Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 215 -

Chương 215 -

Khương Ninh im lặng quay ra liếc Hoắc Dực Thâm, chỉ thấy ánh mắt anh bình tĩnh thong dong, Đậu Đậu ngồi trong lòng anh tò mò quan sát xung quanh.

Cảm nhận được ánh mắt của cô, Hoắc Dực Thâm quay sang nhìn. Khương Ninh lập tức quay mặt đi, giả vờ như cô không làm gì hết, tất cả đều là ảo giác của anh.

Có điều khi anh quay sang nhìn, cô vẫn có thể bắt được qua khóe mắt ánh cười trong đôi mắt anh.

Đây là phấn khởi vì kết cục của băng Đồ Long, hay đơn giản chỉ là chào hỏi với cô?

Cô chưa kịp nghĩ xong câu trả lời thì quỷ chó hay ghen rúc vào trong lòng cô: Sen ơi, ôm em đi, ôm như Đậu Đậu kia kìa.

Khương Ninh ôm quỷ chó hay ghen, thấy rất ấm áp, giống như được ôm cái bếp sưởi vậy.

Ngồi bên cạnh, Lục Vũ bị đông lạnh đến run bần bật, chẳng còn tâm trí để ý đến ánh mắt đánh giá của người khác: “Vợ ơi, anh lạnh.”

Hai người ôm lấy nhau, ôm thật chặt.

Trương Siêu ở bên cạnh chỉ có thể ôm không khí: “…”

Anh ấy không xứng, anh ấy thật sự không xứng!!! A a a!

Loa liên tục vang lên tiếng kêu gọi đanh thép, từng câu từng chữ đều đang lên án hành vi phạm tội tàn ác của thế lực xã hội đen, mỗi một hành vi đều có chứng cứ rành rành…

Thời gian lặng yên trôi đi, chẳng mấy chốc mà đã một giờ, những người sống sót đứng mãi mỏi chân cũng thay đổi tư thế đứng liên tục, lúc ngồi lúc đứng, bọn họ không hề có hứng thú với những hành vi phạm tội đó, chỉ muốn đốt cháy giai đoạn để được xem cảnh rải kẹo đồng mà thôi.

Thông qua điều tra của cảnh sát, cuối cùng số người được nhận đãi ngộ nhận kẹo đồng đạt 386 người, còn có mấy người bị lấy làm gương răn đe bước lên bục phát biểu, trần thuật mình đã đi lên con đường phạm tội như thế nào, khóc lóc ăn năn hối lỗi thảm thiết, sau đó xin khuyên người sống sót hãy hướng thiện.

Nếu ông trời cho thêm một cơ hội nữa thì bọn họ tuyệt đối sẽ không tái phạm sai lầm như này.

Khương Ninh nghe mà muốn bật cười, cho cơ hội thật thì bọn chúng vẫn sẽ không chút do dự làm điều ác thôi.

Cuối cùng, phía chính phủ thông báo thu được một triệu sáu trăm cân lương thực, dỡ bỏ công xưởng chui, thu được hơn hai mươi nghìn viên đạn, hơn hai trăm khẩu súng, cùng với vô số dụng cụ giam giữ, cứu được hơn năm trăm người sống sót, hơn năm mươi người phụ nữ bắt cóc trước kia, hơn hai mươi trẻ em bị bắt để lợi dụng kiếm tiền.

Hành vi phạm tội chồng chất không kể sao cho hết.

Một triệu sáu trăm cân lương thực, chính phủ quyết định trả lại cho người dân, thông qua Tổ Dân Phố để phân phát cho người sống sót.

Số lượng người bị hại liên đới quá nhiều, cùng với tập đoàn tội phạm tiêu xài vô độ, việc trả lại toàn bộ số tiền cho từng nạn nhân là không thực tế, chỉ có thể phân phát đồng đều.

Người sống sót xuýt xoa, nhưng suy xét chuyện tìm được bằng chứng rất khó khăn, hơn nữa có thể thu hồi được một bộ phận đã là tốt lắm rồi, đa phần mọi người đều rất biết ơn.

Nhưng luôn có một bộ phận nhỏ những người có lối tư duy rất kỳ quặc, trước mặt thế lực Hắc Ác họ không dám ho he gì, nhưng khi gặp người của chính phủ thì lại hùng hùng hổ hổ, thậm chí có người còn kích động gào lên: “Dựa vào đâu chứ? Bọn họ cướp của tôi nhiều lương thực như vậy, mắc gì giờ lại chia đều để trả?

Mấy người có thể sắp xếp người điều tra rõ ràng, vì sao lại để cho dân chúng chịu thiệt thòi thế hả!”

Có cảnh sát nhân dân duy trì ổn định ở quảng trường, kéo ngược người đó trở về.

Quấy rối, vô cùng hung hăng, cứ như chính phủ là kẻ thù giết cha nhà gã vậy.

Đây là kiểu cả νú lấp miệng em điển hình, cứ như là ai to mồm hơn, ai hung dữ quậy căng hơn thì sẽ giành được phần nhiều vậy.

Có người đầu têu thì hiển nhiên có cũng có người hùa theo, có không ít người cũng lao nhao chen vào, cảnh sát nhân dân suýt chút nữa bị đàn áp.

Mãi đến khi quân đội nâng họng súng đen ngòm lên thì trò khôi hài này mới đột nhiên im bặt.

Tình huống đặc biệt có cách xử lý đặc biệt

Nếu áp dụng theo quy trình phá án trước thời tận thế thì còn phải thống kê và xác minh tất cả thiệt hại của người bị hại, e là trong vòng năm năm sẽ không thể nào hoàn thành được.

Không phải cảm thấy nói quá, cứ hỏi mấy nền tảng đầu tư trực tuyến bị phá sản mà xem, bao nhiêu năm vậy rồi mà tiền của người bị hại còn chưa truy hồi được nữa là.

Nếu không mang ra chia đều, một triệu sáu trăm cân lương thực không thể phân phát ra ngoài, không biết sẽ có bao nhiêu người sống sót phải chết đói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận