Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 632 -

Chương 632 -

Trước kia bọn họ không thiếu vật tư, cho dù là tận thế, nhưng so sánh với những người may mắn sống sót ở tầng đáy, cuộc sống thật sự thoải mái hơn nhiều.

Nhưng khi đêm vô tận đến, sau khi vật tư bị đám bạo dân cướp đi, bọn họ thật sự cảm nhận được sự đáng sợ của thiên tai rồi.

Quá cực khổ, ăn không đủ no mặc không đủ ấm, mỗi ngày còn phải ra ngoài thực hiện nhiệm vụ, đã lâu không được nhìn thấy mặt trời, cơ thể càng ngày càng yếu.

Bọn họ cần có người chia sẻ, mới có thể chống đỡ nổi cảnh không thấy ánh mặt trời thế này.

Tần Xuyên hiểu rõ trong lòng bọn họ muốn gì, lấy điều kiện mỗi nhà sẽ cử ra một người đàn ông thực hiện nhiệm vụ nên đã thuê được đến hai căn biệt thự.

Hắn ta trả trước lương thực, đợi đến khi đêm vô tận qua đi thì sẽ lấy lại từ chỗ đám đàn em của mình.

Sống ở đối diện đồn cảnh sát đúng là khá an toàn, nhưng người một nhà chen chúc trong căn nhà chật hẹp kia thật sự rất khó chịu.

Bên này giá thuê cao hơn một chút, nhưng rộng rãi hơn rất nhiều, không những có thể nuôi gia cầm mà còn có chỗ để trồng trọt lương thực nữa.

Con buôn đúng là giỏi tính toán, thế này thì làm sao mà không đồng ý được.

Chưa kể ngày nào đó nếu thật sự không còn gì để ăn, ông trùm sẽ không trơ mắt nhìn bọn họ chết đói.

Sau khi đám con buôn và nhà số 42 gia nhập, khu nhà chính thức chia thành ba ca để thực hiện nhiệm vụ, mỗi ca thực hiện trong bốn tiếng, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Ngày nào cậu ba nhà họ Dung cũng quấn lấy Khương Ninh: “Chị này, khi nào thì cô mời tôi ăn cơm?”

Nghĩ đến việc gã ta cũng cố gắng giúp đỡ, Khương Ninh thoải mái đồng ý: “Tối này ha, OK không?”

Mời người ta ăn cơm, thì phải mời cho đàng hoàng, đâu thể để người ta đến ăn mà còn phải đối đầu gay gắt với nhau đúng không.

Nhưng Khương Ninh cũng không chịu nổi bộ dạng ti tiện của gã ta, Hoắc Dực Thâm cũng không nói gì, vì vậy nhân tiện mời luôn cả Tần Xuyên.

Gã ta giỏi nhất là là khống chế bầu không khí mà.

Hai cha con kia không biết nấu nướng, không thể phụ gì được

Tần Xuyên xách theo hai con cá to nhất: “Em dâu, hôm nay phải xem thử tài nấu nướng của cô rồi.”

Khương Ninh thoải mái nói: “Muốn ăn cá chua ngọt hay là canh cá?”

Không gian có rất nhiều gia vị làm thức ăn, mà khả năng làm cá của Hoắc Dực Thâm phải nói là xuất sắc.

Tần Xuyên rất tin tưởng vào tài nấu nướng của cô, vì vậy không thèm chọn: “Làm cái gì cũng được.”

Khương Ninh nhìn cá trong tay suy nghĩ: “Nó là cá giống lúc trước đó hả?”

Cá sống trong môi trường bóng đêm, so với cá trước thiên tai thì không tính là lớn, nhưng mà thân cá lại rất dài, màu sắc cũng hơi nhạt một chút.

“Chứ còn gì nữa.” Tần Xuyên có hơi ngại ngùng: “Vừa lấy được cá giống không bao lâu, đêm vô tận đã tới rồi, nuôi bọn chúng phí sức thật đó, ngày nào cũng phải cẩn thận hầu hạ, nuôi con trai cũng không vất vả như vậy.”

Tần Mục ở phía sau lưng hắn ta, lễ phép chào hỏi Khương Ninh: “Em chào chị.”

Tần Xuyên dạy dỗ con trai: “Không biết lớn nhỏ gì cả, phải gọi là dì Khương mới đúng.”

Không ngờ Tần Mục lại chạy đi tìm Đậu Đậu, cậu bé lấy ra một cái ly giữ nhiệt trong túi giấy: “Đậu Đậu, anh có mang theo sữa dê này, vừa mới lấy luôn, em mau nếm thử đi.”

“Anh Tiểu Mục, sữa dê quý giá lắm, em không uống được đâu.”

Tần Mục cố chấp nhét vào trong tay cô bé: “Không sao đâu, ngày nào anh cũng cho nó ăn, ngày nào cũng có sữa dê mà.”

Chó đi theo chủ nhân, cậu ba nhà họ Dung tự đến thì thôi, không ngờ A Ngốc còn mặt dày hơn cả chủ của nó.

Nó còn mang quà đến, là một cục xương, biếu đại ca.

Cola ngày nào cũng được ăn thịt cá nên chê, lập tức đẩy cục xương về, nhưng tấm lòng thì vẫn nhận.

Gặm xương xong, A Ngốc đi theo đại ca luyện bao cát, hai con chó ở trong sân đùa giỡn không ngớt.

Cậu ba nhà họ Dung trộm rượu mao đài của ông cụ: “Chị này, rượu mao đài năm 82, còn lớn tuổi hơn cả mẹ tôi nữa đó, chị chưa từng thấy chứ gì?”

Khương Ninh mỉm cười: “Đúng là chưa từng thấy.”

Nhãn năm sao, bình sứ vàng, trước tận thế đã là một trăm năm mươi ngàn một bình, bây giờ giá cao chọc trời luôn rồi.

Trong không gian của cô có dự trữ mười bình, tất cả đều là của anh họ gã ta, đánh chết cô cũng không nói ra đâu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận