Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 275 -

Chương 275 -

Lục Vũ không nghe được ẩn ý trong lời của Khương Ninh: “Không, tối hôm qua tôi và Trương Siêu uống hai ngụm, cả đêm không sao ngủ được.”

“Mới sáng sớm mà có chuyện gì vậy?”

Lục Vũ nở nụ cười trông còn khó coi hơn là khóc: “A Ninh, bọn tôi định từ chức.”

Tuy rằng bọn họ cũng không nỡ, nhưng mạng sống mới là điều quan trọng nhất.

Không thể phủ nhận rằng A Ninh cực kỳ tài ba, dù là bão, gió lốc, lũ lụt hay là rét đậm rét hại, cô đều chuẩn bị kỹ lưỡng hơn bọn họ, thỉnh thoảng còn hỗ trợ nữa.

Anh Thâm thì khỏi cần phải nói, cho dù núi Thái Sơn có sụp ngay trước mắt thì e là anh cũng không biến sắc.

Nhà họ Chung thuộc biên chế, tin tức nhanh nhạy hơn hẳn so với người bình thường..

Nghe người ta khuyên thì cơm no áo ấm.

Từ trước đến giờ như vậy, thì hiện tại cũng phải tiếp tục đi theo, số lương thực trong tay nếu biết ăn mặc cần kiệm thì cũng có thể dùng được khoảng bốn năm, bọn họ quyết định nghe theo số đông.

Có điều muốn từ chức thì phải chuẩn bị thời gian, cho nên cần tranh thủ từng giây từng phút.

Tất cả thành viên của 1803 ra quân, cùng Hoắc Dực Thâm dọn bồn nước tròn lên sân thượng.

Ngoài ra, trước kia họ đã dọn về tổng cộng có mười bốn bồn nước, mỗi cái có thể chứa được hai tấn nước, trong đó có hai cái cho nhà họ Chung, nghĩa là tầng 18 có thể tích trữ được hai mươi bốn tấn nước.

Hai mươi bốn tấn nước cho dù có cố lắm thì cũng chỉ đủ dùng ba bốn tháng, đến lúc đó thì phải làm sao?

Khương Ninh an ủi: “Nếu xuất hiện tình trạng nóng cực hạn thật thì cho dù hệ thống thoát nước trong thành phố bị sụp do hư hỏng, chỉ cần hai ba tháng là cũng đủ khiến lũ lụt bốc hơi, đến lúc đó tòa thị chính sẽ nghĩ cách.”

“A Ninh nói không sai.” Trương Siêu phân tích: “Trước kia chưa có nước máy thì toàn uống nước giếng mà.”

Trịnh Vĩ Lệ lo lắng: “Nhưng nếu nhiệt độ không khí quá cao, nước không trữ lâu được, đến lúc đó biến chất làm sao bây giờ?”

“Tôi sẽ dùng viên lọc nước, đến lúc đó thả vào trong bồn nước là được.”

“A Ninh giỏi quá.”

Khương Ninh đùn đẩy: “Thật ra tôi cũng có hiểu gì đâu, là A Thâm nói.”

Lục Vũ xun xoe: “Anh Thâm siêu thật đấy, đúng là bậc thầy sinh tồn.”

Hoắc Dực Thâm bị ép phải nhận công: “Thường thôi, may mà cũng biết chút ít.”

Mấy người vừa dọn bồn nước xong thì thấy bà Chung đi lên hót tuyết.

Biết bà vác theo hai lu nước to trở về, Trương Siêu và Lục Vũ cũng quan tâm người già, giúp đỡ bà hót tuyết xách xuống lầu.

Những người khác trong nhà họ Chung không ở nhà, sợ bà cụ chạy lên chạy xuống té ngã, mấy người cùng nhau hót tuyết trên sân thượng cho bà Chung, dồn đầy bồn nước nhà họ Chung.

Cứ như vậy, chẳng còn bao nhiêu tuyết sạch.

Trịnh Vĩ Lệ thấy hơi lo lắng: “Nếu trời không đổ tuyết nữa, hoặc là đột nhiên nhiệt độ tăng cao, chúng ta không có đủ nước thì làm sao bây giờ?”

Khương Ninh rộng rãi: “Có lẽ là không đâu, với cả 7 bồn nước lúc trước của chúng ta đã đầy rồi, dùng tiết kiệm một chút thì chắc là không có vấn đề gì đâu.

Mọi người mau chóng sắp xếp thủ tục từ chức, mấy ngày nay bọn họ cùng đi lên xúc tuyết, cố gắng đắp đầy mấy bồn nước còn lại.

Vốn dĩ cô không định dùng nước tuyết tan, chờ 1803 rời đi rồi thì lấp đầy bằng nước trong không gian thì chẳng tốt hơn à?

Được rồi, bọn họ có kinh nghiệm hơn 1803, ba người họ cứ việc làm theo là được.

Giữa trưa, Lục Vũ nấu cháo trong phòng bếp, ngoài phòng khách Trương Siêu đột nhiên hô to một tiếng, làm Lục Vũ sợ tới mức cầm cả nồi cả sạn lao tới: “Sao vậy?”

“Nhanh lên, trạm khí tượng thông báo tin tức kìa.”

Radio phát ra tiếng lạo xạo, nhân viên khí tượng thông báo tin tức mới nhất, dựa theo sự thay đổi nhiệt độ hiện tại, dự kiến sẽ tăng nhanh trong vòng nửa tháng, trong tương lai chúng ta có thể sẽ phải đón nhận khí hậu nắng nóng cực đoan, mong các cư dân chuẩn bị phòng hộ thích hợp.

“A Ninh với anh Thâm siêu vãi, không ngờ còn đoán trước chuẩn xác đến thế, còn đáng tin cậy hơn cả chuyên gia cục khí tượng.”

Hai người vừa thở phào nhẹ nhõm, nhưng không khỏi cảm thấy nặng nề trong lòng .

Bạn cần đăng nhập để bình luận