Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 1212: Á đù! Hack à!

“Rõ!”
Những võ giả khác hiểu được ý nghĩ của hắn. Nếu không phải bản thân phi thuyền có vấn đề thì chắc chắn là có kẻ xâm nhập vào trong phi thuyền, tuy ai cũng cảm thấy điều đó thật khó tin, không hiểu đối thủ đã dùng cách nào để đột nhập vào trong phi thuyền mà trước đó họ không hề phát hiện ra.
...
Ở bên ngoài, Vương Đằng đảo mắt nhìn chiếc phi thuyền đang nổ tung, niệm lực tinh thần quét sạch số bong bóng thuộc tính đang tuôn ra từ trong đó.
Đó là những bong bóng thuộc tính của mười võ giả cấp Hành Tinh và ba võ giả cấp Hằng Tinh, không thể lãng phí được.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ x3200’
‘Thiên phú hệ Thổ cấp Vương x380’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x300’
‘Tinh Thổ quyết (cấp Hằng Tinh) x900’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Kim x3600’
‘Thiên phú hệ Kim cấp Vương x410’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x360’
...
‘Nguyên lực tinh thần hệ Lôi x1800’
‘Thiên phú hệ Lôi cấp Vương x200’
‘Tinh Thần Hoàng cảnh x300’
‘Tinh Lôi quyết x100’
...
Hơn chục bong bóng thuộc tính lũ lượt tiến vào cơ thể Vương Đằng. Ban đầu hắn chỉ định lượm hết bong bóng thuộc tính này rồi sẽ kiểm kê sau khi giải quyết xong toàn bộ phi thuyền của liên quan Aurant, nhưng có mấy loại bong bóng thuộc tính trong đó đã thu hút sự chú ý của hắn.
“Có cả võ giả hệ Lôi cơ à!” Ánh mắt Vương Đằng sáng lên.
Hắn cảm nhận được rõ rệt nguyên lực hệ Lôi của mình đã đạt tới giới hạn, giờ chỉ thiếu mỗi quá trình chuyển hóa. Sau khi chuyển toàn bộ nguyên lực hệ Lôi thành nguyên lực tinh thần là hắn có thể thăng cấp Hành Tinh rồi!
Mà bây giờ, đến cả công pháp hệ Lôi cấp Hành Tinh cũng đã xuất hiện, có thể nói mọi sự đã sẵn sàng, chỉ chờ mỗi cơ hội.
Song, khi nhìn thấy tên công pháp ‘Tinh Lôi quyết’ này thì Vương Đằng cảm thấy vô lực chế nhạo.
Dám cá đây cũng là một series công pháp lắm!
Nhưng nói đi thì phải nói lại, dù gì hắn cũng đạt được một công pháp hệ Lôi, quả là không dễ dàng gì.
Chỉ có chúa mới biết hắn đã tiêu tốn bao nhiêu tế bào não cho những công pháp thuộc tính biến dị này rồi.
Ngoài niềm vui bất ngờ có được hệ Lôi này ra, thì còn lại đều là võ giả nguyên lực Ngũ Hành, không có gì nổi bật.
Tuy nhiên, sau khi thêm các giá trị thuộc tính nguyên lực này, thực lực của hắn đã gia tăng đáng kể.
Vương Đằng mỉm cười, ánh mắt dừng trên chiếc phi thuyền tiếp theo, quyết định xài phương pháp cũ để hóa vàng chiếc phi thuyền này.
“Vương Đằng, ngươi chú ý đó, người đứng đầu của họ đã cử người canh gác nguồn năng lượng trung tâm rồi.” Lúc này, giọng nói của Viên Cổn Cổn xuất hiện trong đầu hắn.
“Động tác nhanh quá nhờ!” Ánh mắt Vương Đằng nheo lại, nhưng những chuyện đó không làm xáo trộn kế hoạch của hắn.
Dù sao thì hắn cũng muốn giải quyết đám võ giả này, giờ nếu đối phương tự đến nộp mạng thì hắn dành chút công sức tiễn họ lên đường vậy.
Sau đó, Viên Cổn Cổn lại gửi sơ đồ bố cục bên trong phi thuyền cho Vương Đằng. Khi Vương Đằng đã tìm được vị trí của nguồn năng lượng trung tâm, hắn dùng ‘đôi mắt Nguyên Chất’ và ‘đôi mắt Linh Thị’ đã quan sát và xác định thực lực của đối phương.
Tại nguồn năng lượng trung tâm!
Một gã cấp Hằng Tinh và ba gã cấp Hành Tinh đang ngồi canh gác bên ngoài, ánh mắt sắc bén đảo quanh tứ phía.
“Đại nhân, ngoài kia là không gian lỗ sâu, chắc không ai có thể xâm nhập vào phi thuyền của chúng ta qua không gian lỗ sâu đâu nhỉ?” Một võ giả cấp Hành Tinh trong số đó hỏi.
“Nâng cao tinh thần lên, người không thể, nhưng nhỡ là người máy thì sao?” Tên võ giả cấp Hằng Tinh trừng mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói.
Võ giả cấp Hành Tinh không dám ho he gì nữa, nghiêm chỉnh cảnh giác bốn phía, nếu nguồn năng lượng trung tâm xảy ra vấn đề thật thì họ cũng tiêu đời hết.
Vào lúc này, Vương Đằng xuất hiện ở lối đi ngay đằng sau họ, chỉ cách một bức tường.
Ánh mắt hắn nhìn xuyên qua bức tường của lối đi bằng thép, quan sát kỹ mấy tên võ giả Liên Bang Aurant.
Vương Đằng đang rất biết ơn lối thiết kế của phi thuyền này, bên trong đâu đâu cũng là lối đi thông nhau, cho dù chỉ cách nhau một bức tường thì võ giả Liên Bang Aurant cũng không thể phát hiện ra hắn, nhưng ‘đôi mắt Nguyên Chất’ lại giúp hắn xác định chính xác vị trí của họ.
Vương Đằng giơ tay lên, Nguyệt Kim Luân lặng lẽ hiện ra trước mặt hắn, sau đó hắn đột nhiên nhảy lên, cắt bức tường sắt của lối đi và lao thẳng vào tay võ giả cấp Hằng Tinh kia.
“Không hay rồi!”
Võ giả cấp Hằng Tinh giật mình, vội né sang bên.
Nhưng tốc độ của Nguyệt Kim Luân quá nhanh, lia thẳng qua cổ hắn.
Và thế là một cảnh tượng vô cùng kỳ dị hiện ra, cơ thể của võ giả cấp Hằng Tinh lao ra trong khi đầu của hắn thì vẫn lơ lửng giữa không trung, sau đó mới văng ra ngoài.
Đầu của tên võ giả cấp Hằng Tinh nhìn thấy thi thể mình, trên mặt vẫn nguyên nét hoảng hốt: “Sao có thể?”
Nhưng chỉ một suy nghĩ trong đầu ấy thôi là hắn hoàn toàn chìm vào bóng tối.
Ba gã võ giả cấp Hành Tinh còn lại chưa hết sững sờ, vẻ mặt hoang mang, đang định bỏ chạy thì Nguyệt Kim Luân đã đuổi theo, xẻ nát người họ ra, chết không kịp ngáp.
“Đã xong!” Vương Đằng bước qua lỗ hổng trên tường mà Nguyệt Kim Luân mở ra, dửng dưng liếc nhìn mấy cái xác sau đó nhặt mười mấy cái bong bóng thuộc tính, tiện thể cuỗm luôn trang bị không gian của những võ giả này.
Không lâu sau, hắn rời khỏi chiếc phi thuyền này.
Bùm!
Sau lưng hắn, chiếc phi thuyền nổ tung.
Vương Đằng không ngoái đầu lại, rất đàn ông mà không ngoái đầu xem vụ nổ, hắn tiếp tục nhắm vào phi thuyền khác.
Giờ phút này, trên phi thuyền chính cũng đang bùng nổ.
Nổ rồi!
Lại một phi thuyền nữa nổ tung!
Tất cả đều mang vẻ mặt khó coi, sắc mặt của võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai đen đến độ muốn chảy nước.
Hai phi thuyền liên tiếp phát nổ mà họ lại không phát hiện ra bất cứ điều dị thường nào, ngay cả nổ như thế nào cũng không biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận