Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 770 -

Chương 770 -

Trần Nghiên Phỉ về phòng, nằm trên giường trằn trọc không ngủ được, khuôn mặt Khương Ninh cứ hiện lên trong đầu cô ta.

Tiện nhân!

Ở khu biệt thự đánh mắng, ép cô ta ăn đồ bẩn, khiến cô ta mất hết mặt mũi, giờ lại vào căn cứ, trước mặt mọi người làm nhục cô ta, thậm chí còn muốn cướp thân phận này.

Không được, nếu mất đi thân phận con gái Cố Đình Lâm, cô ta sẽ không thể sống nổi, càng đừng nói đến việc tìm một người đàn ông tốt để gả để nửa đời sau của cô ta không lo ăn mặc.

Dù cô ta cắn răng không nhận, nhưng Khương Ninh chính là một quả bom hẹn giờ mà Cố Đình Lâm cũng không phải dễ lừa.

Khương Ninh không thể giữ lại, cô ta phải chết, chuyện này không thể chậm trễ!

Càng nghĩ càng hận, Trần Nghiên Phỉ không nhận ra khuôn mặt mình trở nên dữ tợn: "Khương Ninh, tao sẽ giết mày!"

Khương Ninh hoàn toàn không biết về sự độc ác của Trần Nghiên Phỉ.

Lúc này cô đang ăn cơm, không ngờ lại liên tiếp hắt hơi mấy cái.

Cô xoa mũi: "Không biết ai đang nói xấu mình."

Ở bên cô lâu, Hoắc Dực Thâm cũng có chút khiếu hài hước: "Chắc là Trần Nghiên Phỉ."

"Chắc chắn là cô ta." Không biết sau lưng cô ta đang chửi rủa cô thế nào.

Nhưng Khương Ninh cũng không sợ, dù sao cũng đang ở trong căn cứ, đến cả người nhặt đồ cũng không dám làm bậy, huống chi là Trần Nghiên Phỉ không có não.

Cô không sợ cô ta làm bậy, chẳng qua là những thủ đoạn hèn hạ đó thôi, những năm qua cô gặp còn nhiều hơn thế.

Nhưng điều cô tò mò là hình như Trần Nghiên Phỉ sống không tệ lắm.

Tận thế nhiều năm như vậy nhưng cô ta vẫn không sửa được cái đầu vừa độc ác vừa ngu xuẩn đó cũng đủ thấy sau lưng cô ta có ô dù.

Trung tâm giao dịch thuộc về quân đội, tuyển dụng nhân viên ưu tiên người nhà quân nhân, cô ta có thể có được công việc khiến vô số người ngưỡng mộ này, nếu không đi cửa sau thì mới lạ.

Đi xem mắt ở nơi làm việc, chứng tỏ cô ta vẫn chưa kết hôn, hơn nữa còn muốn câu rùa vàng.

Đối tượng liên quan còn là phó doanh, trẻ tuổi, đẹp trai lại cao ráo, nghĩ đến cảnh Trần Nghiên Phỉ hận không thể dán chặt vào người ta thì Khương Ninh thực sự không nhịn được cười.

Cô nhớ đến lúc cậu ba nhà họ Dung say rượu, từng khoe khoang với Tần Xuyên về lịch sử phong lưu của mình, không nói đến mấy cô minh tinh người mẫu, chỉ riêng ở khu biệt thự, những cô gái danh giá có cảm tình với gã ta cũng không ít.

"Anh Xuyên, em không lừa anh đâu, có không ít phụ nữ muốn quyến rũ em đấy. Chỉ riêng cái cô nuôi lạc đà kia, ba bốn lần bám em rồi. Đúng là phiền chết đi được! Anh không biết đâu, để câu được cậu chủ đây ai mà ngờ cả nhà cô ta cùng ra trận. Trời nóng cực hạn thế này mà mở tiệc bể bơi, sau đó cởi sạch sẽ ở ngay trước mặt em. Tiếc là, cậu chủ đây từng thấy kiểu người phụ nữ này rất nhiều, loại người phụ nữ như cô ta, nhìn vào chỉ thấy buồn nôn."

Tần Xuyên cũng say rồi: "Tôi tin, sao mà không tin được, nước ngọt và đá lạnh mở tiệc bể bơi nhà cô ta còn là do tôi bán."

Người bán nước ngọt và đá lạnh - Khương Ninh: "..." Nghiệp quá mà!

Rảnh rỗi không có việc gì làm nên Khương Ninh nói với Hoắc Dực Thâm: "Anh nói xem chỗ dựa của Trần Nghiên Phỉ là ai, chẳng có bản lĩnh gì mà lại sống sung sướng thế."

Nếu tìm được bố đường thì có lẽ cô ta không dám công khai đi xem mắt đâu.

Hoắc Dực Thâm không hiểu cũng không quan tâm: "Không biết, đợi kết quả kiểm tra xong, chúng ta lấy điểm cộng rồi đổi tàu ngầm."

Cũng đúng, Trần Nghiên Phỉ chỉ là một chuyện nhỏ không liên quan, không thể quên chuyện lớn được.

Những ngày chờ đợi thật khó chịu, nhưng ba người một chó không ai ra ngoài, yên tĩnh ở trong nhà, ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, nếu không thì họ sẽ chơi bài tiến lên.

Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, chuyện hai người nhặt được bảo bối trong giới nhặt đồ không ai không biết, mỗi ngày đều có người đến gõ cửa.

Có kẻ muốn lấy được của hời, còn có kẻ thì muốn kéo bè kéo cánh, rồi có kẻ muốn chia chác, đủ loại yêu ma quỷ quái đều có.

Mặc kệ bọn họ gào khản cả cổ ở cửa sân, Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm trên lầu vẫn không lên tiếng.

Chó con lười biếng nằm dài, ngủ khò khò như chết.

Hai ngày cứ trôi qua như vậy, ăn sáng xong thì họ lại đi đến chỗ cân hàng nhặt đồ của trung tâm giao dịch...

Bạn cần đăng nhập để bình luận