỉ huy quân sự.
Trong phòng Tổng chỉ huy.
Từng hàng ghế ngồi, xung quanh ngồi kín đại lão các giới, có người là nhân viên quan trọng của bản địa Hạ đô, có người thì là võ giả hàng đầu từ các thành phố lớn của nước Hạ đến.
Trong hai tiếng đồng hồ, các võ giả ngoài hành tinh của thành phố quan trọng đều đã bị bắt, áp giải về Hạ đô.
Võ giả ngoài hành tinh cho dù mạnh hơn, nhưng số lượng cũng có hạn, phân tán ở một số thành phố quan trọng làm mắt và tai của thanh niên tóc lam. Tính ra mỗi thành phố có thể có một hai người đã không tệ rồi.
Võ giả nước Hạ được điều động hết mức đánh bất ngờ, đánh bại từng tên, tất nhiên không tốn công sức gì.
Nói cho cùng, sau khi Vương Đằng giải quyết chiến lực xâm phạm chủ yếu của ngoài hành tinh là thanh niên tóc lam kia, võ giả ngoài hành tinh khác không có uy hiếp quá lớn.
Không biết vì nguyên nhân gì mà trong tất cả võ giả ngoài hành tinh chỉ có một mình thanh niên tóc lam là cường giả cấp Hành Tinh.
Là tự tin quá sao?
Hay là bọn họ giáng lâm vốn tồn tại giới hạn gì đó?
Những điều này tạm thời không biết được.
“Vương Đằng còn chưa đến à?” Một võ giả cấp Chiến Tướng trấn giữ vùng biển Nam Hải hỏi.
“Sắp đến rồi, đã thông báo với hắn.” Ung Soái ở vị trí đầu nói.
“Tôn Trấn thủ, mới đợi được một lát, cần gì nôn nóng như vậy.” Tiền Bác Dụ của gia tộc Tiền gia từng có duyên gặp mặt Vương Đằng một lần, nói.
Trấn thủ là một chức vị, thân phận còn trên cả Tổng đốc một tỉnh.
Nhưng nơi thiết lập Trấn thủ đều nằm ở vùng biên giới, hoặc có lượng lớn tinh thú, hoặc tồn tại vết nứt Hắc Ám, vì vậy nên cần võ giả mạnh mẽ trấn áp.
Thực lực võ giả như vậy, ít nhất phải đạt đến cấp Chiến Tướng thập tam tinh!
“Người kẻ xâm phạm ngoài hành tinh, thời gian cấp bách, đâu thể lãng phí thời gian.” Tôn Nguyên Câu cau này, lại hỏi: “Nghe nói hắn đã đạt được cấp độ cao hơn, không biết là thật hay giả?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận