Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 717: Tai họa của Đông Hải. (2)

Số của bọn họ tốt đến vậy sao, cả bầy nhện độc sáu mắt chết bất đắc kỳ tử rõ ràng là chuyện không có khả năng!
Mặc dù đám người Ngô Phi Ưng và Quách Long không nhìn ra được nguyên nhân gây nên chuyện này nhưng bọn họ cũng không phải tên ngốc, trên đời làm gì có chuyện vô lý như vậy.
Hai tên đội trưởng liếc nhìn nhau một cái, không khỏi nhìn Vương Đằng trên đỉnh đầu con vua nhện độc sáu mắt còn sót lại cuối cùng kia.
“Các hạ, vừa nãy là ngươi ra tay sao?” Ngô Phi Ưng cẩn thận hỏi.
“Bây giờ có thể trả lời câu hỏi đường của ta được chưa?” Vương Đằng không trả lời mà chỉ nhìn mọi người cười cười hỏi.
Ngô Phi Ưng và Quách Long sửng sốt nhưng lại nghe được ý nghĩa trong câu nói của hắn.
Quả nhiên là thanh niên này đã ra tay!
Bọn họ đều nhìn lầm rồi!
Đôi mắt của hai người bỗng lóe lên tia kinh ngạc, họ chắp tay với Vương Đằng, cảm kích nói: “Cảm ơn các hạ đã cứu giúp, ở đây là rừng Ám Vụ, không biết các hạ có biết hay không?”
“Rừng Ám Vụ!” Vương Đằng nhất thời sửng sốt: “Thế mà lại ở chỗ này!”
Hắn không ngờ lại trùng hợp như vậy, lại chuyển đến rừng Ám Vụ cách Ung thành gần nhất.
Như vậy cũng tốt, ít nhất quay lại Địa tinh gần hơn nhiều.
“Ngươi là võ giả Địa tinh?” Ánh mắt Vương Đằng bừng sáng, nhìn cách ăn mặc của mọi người mà hỏi.
“Đúng vậy, không biết các hạ là?” Ngô Phi Ưng gật đầu rồi hỏi.
“Vậy trùng hợp quá, ta cũng là võ giả Địa tinh.” Vương Đằng cười đáp.
Trong ánh mắt đám người Ngô Phi Ưng loé lên tia kinh ngạc, trong đầu bọn họ hiện lên từng gương mặt của các thiên kiêu, thực sự không nhớ ra thiên kiêu trẻ tuổi nào lại mạnh như thế!
Nếu đã là võ giả Địa tinh, đáy lòng hai người cũng bớt đi cảnh giác và xa cách!
Nhưng bọn họ vừa nhớ lại lệnh triệu tập khẩn cấp, liền không định nán lại nữa, chắp tay nói: “Các hạ, chúng ta vừa nhận được lệnh triệu tập khẩn cấp do Địa tinh truyền đến, bây giờ phải nhanh chóng quay về. Các hạ có thể để lại họ tên và cách thức liên lạc, sau này có thời gian bọn ta sẽ báo đáp ơn cứu mạng của các hạ.”
“Báo đáp thì không cần, việc dễ như trở bàn tay mà thôi.” Vương Đằng phất tay, không để tâm mà nói.
Hắn thu hoạch được nguyên lực hệ Độc và kỹ năng hệ Độc đã xem như niềm vui bất ngờ rồi, cũng không mong mấy người này báo đáp gì đó.
Khóe môi Ngô Phi Ưng và Quách Long khẽ giật một cái.
Hay lắm cho câu việc dễ như trở bàn tay!
Câu này nói rõ bọn họ vô dụng bao nhiêu chứ!
Nhưng cuối cùng bọn họ cũng không dám nói ra, thanh niên này nhìn trẻ tuổi nhưng lại là một cường giả hàng thật giá thật, thần bí khó lường. Không cần nói bậy mới tốt, để tránh chọc giận đối phương sẽ mất nhiều hơn được.
“Lệnh triệu tập khẩn cấp ngươi vừa mới nói là?” Vương Đằng hỏi.
“Có lẽ bên phía Địa tinh xảy ra chuyện rồi!” Sắc mặt Ngô Phi Ưng nặng nề đáp.
“Xảy ra chuyện!” Chân mày Vương Đằng giật một cái: “Rất nghiêm trọng sao?”
“Đúng vậy, một khi dùng lệnh triệu tập khẩn cấp chắc chắn không phải chuyện nhỏ.” Ngô Phi Ưng gật đầu đáp.
Sắc mặt Vương Đằng khẽ thay đổi, ánh mắt chớp động không yên, thực sự không nghĩ ra được bên Địa tinh sẽ xảy ra chuyện gì.
Lẽ nào loài Hắc Ám bất ngờ xuất hiện?
Dù thế nào Địa tinh cũng là đại bản doanh của hắn, cha mẹ, người thân hắn đều ở đó, nếu xảy ra chuyện sẽ hối hận không kịp.
Haiz, hắn đúng là mệnh khổ mà!
Rõ ràng vừa thoát khỏi vết nứt không gian, kết quả còn chưa được nghỉ ngơi đã phải nhanh chóng quay lại Địa tinh!
Vương Đằng đạp một cái giết chết vua nhện độc sáu mắt còn sót lại ở dưới chân, nhặt lấy bong bóng thuộc tính của nó làm rơi ra.
‘Nguyên lực hệ Độc x185’
‘Tơ độc x40’
....
Sau đó hắn dùng niệm lực tinh thần quét qua một lượt, thu xác của nhện độc sáu mắt có tinh hạch vào trong nhẫn không gian.
Cơ mặt của đám người Ngô Phi Ưng và Quách Long không khỏi giật một cái, tinh thú mạnh mẽ bát tinh lại bị một chân đạp chết như vậy!
Khiến người khác khó mà tin nỗi.
Nhưng nỗi thắc mắc trong lòng bọn họ cuối cùng cũng biến mất. Thực lực mạnh mẽ như thế, lặng lẽ không một tiếng động giết chết tất cả nhện độc sáu mắt cũng không phải không có khả năng.
Huống hồ có vài bản lĩnh của cường giả không là thứ mà những võ giả tầm thường như bọn họ có thể đoán được.
Lúc này cơ thể của Vương Đằng bay vọt lên trời nhìn đám người Ngô Phi Ưng khẽ chau mày nói: “Ta đi trước một bước, các ngươi tự đi về Ung thành đi!”
Nói xong, không đợi mọi người trả lời, hắn đã biến thành một cầu vồng bay thẳng ra ngoài rừng Ám Vụ, tốc độ nhanh đến mức chỉ chớp mắt đã không thấy bóng dáng đâu.
Sắc mặt đám người Ngô Phi Ưng chấn động, không nói nên lời.
Lúc lâu sau, cuối cùng cũng có người cất tiếng nói: “Đây là cường giả từ đâu đến vậy? Trước đây căn bản chưa từng nghe nói.”
“Trẻ quá, trông như chẳng hơn hai mươi tuổi đâu!”
“Các ngươi nói thực lực của hắn đạt đến…cấp Chiến Tướng chưa?”
“Cấp Chiến Tướng, không thể chứ?”
Thành viên của hai tiểu đội không khỏi nhỏ giọng bàn tán, vô cùng tò mò thực lực của Vương Đằng.
“Đội trưởng, ngươi nói xem hắn là cường giả cấp Chiến Tướng phải không?” Có người hỏi Ngô Phi Ưng.
“Ta cũng không chắc, đám nhện độc sáu mắt này không đủ để hắn sử dụng toàn bộ thực lực. Có thể làm được dễ dàng như thế, ngoài cấp Chiến Tướng ra còn có một số ít võ giả cấp Chiến Binh cửu tinh thực lực vô cùng mạnh. Dù sao tồn tại có thể vượt giai giết chết cường giả cấp Chiến Tướng không phải là không có.” Ngô Phi Ưng nói.
“Cho dù như thế cũng rất mạnh nha, thanh niên này chắc chắn không phải là võ giả bình thường.” Quách Long nói.
“Bỏ đi, ở đây đoán mò cũng không đoán ra được nguyên nhân, mau chóng quay lại Địa tinh thôi, không cùng còn có thể gặp lại hắn ở Địa tinh đó.” Ngô Phi Ưng nói.
“Cũng đúng.” Quách Long gật đầu.
Hai tiểu đội võ giả không nói nhiều nữa, sửa soạn lại một chút rồi chạy về Ung thành nơi của vết nứt không gian Địa tinh.
....
Địa tinh, Đông Hải!
Một mối nguy cơ trước nay chưa từng có đang càn quét thành phố hiện đại làm từ sắt thép này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận