Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 998 -

Chương 998 -

Bây giờ, đừng nói tới vững chãi chắc chắn đến bao nhiêu, cho dù là mười tám tầng địa ngục cũng bị xuyên thủng!

Súng phun lửa đã dùng được một nửa , cánh cửa tầng ba mở ra.

Đây là tầng cuối cùng của căn cứ dưới đáy biển.

Có ánh sáng rực rỡ chiều vào.

Khương Ninh không chút do dự, cùng Hoắc Dực Thâm cảnh giác tiến vào trong.

Bốn trạm kiểm soát đều đã mở, con đường không bị cản trở.

Có lẽ cảm thấy giở trò cũng không có tác dụng, lần này bọn họ thành thật hơn nhiều.

Qua bốn cánh cửa là thang máy xuống phía dưới.

Hai người nhìn nhau, sau đó đi vào.

Khi thang máy đi xuống, Khương Ninh bắt đầu nghĩ ngợi, nếu như bị mắc kẹt trong thang máy thì phải làm sao bây giờ?

Nhưng đây là một ván cờ, hai người họ có thể ở sống trong không gian mấy tháng.

Nhưng còn những người trong Ngũ Nhãn Minh thì sao?

Gấu Nga ở bên ngoài ôm cây đợi thỏ, hệ thống thông gió trong căn cứ bị phá hủy, khí độc bao phủ khắp mọi nơi, máy sản xuất không khí và điện còn có thể tồn tại trong bao lâu?

Cho nên, bọn họ mở cửa tầng ba ra.

Một tiếng “đinh” vang lên, cửa thang máy đóng chặt chậm rãi mở ra.

Hai người đi ra khỏi thang máy, xa xa là hàng trăm thành viên của căn cứ chạy đến, họng súng đen tuyền nhắm vào hai người.

“Ư… ưh…”

Tiếng rên rỉ của Bạch Tuyết truyền đến.

Khương Ninh nhìn về phía nơi âm thanh phát ra, chỉ thấy Bạch Tuyết bị binh lính xách lên trong tay.

Hơn mấy chục binh lính, vây quanh ba người lãnh đạo căn cứ đi đến.

Khương Ninh khẽ nhíu mày, chẳng lẽ đây là nhóm lãnh đạo của căn cứ liên hợp?

Tại sao lại cảm giác có chút lành lạnh!

Đối phương không nói nhiều lời vô nghĩa, đi thẳng vào vấn đề nói: “Nếu muốn sống, thì giao siêu năng lực giao ra đây.”

Khương Ninh cười khẽ ra tiếng: "Dùng một con sói để đổi lấy siêu năng lực của tôi, mấy người nghĩ sao vậy?”

“Nếu nó không quan trọng, tại sao hai người lại đến đây?”

“Tôi nghĩ các người đã lầm, không phải là bọn tôi muốn đến đây, mà là do mấy người cứ ép bọn tôi đến đây.”

Khương Ninh trần thuật lại sự thật: "Bọn tôi chỉ là muốn sống cuộc sống của riêng mình, nhưng là do mấy người không muốn cho bọn tôi con đường sống, vậy nên chỉ có thể giết chết mấy người.”

Thủ lĩnh không hề tin, bọn họ ỷ vào có siêu năng lực nên phá hủy căn cứ đáy biển, thế mà còn dám ăn nói kiêu ngạo như thế.

Tên linh chĩa chĩa súng vào đầu Bạch Tuyết, đe doạ nói: “Có tin tao bắn vỡ sọ nó không?”

Hai người đeo facekini, nhưng Bạch Tuyết nghe giọng vẫn nhận ra: “Ư… ư…”

“Hôm nay tôi đến đây là vì bản thân, hơn hai nghìn người vẫn có thể đối phó được.” Đối mặt với tình trạng thê thảm của Bạch Tuyết, Khương Ninh không có chút dao động nào: "Mọi người đều đã trải qua hơn mười năm thiên tai, đừng làm những trò trẻ con như vậy.

Ngược lại, nếu như là mấy người, sẽ vì một con sói mà giao siêu năng lực của mình ra sao?”

Một khi giao ra, thì sẽ chết nhanh hơn.

Khi bên này đang thương lượng, ai ngờ Bạch Tuyết đang kêu khóc lại đột nhiên phản kháng dữ dội, móng vuốt sói sắc bén cào trúng cánh tay binh lính khiến hắn bị thương.

Binh lính bị thương tức giận ném Bạch Tuyết ngã mạnh trên mặt đất, trực tiếp mở cò súng bắn một phát, sau đó muốn nhìn sắc mặt của bên kia.

Bạch Tuyết đau đớn mà kêu gào thảm thiết, máu tươi từ trên người ào ạt tuôn ra.

Ánh mắt Khương Ninh cực kỳ tức giận, nhưng lại cố kiềm chế không thể hiện ra ngoài.

Một khi để lộ cảm xúc, sẽ dễ dàng bị kiểm soát.

May mắn thay, Bạch Tuyết không bị bắn chết luôn, nhưng lại bị thương ở đùi, hơn nữa giãy giụa cố gắng phản kháng một hồi lâu nên chỉ còn thoi thóp, ngã trên mặt đất không còn sức giãy giụa.

Thấy hai người thật sự thờ ơ, xem ra nếu muốn có được siêu năng lực, chỉ có thể dùng đến vũ lực.

Vì vậy, tên thủ lĩnh nhìn Khương Ninh cười lạnh một tiếng, vẫy nhẹ tay chỉ huy.

Trong nháy mắt, vô số viên đạn bằng đồng bắn ra, bay về phía hai người họ.

Khương Ninh lấy tấm thép chống đạn ra để phòng thủ.

Nhưng không ngờ tới, một quả viên xuyên thép xuyên qua.

Lực va chạm cực mạnh làm tấm thép chống đạn văng ra, Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm ngã vào giữa vũng máu…

Bạn cần đăng nhập để bình luận