Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 1196 -

Chương 1196 -

Chuyến đi này của Tham mưu Tư không hề vô ích, hai bên đã đạt được thỏa thuận hợp tác để cùng trục vớt thùng lưu trữ.

Quân đội thành phố Hoa đã thống kê được hàng trăm tọa độ cụ thể của các thùng lưu trữ bị mất tích và sẽ cử người ra ngoài tìm kiếm trong thời gian tới cũng như tiến hành điều tra để xác định xem chúng có đáp ứng các điều kiện để trục vớt hay không.

Thành phố Phượng chịu trách nhiệm trục vớt, tài nguyên trong thùng lưu trữ được chia đều.

Thành phố Phượng không thể từ chối điều kiện này được.

Thứ nhất, thành phố Hoa là sự tiếp nối và kế thừa của nền văn minh Hoa Hạ, nói một cách thô thiển thì thành phố Hoa là con vợ cả còn thành phố Phượng là con vợ bé.

Thứ hai, thành phố Phượng vừa mới bắt đầu phát triển nên cả quy mô và sức mạnh đều không bằng thành phố Hoa, điều quan trọng nhất trong thời tận thế thiên tai là sự sinh tồn chứ không phải là anh em đánh nhau.

Thứ ba, ai sẽ chê tài nguyên nhiều chứ? Thành phố Phượng nếu muốn phát triển nhanh chóng, chống chọi với thiên tai thì phải thu được nhiều tài nguyên hơn. Đây gọi là hợp tác đôi bên cùng có lợi, không ai chịu thiệt.

Khương Ninh đã đoán trước được kết quả này nên tiếp nhận một cách bình tĩnh nhưng cô cũng hơi kinh ngạc nói: "Không có ai phản đối đề nghị này ạ?"

Tham mưu Tư và Cố Đình Lâm là những người quen cũ, có tình đồng đội sâu sắc, ngoài ra mục tiêu cuối cùng của cả hai là duy trì nền văn minh Hoa Hạ nên việc đàm phán hòa bình vì lợi ích của hai thành phố do hai người đại diện diễn ra rất suôn sẻ.

Nhưng quyền lực đại diện cho lợi ích nên mọi việc sao có thể thuận buồm xuôi gió được chứ, thế nào cũng có mấy con cóc thối nhảy ra giở trò.

Khương Ninh ngập ngừng: "Sư trưởng Tiêu thì sao?"

"Ừ, một trong những người thân thiết của ông ta bị nghi ngờ cố ý gây chia rẽ nhưng ba và Tham mưu Tư đã giải quyết được."

Không có ai có chỉ số IQ thấp mà có thể trở thành nhân vật nổi bật trong quân đội hết.

Sư trưởng Tiêu cứ nhảy lên nhảy xuống, nếu có mâu thuẫn nội bộ thật cũng chẳng sao vì đằng nào cũng liên quan đến lợi ích của ông ta, đấu tranh vì nó cũng không sai gì cả, nhưng hôm nay ông ta lại vì lợi ích của bản thân mà chia rẽ quan hệ của hai thành phố.

Ông ta lợi dụng sự hỗn loạn của thảm họa bướm đêm để đến bệnh viện ra vẻ nịnh nọt, có lẽ còn đâm bị thóc chọc bị gạo trước mặt Tham mưu Tư, mục đích của ông ta là gây rắc rối và tăng áp lực cho Cố Đình Lâm.

Không cần phải đoán cũng biết ông ta nhắc đến chuyện sáp nhập thành một của thành phố Hoa và thành phố Phượng.

Tiếc là sư trưởng Tiêu đã đánh giá thấp ý chí của Tham mưu Tư.

Nếu Tham mưu Tư là người yêu thích quyền lực thì bọn họ sẽ không tìm kiếm hay tiếp nhận quân đội từ năm căn cứ quân sự lớn.

Ông ấy có thể nhượng bộ vì sự phát triển của căn cứ nhiều hơn những gì người khác có thể tưởng tượng được.

Nói cách khác, cho dù thành phố Phượng không chịu nhường bước thì Tham mưu Tư cũng sẽ không gây chiến với bọn họ.

Thiên tai đã cực kỳ bi thảm, con người không cần thiết phải tự gây ra thêm thảm họa nữa.

Nhiệm vụ của ông ấy là dìu dắt thành phố Hoa phát triển và kéo dài nền văn minh năm nghìn năm của Hoa Hạ.

Ông ấy đang làm và hy vọng rằng càng ngày sẽ có càng nhiều người tham gia, thậm chí còn muốn trở thành đốm lửa trên thảo nguyên hơn bất kỳ ai khác.

Ý chí này không phải là thứ mà một người đam mê quyền lực như sư trưởng Tiêu có thể hiểu được.

Tham mưu Tư không đưa ra bàn bạc công khai mà bàn luận riêng với Cố Đình Lâm trong một số vấn đề.

Khi đoàn khách thành phố Hoa đã đến thì dù sư trưởng Tiêu có nhảy nhót thế nào cuối cùng vẫn không đạt được mục đích.

Khương Ninh hơi tò mò về việc Cố Đình Lâm sẽ xử lý thế nào với những người cấp dưới liên tục gây rắc rối cho mình?

Người bỏ thuốc độc trong bệnh viện đã chết mà không để lại dấu vết nào, bộ quân đội có điều tra cũng không có bằng chứng thuyết phục được.

Nhưng rốt cuộc ai là người xúi giục thì mọi người đều có suy đoán của riêng mình.

Cũng may mà cậu ba nhà họ Dung suy nghĩ kỹ càng nếu không thì mọi tội lỗi sẽ đổ hết lên đầu Khương Ninh.

Đấu đá nhau không sao nhưng lại liên lụy đến mạng sống của những người không liên quan... Chà!

Nạn bướm đêm đã được tiêu trừ, đoàn khách thành phố Hoa đã tiễn đi, thành phố Phượng lại quay về trạng thái bình yên trước đây.

Nhưng bầu không khí đã lặng lẽ thay đổi.

Sự nổi tiếng của Khương Ninh trong căn cứ đã lên đến đỉnh điểm, cô không chỉ được những người sống sót ở tầng dưới ngưỡng mộ mà ngay cả những quan chức cấp cao cũng phải nhìn bằng ánh mắt khác.

Có khả năng phi thường là một chuyện nhưng người đứng đầu quân đội thành phố Hoa là Tham mưu Tư lại nhận cô là con gái nuôi.

Bây giờ hai thành phố đã đạt được sự hợp tác, sau này còn phải liên hệ nhiều.

Hai cây cổ thụ che chở cho cô phát triển thì cô không muốn nổi tiếng cũng khó.

Thế lực to lớn, đương nhiên sẽ có người theo.

Nhưng Khương Ninh vẫn giữ thái độ khiêm tốn và duy trì tính cách tốt đẹp.

Nhiều người không thể mượn oai của cô thì lại chuyển mục tiêu qua cậu ba nhà họ Dung.

Bạn cần đăng nhập để bình luận