Võ Đạo Toàn Thuộc Tính

Chương 915: Thật? Ma Quân nướng! (2)

“Còn rất kiên cường!”
“A… ha ha, ta đường đường Ma Quân, sao lại khuất phục trước ngươi chỉ là một nhân loại chứ.” Xi Diễm Ma Quân thở hổn hển, có vẻ cực kỳ yếu ớt, lại cười lạnh nói.
“Ồ, can đảm lắm!” Vương Đằng không hề giận, ngược lại còn khen ngợi gật đầu, sau đó tiếp tục trò chơi hành hạ của hắn.
Từ trước đến nay, hắn đều không nhân từ gì với loài Hắc Ám.
“A đúng rồi, cho ngươi thêm chút gia vị.” Vương Đằng giống như đột nhiên nghĩ đến điều gì, nguyên lực hệ Lôi trong cơ thể bắt đầu khởi động, hình thành lực lượng Lôi Đình, bổ vào Xi Diễm Ma Quân.
Ầm rầm!
Đáy lòng Xi Diễm Ma Quân mới vừa hiện lên dự cảm xấu, đã lập tức bị sấm sét đánh trúng, bị đánh đến cả người run rẩy.
“Ngươi đừng tưởng rằng…”
Rầm rầm!
Xi Diễm Ma Quân cực kỳ kiên cường, nhưng còn chưa nói hết, lực lượng Lôi Đình lại đánh xuống.
Vương Đằng hoàn toàn lười nghe nó dong dài dây dưa.
Xi Diễm Ma Quân lập tức ngơ ngác.
Ta là ai?
Ta đang ở đâu?
Vì sao ta lại bị sét đánh??
Xi Diễm Ma Quân quả thật hoài nghi cuộc đời, cảm giác bị sét đánh ngây ngất như thế.
Đây quả thực chính là lôi hỏa lưỡng trọng thiên!
Nhưng như vậy còn chưa đủ, Vương Đằng lại vận dụng nguyên lực hệ Băng, nguyên lực hệ Độc, lúc thì lửa nướng, lúc lại băng lạnh đóng băng, lúc thì sét đánh, lúc lại kịch độc…
Xi Diễm Ma Quân khóc!
Nó nhìn Vương Đằng, vẻ mặt kinh hãi, rơi nước mắt hối hận và bi thương.
Ma quỷ!
Tên này nhất định là ma quỷ!
Xi Diễm Ma Quân vốn cho rằng mình bất khuất, lòng nó vô cùng kiên định, đừng ai mong lay động được.
Nhưng sự thật chứng minh!
Không có tâm linh không phục, chỉ có thủ đoạn hành hạ đủ tàn nhẫn hay không.
Nó… sợ rồi!
Tên này vốn không phải là người, hắn là ma quỷ!
Xi Diễm Ma Quân núp trong góc lồng hỏa diễm, run rẩy, nó cảm thấy mình thật sự quá ngây thơ.
Một vòng tra tấn mới vừa rồi quả thật sống không bằng chết!
Cho dù nó đã từng gặp nhiều sóng to gió lớn, đều không chịu nổi, mức độ tàn nhẫn đương nhiên rõ ràng.
“Đừng nóng vội, chúng ta thong thả chơi.” Vương Đằng giống như nhìn thấu suy nghĩ của nó, cười tủm tỉm nói.
“Còn nữa hả!” Mặt Xi Diễm Ma Quân đều tái rồi.
Cốc cốc cốc…
Lúc này, tiếng gõ cửa truyền đến từ bên ngoài.
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, hơi bất đắc dĩ trong lòng, người này đến không đúng lúc.
Xi Diễm Ma Quân cũng thở nhẹ ra, mừng thầm trong lòng.
“Ngươi không chạy thoát được đâu.” Vương Đằng cười lạnh, thu hồi Xi Diễm Ma Quân, đứng dậy mở cửa.
Người ngoài cửa lại là đại hiền giả Farah.
“Có chuyện gì sao?” Vương Đằng hoàn toàn không cho hắn sắc mặt tốt, lão già này làm hỏng chuyện tốt của hắn, lúc khác không đến, lại cố tình đến vào lúc này.
Đại hiền giả Farah ngơ ngác.
Có chuyện gì vậy?
Hắn bị người ghét như vậy sao?
Đại hiền giả Farah hoàn toàn không rõ đầu đuôi, cảm thấy mình rất vô tội.
“Thánh nữ đại nhân muốn gặp ngươi.” Hắn thở ra một hơi dài, nói.
“Gặp ta? Ares rốt cuộc định làm gì, không thể nói rõ một lần được sao?” Vương Đằng không được kiên nhẫn nói.
“Ngươi đi thì sẽ biết.” Đại hiền giả Farah nói.
“Nếu ta không đi thì sao?” Vương Đằng nói.
“Thánh nữ đại nhân nói, nếu ngươi không đi thì ngươi sẽ hối hận.” Đại hiền giả Farah cười hề hề nói.
“…” Vương Đằng câm nín.
Má ơi, còn định chơi trò lạt mềm buộc chặt với hắn hả.
Không biết hắn mới là dân trong nghề sao.
Nhưng hắn muốn đi xem rốt cuộc trong hồ lô của Ares bán thuốc gì.
“Dẫn đường đi.” Vương Đằng đi ra khỏi phòng, khép cửa lại.
Đại hiền giả Farah cười, đi lên trước dẫn đường.
Trên đường đi, Vương Đằng nhanh chóng phát hiện ra, con đường này chẳng phải đi đến thánh điện, nơi đặt tượng nữ thần và Thánh hỏa sao.
Thật trùng hợp!
Nghĩ cái gì đến cái đó, vừa lúc đi xem có bong bóng thuộc tính có thể nhặt không.
Không bao lâu sau, hai người đi đến đại điện.
Trần điện đã khép chặt lại một lần nữa, điều đáng ăn mừng là đại điện này không có dấu vết bị hủy hoại, tất cả giống như lúc trước hắn đã nhìn thấy.
Tượng nữ thần được thờ phụng trong đại điện, Thánh hỏa màu trắng thiêu đốt lên trên đài đá ở chính giữa.
Còn Ares lại khoanh chân ngồi ở dưới bức tượng nữ thần.
Vương Đằng quét mắt qua, không khỏi âm thầm vui vẻ.
Quả nhiên có bong bóng thuộc tính.
Nhặt!
‘Nguyên lực Quang Minh x80’
‘Nguyên lực Quang Minh x70’
‘Quang Minh Thánh hỏa x13’
‘Nguyên lực Quang Minh x120’
‘Quang Minh Thánh hỏa x10’

Lần này hắn đạt được tổng cộng 680 điểm nguyên lực Quang Minh, khiến nguyên lực Quang Minh của hắn lại tăng thêm một khoảng.
‘Nguyên lực Quang Minh’: 1030/5000 (thất tinh)
Nhưng không xuất hiện thuộc tính thể chất Quang Minh.
Vương Đằng hơi tiếc nuối.
Ngược lại, thuộc tính Quang Minh Thánh hỏa lúc trước không xuất hiện, nhưng lần này lại được hắn nhặt đến 130 điểm.
Vương Đằng hơi buồn bực, liếc nhìn Quang Minh Thánh hỏa kia, trong lòng chợt lóe lên tia sáng, giống như đã hiểu ra.
Khí linh của Thánh hỏa!
Trước đó đã nghe nói rằng khí linh của Thánh hỏa ngủ say rất nhiều năm, có lẽ vì vậy nên lúc trước mới không có thuộc tính rơi xuống.
Hiện giờ nó tỉnh lại, thêm với trong chiến đấu đã bị tiêu hao không nhỏ, rơi ra một ít thuộc tính cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Lúc chiến đấu với Xi Diễm Ma Quân, khí linh của Thánh hỏa dã rơi xuống không ít thuộc tính Quang Minh Thánh hỏa.
Có tiêu hao thì mới có thể rơi xuống!
Không có gì lạ.
Lúc này, đại hiền giả Farah khẽ cúi người thi lễ với Ares, nói khẽ: “Thánh nữ đại nhân, các hạ Vương Đằng đến rồi.”
“Ta đã biết, ngươi đi xuống trước đi.” Ares chưa hề mở mắt, giọng nói nhàn nhạt truyền ra.
Đại hiền giả Farah cũng không nhiều lời, liếc nhìn Vương Đằng, hành lễ xoay người rời đi.
Vương Đằng thấy Ares giống như đang chữa thương, nên không đến quấy rầy nàng, cứ tò mò quan sát bốn phía.
Lúc trước đến đây còn chưa quan sát kỹ, lúc này hắn nhìn quanh một vòng, phát hiện trên vách tường bốn phía khắc đầy phù điêu.
Những phù điêu này vô cùng xa xưa, hơn nữa nội dung thật thú vị.
Trong phù điêu có một ngọn núi cao, dưới chân núi khắc họa một nhóm người bé nhỏ và một thôn trang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận