Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 705: Hắn không tìm được đường về nhà rồi!

Vương Đằng vuốt cằm, khoé miệng lộ ra một nụ cười quái dị.
Sau đó, hắn quét mắt nhìn bốn phía, phóng tinh thần niệm lực ra, khắc mấy phù văn xung quanh trận pháp phù văn không gian. Những phù văn này độc lập, không liên quan gì tới đại trận phù văn không gian.
Nhưng Vương Đằng lại để lại vài tiết điểm giữa hai trận này, một khi khe hở những tiết điểm này được bổ sung thì chẳng khác nào dựng lên một cây cầu giữa chúng, lúc đó sẽ sinh ra phản ứng thần kỳ cực kỳ tuyệt vời.
Vương Đằng lấy mấy viên nguyên thạch ra, đưa cho phân thân lôi đình, cười nói: “Giao cho ngươi đó!”
“Ngươi để ta làm chuyện tốn công mà không có kết quả này à.” Phân thân lôi đình bực tức nói.
“Một lần cuối cùng, một lần cuối cùng.” Vương Đằng cười khà khà, lên giọng đảm bảo.
“Được rồi, ngươi mau đi đi, ba con loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng sắp trở về rồi.” Phân thân lôi đình nói.
Vương Đằng gật đầu, nhìn kỹ phân thân lôi đình một lần rồi không nói nhiều nữa, hắn bước tới, nhảy vào vết nứt không gian trước mặt.
“Về nhà rồi!”
Nghe được tiếng hoan hô không đứng đắn của Vương Đằng, phân thân lôi đình không khỏi lắc đầu. Hắn ngồi xếp bằng chờ đợt một lúc, sau đó khảm mấy viên nguyên thạch trong tay vào trong tiết điểm.
Đột nhiên, toàn bộ đại trận phù văn loé lên ánh hào quang sáng chói.
Ầm!
Không gian dưới đất chấn động mạnh.
Phân thân lôi đình chắp tay đứng trước vết nứt không gian, vẻ mặt vô cùng bình thản.
Ầm ầm ầm!
Sau một lát, một tiếng nổ mạnh vang lên ầm ĩ, ánh hào quang cắn nuốt hết mọi thứ, bao trùm cả phân thân lôi đình.
Phân thân lôi đình vẫn không nhúc nhích, giống như không hề nghe thấy bất cứ âm thanh nào.
Đàn ông chân chính sẽ không quay đầu lại xem vụ nổ.jpg.
...
Ba con loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng vẫn chưa tìm được bóng dáng Vương Đằng, bọn chúng cảm giác đối phương như đã hoàn toàn biến mất trong hư không.
Chúng không công mà lui, vẻ mặt cực kỳ khó coi.
Không có gì uất ức hơn việc phải chạy đến bắt người mà kết quả vẫn để đối phương chạy trốn.
Chúng sai Huyết tộc tiếp tục lùng bắt tung tích nhân loại ở ngoài thành, còn chính bọn chúng thì quay trở lại lâu đài.
Khi chúng còn ở đằng xa, muốn nhảy xuống thì đột nhiên có một tiếng nổ mạnh khủng khiếp truyền ra từ trong lâu đài.
“Không ổn!” Ba con loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng biết đã xảy ra chuyện lớn, sắc mặt ai nấy đều tái mét.
Nhưng đã muộn, sóng xung kích kinh khủng vọt từ dưới lên.
Lâu đài bị lật tung, bay lên trên trời, sóng xung kích từ vụ nổ nguyên lực quét ngang bốn phía.
Toàn bộ thành phố Hắc Nha đều bị hấp dẫn bởi tiếng nổ kinh khủng, những ánh mắt hoảng sợ nhìn về bên này.
Trong chốc lát, vụ nổ kết thúc, bụi mù tiêu tán, lộ ra tình cảnh của lâu đài.
Chỉ thấy một lâu đài hùng vĩ rộng lớn lúc trước, giờ chỉ còn là một đống tan hoang với những bức tường đổ nát.
“Nổ, nổ!”
Vô số loài Hắc Ám trợn mắt há hốc mồm, nhìn lâu đài thoáng chốc đã tan biến, không ai cũng dám nói gì.
Vẻ mặt ba con loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng tối sầm lại, hai mắt gần như muốn nổi lửa, chúng nghiến răng nghiến lợi nói: “Ai làm? Rốt cuộc là ai làm chuyện này?”
“Không ổn, nhất định là vết nứt không gian dưới mặt đất đã xảy ra chuyện!” Một con loài Hắc Ám trong đó đột nhiên nghĩ tới điều gì, lập tức lao xuống phía dưới.
Hai con loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng khác cũng vội vàng đuổi theo.
Chúng phóng ra nguyên lực, đánh nát những hòn đá cản đường, để lộ ra vị trí vết nứt không gian dưới lòng đất.
“Mất rồi!”
Ba con loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng chìm vào trong không khí tĩnh mịch một cách kỳ dị.
Đại trận phù văn không gian bị phá huỷ, vết nứt không gian cũng tiêu tán theo. Nơi đây đã không thể tìm được bất cứ dấu vết gì của vết nứt không gian.
Nỗ lực nhiều năm của chúng đã thất bại trong gang tấc!
“Ba vị tinh thần niệm sư cũng không thấy đâu.”
Ba con loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng nhìn khắp xung quanh, không hề thấy thi thể của ba tinh thần niệm sư đâu, nên đều đoán được bọn chúng đã lành ít dữ nhiều.
“Điều tra!”
“Phải điều tra nghiêm ngặt, dù phải lật tung toàn bộ thành phố Hắc Nha cũng phải điều tra ra hung phạm!”
“Tìm được kẻ cầm đầu thì ta nhất định chém hắn thành muôn mảnh, hút sạch máu của hắn!”
...
Ba con loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng vô cùng nổi giận.
Mấy ngày sau đó, thành phố Hắc Nha chìm trong không khí hoảng loạn, bọn chúng điều tra trắng trợn, muốn tìm bằng được kẻ đã phá huỷ trận pháp không gian kia.
Phân thân Tử Tước Snow của Vương Đằng vẫn còn ở giới này, hắn và các Huyết tộc khác được gọi trở về, điều tra theo hình thức trải thảm.
Kết quả thì có thể đoán.
Vương Đằng đã rời khỏi thế giới Vực Sâu từ lâu, bọn chúng đương nhiên không có khả năng tìm được hắn.
...
Chạy trốn khỏi thế giới Vực Sâu vốn dĩ là một chuyện đáng vui mừng, nhưng Vương Đằng lại không vui nổi.
Lúc này, hắn đang ở một khoảng không gian u ám, bốn phía tăm tối, chỉ thấy có vài điểm ánh sáng nhỏ loáng thoáng phía xa.
Vẻ mặt Vương Đằng đầy ngơ ngác nhìn bốn phía, trán toát ra từng giọt mồ hôi lạnh.
Hắn không tìm được đường về nhà rồi!
Mẹ nó!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Dựa theo tri thức phù văn không gian mà hắn đoạn được, cái gọi là trận pháp phù văn không gian sẽ khiến cho không gian hình thành nếp gấp, rút ngắn khoảng cách cực kỳ xa xôi, lại có một hành lang nối liền hai thế giới từ trước, nên tạo thành hiệu quả bước nhảy không gian.
Nhưng, hành lang không gian này chỉ có một nửa!
Sao lại chỉ có một nửa!
Sau khi Vương Đằng hào hứng lao ra từ hành lang liền xuất hiện ở vùng hư không này, rồi phát hiện con đường phía trước… đứt gãy!
“Đây là một hành lang không gian chưa hoàn thiện!” Đầu óc hắn chợt loé sáng, sắc mặt vô cùng khó coi.
“Sao có thể như vậy chứ a a a…”
Tiếng gào khan tê tâm liệt phế của Vương Đằng vang lên trong hư không tĩnh mịch.
Người nghe thấy đau lòng, người nhìn thấy rơi lệ!
Đáng tiếc ở trong này, ngoài hắn ra thì không tồn tại những người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận