Kiếm Lai

Chương 303: Thiên địa có khí (2)

Sơn thần của Đông Bảo Bình châu chia ra Ngũ nhạc chính thần, sơn thần bình thường, thổ địa, tổng cộng ba tầng, dân chúng tục xưng thổ địa gia, có phần giống với quan trường dự khuyết.

Bình thường nói đến sơn mạch núi non, cho dù trải qua trăm năm ngàn năm, quy mô lớn nhỏ, chung quy là con số cố định, cho nên thổ địa sơn thần rất khó lên chức tại chỗ, nhưng cũng không phải tuyệt đối, nếu trên địa giới xuất hiện một vị cao nhân kết cỏ tranh tu hành đắc đạo, cuối cùng được triều đình coi trọng, trở thành quốc sư, chân quân địa vị cao cả, thì sẽ có khả năng gà chó lên trời, dù sao núi không ở cao, có tiên thì linh.

Trong đó, vị sơn thần của Lạc Phách sơn càng cổ quái hơn, chỉ biết là họ Tống, so với hai vị tượng thần tượng đất khác toàn thân mạ vàng, tượng vị sơn thần này được đặc biệt chế tạo ra một cái đầu màu vàng, còn lại ăn mặc quần áo sặc sỡ, không hề sơn vẽ phấn vàng lên trên, tục truyền đây là mật chỉ do triều đình hạ lệnh.

Trong nước sông đục ngầu, trên đỉnh đầu chính là thác nước mãnh liệt ầm ầm đổ xuống.

Nữ tử nhẹ nhàng giẫm một mũi chân lên trên chuôi kiếm phù kiếm đạo gia quý hiếm này, dây tua rua kiếm màu vàng như dây leo, không biết khi nào nhẹ nhàng quấn chặt lấy mắt cá chân của nàng.

Hoài bích có tội.

Nữ tử nhắm nghiền đôi mắt lông mi khẽ run, có nước mắt chậm rãi chảy ra khỏi hốc mắt. Nhưng đang ở đáy sông, chút nước mắt đó trong tích tắc đã trôi đi.

Cho dù nàng trời sinh thể chất khác với người thường, từ nhỏ đã thân cận đại giang đại thủy, lúc còn trẻ có đạo sĩ tha phương tìm tới nhà nàng, đoán bát tự cho nàng, nói nàng dễ thu hút các vật âm ô uế trong nước, cho nên tốt nhất đừng một mình tới gần nguồn nước, nhất là nơi nước không nguồn lâm thời hội tụ. Thiếu nữ họ Dương tên Hoa dần dần lớn lên, rất nhanh sau đó được một vị Thanh Ô tiên sinh của Đại Ly nhìn trúng, đưa tới bên cạnh vị nương nương kia, tu tập thủy pháp thượng thừa, tu vi cảnh giới tiến triển cực nhanh, có thể tùy tùy tiện tiện tu hành ba năm, đã bằng người khác khổ công hao phí ba mươi năm, thậm chí dài hơn.

Nhưng nguyên nhân thật sự khiến nàng đi lên “con đường không lối về” này.

Phải biết rằng chuyện trở thành hà thần hà bà, thần linh giang thủy, từ trước tới giờ bị Luyện khí sĩ chính thống coi là “con đường chặt đầu”, căn bản không phải con đường trường sinh chính đáng gì cả.

Thử nghĩ một cây cầu trường sinh, biết rõ nó sụp đổ giữa đường, làm người ta căn bản không đến được bờ bên kia, như vậy thì tính là cầu trường sinh cái gì?

Trong lòng nàng rõ ràng, cái này gọi là hoài bích có tội.

Bởi vì nàng được thanh phù kiếm kinh thành này tán thành, trước khi kiếm tu trẻ tuổi Phong Lôi viên Lưu Bá Kiều ra tay, đã thành công khống chế Phù lục.

Sau khi đạt được cơ duyên to lớn này, tu vi của nàng càng liên tục tăng vọt, ngay lúc nàng cảm thấy thượng ngũ cảnh cũng trong tầm mắt rồi, nhưng cùng lúc đó, một chuỗi tin dữ tới lặng yên không một tiếng động. Đầu tiên là nương nương cần nàng lấy ra phù kiếm, giao cho Nguyễn Cung tọa trấn Ly Châu đi bổ Trảm Long đài hai lần. Sau đó phù kiếm trả lại đến trong tay nàng, đã là tình trạng thiếu chút nữa vỡ tan tành, nàng còn có thể làm gì đây? Một vị là nương nương ân như tái tạo, một vị là thánh nhân binh gia được Đại Ly tôn sùng là thượng khách, nàng chỉ đành nghiến răng tiếp nhận kết quả này, nhưng có thế nào nàng cũng không ngờ, một tờ sắc lệnh của hoàng đế bệ hạ, lâm thời sắc phong nàng trở thành thuỷ thần Thiết Phù giang.

Trong nước sông, nữ tử đạp lên thân kiếm, yên lặng lơ lửng, đúng như một vị thần linh dựng ở điện thờ.

Nàng vứt bỏ tất cả tạp niệm, bắt đầu tĩnh tâm ngưng thần, hai tay bấm đốt niệm thần chú, bất động như núi.

Đầu tiên mái tóc đen kia của nàng rụng từng sợi, tiêu tán vào trong nước sông, biến mất theo dòng chảy.

Ngay sau đó máu thịt của thân thể tan rã từng chút một.

Đau đớn kịch liệt, không chỉ đến từ máu thịt, càng nhiều hơn là kêu rên đến từ sâu trong hồn phách, khiến nữ tử dù đã lấy bí thuật bất truyền của Đại Ly để cắt dứt cảm giác, thân thể mềm mại dần dần be bét máu thịt kia vẫn run rẩy không ngừng.

Tan xương nát thịt!

Đến cuối cùng, nữ tử trở thành một bộ xương khô thật sự.

Mặt nước sôi trào, hơi nước bốc cao.

Thanh phù kiếm phế đi một nửa đó ở đáy sông từ đầu tới giờ không chút sứt mẻ, nhưng mơ hồ có thể thấy được bộ xương nữ tử hình thái khủng bố bắt đầu lay động, như rong tảo mơ hồ, yếu ớt đến cực điểm, giống như lúc nào cũng có khả năng bị nước sông cuốn đi.

Ngay tại thời điểm chỉ mành treo chuông, tua rua kiếm màu vàng của thanh phù kiếm đạo gia “Phù Lục” này, từng dải tơ vàng óng ánh bắt đầu tản mát ra hào quang màu vàng, chẳng những buộc chặt mắt cá chân nữ tử hơn, còn không ngừng chậm rãi trèo lên trên, cuối cùng khi tới chỗ đầu gối bộ xương thì trì trệ không tiến lên nữa.

Vậy mới khiến bộ xương ổn định thân hình, giúp nàng không đến mức bị thần ý huyền diệu nước sông ẩn chứa xem thường, hoàn toàn trở thành bọn thủy quỷ vật âm thấp hèn nhất.

Ngưng tụ thần tính, đúc lại kim thân, nhục thân thành tựu ngụy thánh.

Chỉ thấy đỉnh đầu bộ xương bắt đầu sinh ra lọn tóc đầu tiên.

Không phải mái tóc dài màu xanh của hà bà “bà cụ” Long Tu hà lúc trước, mà là sợi tóc màu vàng nhạt, từng sợi tóc xuất hiện ở trên bộ xương, càng thêm tươi tốt, cuối cùng hội tụ ra một mái tóc dài màu vàng dài đến mấy trượng, vô cùng rực rỡ.

Cái này thuộc loại tướng “Vũ Sư” trăm năm khó gặp!

Thần linh giang thủy trên đời này, bất luận lớn nhỏ, chung quy là bám vào trên mặt đất, thuận thế chảy xuôi. Mà Vũ Sư hầu như đã tuyệt tích ở Bảo Bình châu, lại có thể tính là thần linh trên trời, tuy phẩm cấp Vũ Sư sẽ không cao hơn thủy thần của một sông nhiều lắm, nhưng khác biệt trong đó, tựa như Luyện khí sĩ tầm thường chống lại kiếm tu cùng cảnh giới, chiến lực thật ra cách xa nhau. Có phần tương tự chức quan của vị lão nhân lang trung xách đèn lồng kia trên quan trường, phân lượng nặng, vượt xa quan viên Đại Ly khác phẩm cấp tương đương.

Đạo giáo tôn sùng Đại La Kim Tiên, phật môn hộ pháp La Hán kim thân, từng pho tượng kim thân của thần linh thế gian, vương triều thế tục cái gọi là cành vàng lá ngọc, đều mang theo một chữ Kim.

Trong đó, kim thân pháp tướng của thần linh, thật ra là một ám chỉ hư vô, không phải là nói thần linh thật sự làm được khắp cả người đều là kim thân, kim thân vị hà bà kia của Long Tu hà, thật ra chỉ là thai nghén ra một chút ánh vàng của đôi mắt mà thôi. Mà vị nữ tử này, lại là đầu đầy tóc vàng tượng trưng tư chất Vũ Sư, có cách biệt một trời một vực.

Nữ tử bắt đầu khôi phục dung nhan.

Xương trắng mọc thịt.

Cuối cùng khi nàng mở mắt, đã vượt qua tư sắc trước kia.

Một bộ quần áo màu xanh do tinh hoa nước sông ngưng tụ thành, bao bọc thân thể mê người đến cực điểm của nàng.

Nàng chậm rãi tiến về phía trước, như giẫm trên đất bằng, hít thở tự nhiên, so với tu hành ở động phủ linh khí dư thừa, càng khiến nàng cảm thấy nhẹ nhàng sướng khoái hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận