Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 695 -

Chương 695 -

Khương Ninh cố ý đi một chuyến đến Viện Nghiên cứu Khoa học Y học Trung Quốc, mấy người Mã Quang Niên chịu đựng vất vả, rất may mắn vẫn còn lều trồng trọt.

Lều trồng trọt do nhân viên chuyên nghiệp của nhà nước xây dựng, thiết kế kết cấu khá khéo léo, thành công chống đỡ mưa axit thay phiên tấn công, thảo dược được bảo vệ rất tốt.

Hơn nửa năm không gặp, Khương Ninh tôn sư trọng đạo mang theo quà cho bọn họ, trà cho viện sĩ Lý, đường cho Mã Quang Niên, thuốc cho Lão Hồ, cùng gạo cũ, thịt xông khói,...

Cô không dám cho nhiều, đều cho trong phạm vi hợp lý.

Cảm giác Lão Hồ cởi mở hơn rất nhiều, không biết có phải anh ấy đã thoát khỏi bóng ma của vợ bá tổng, Khương Ninh giữ kín miệng của mình sửng sốt không dám hỏi.

Nhưng theo lời cậu ba nhà họ Dung, hình như cô vợ đang mang thai.

Trói chặt nhau, đừng gây họa người khác nữa.

Nhìn thấy trạng thái của mấy người vẫn tốt, Khương Ninh yên tâm về thành phố Phượng.

Đúng là thiên tai đang ngày càng leo thang, nhưng chính phủ tin tưởng vào tiên đoán và đã chuẩn bị rất nhiều thứ, hy vọng đến ngày va chạm mạnh mảng kiến tạo, bọn họ có thể dẫn đầu bảo vệ nhiều người sống sót.

Giống mấy người thầy Mã và viện sĩ Lý, đều là đối tượng quan trọng được nhà nước bảo vệ, không đến lượt cô phải quan tâm đến họ.

Khi cơn mưa axit kết thúc, nhiều người trong khu nhà sửa sang lại biệt thự của mình, họ hy vọng nó có thể kiên cố hơn, có thể chống đỡ lần thiên tai tiếp theo.

Phỉ phui, hy vọng không có lần thiên tai tiếp theo!

Ban đêm họ uống một chút rượu, ngủ rất sâu.

“Rầm!”

Cảm giác mặt đất bỗng nhiên đập mạnh, chiếc giường êm ái lung lay.

Lỗ tai Khương Ninh vang lên tiếng ong ong, dọa cô vội vàng ngồi dậy.

Cái quỷ gì vậy? Mưa axit mới kết thúc chưa được mấy ngày, đã xảy ra va chạm mạnh mảng kiến tạo?

Rõ ràng thời gian còn hai năm!

Hoắc Dực Thâm cũng bừng tỉnh, nhanh chóng bật đèn lên.

Hai người nhìn nhau, nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo.

Đậu Đậu cũng bị bừng tỉnh, tay chân lanh lẹ mặc quần áo tử tế, trên lưng đeo túi cấp cứu động đất.

Ba người chạy xuống tầng, Khương Ninh đi ra sân vừa muốn thả mô-đun cứu sinh, ai ngờ Cola đột nhiên sủa loạn về phía biệt thự, âm thanh lộ ra vẻ vội va, sau đó chạy tới lay cửa lớn.

Hoắc Dực Thâm vểnh tai: “Là A Ngốc đang gọi.”

Nghe tiếng, giống như đang cầu cứu.

Khương Ninh tỉnh táo lại, cũng không có cảm giác mặt đất đang run rẩy.

Hoắc Dực Thâm mở cửa lớn ra, lấy kính viễn vọng quan sát: “Hình như nhà họ Dung xảy ra chuyện.”

Rất nhiều chủ sở hữu bị âm thanh rung trời làm bừng tỉnh, nhao nhao đứng dậy nhìn quanh dò xét, những người ở gần biệt thự trung tâm nhao nhao bật đèn, không bao lâu liền quát to lên: “Mau, mau cứu người, có nhà sập!”

Nhà sập?

Khương Ninh kinh ngạc, nhà giàu nhất gia dụng và vật liệu xây dựng tuyệt đối là hàng cấp cao, sao nhà của họ có thể sập.

Bộ đàm vang lên tiếng xào xạc, trong đó truyền ra giọng nói tuyệt vọng của cậu ba nhà họ Dung: “Chị, ba tôi bị thương, mau giúp tôi cứu người!”

“Xảy ra chuyện gì?” Khương Ninh tỉnh táo đặt câu hỏi: “Ông cụ Dung bị thương chỗ nào?”

Cậu ba nhà họ Dung không biết, không hiểu tại sao nhà lại bị sập nửa bên, ông cụ già sợ hãi ngã sấp xuống khiến trán bị thương, cả nhà anh họ bị vùi dưới đống phế tích.

“Cậu đừng vội, đỡ ông cụ tới chỗ an toàn, đừng lay ông ấy.”

Sợ bóng sợ gió một hồi, chấn động vừa rồi cũng không phải do va chạm mảng kiến tạo, không biết thứ gì khiến nhà họ Dung bị sập.

Cô nhớ hơn phân nửa gia sản trong không gian liên quan đến nhà họ Dung, mà những năm nay ba con nhà họ Dung rất quan tâm nhà số 50, Khương Ninh định đi qua tìm tòi thực hư.

Cô bỏ mô-đun cứu sinh xuống tầng một, bảo hai người đi vào đợi.

Hoắc Dực Thâm dặn dò: “Đậu Đậu thắt chặt dây an toàn, chăm sóc cho Cola, dù trời sập xuống cũng đừng đi ra, anh và A Ninh qua nhà họ Dung nhìn xem, tối nay sẽ trở lại.”

Đậu Đậu có chút bận tâm: “Anh trai chị dâu, hai người nhớ chú ý an toàn.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận