Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 967 -

Chương 967 -

Căn cứ liên hợp cũng thiếu thuốc men, hơn nữa còn không đủ lương thực. Tất cả thành viên của gấu Nga đều là lính chiến đấu thực thụ, nhưng dù sao cũng là con người bằng xương bằng thịt. Nếu được chọn thì không ai muốn chết, hơn nữa đạn đã bắn hết sạch.

Thế nên căn cứ liên hợp không dám tiến hành cuộc tàn sát đẫm máu, là vì gấu Nga nói dối rằng mình có một quả bom nguyên tử cầm tay.

Không sợ chết thì đến, muốn chết thì tất cả cùng đi!

Trước thiên tai, gấu Nga rơi vào tình trạng tồi tệ đến mức liên quân thực sự không chắc liệu trong tay họ đúng là có đạn hạt nhân hay không.

Nói dám đánh nhưng lại chưa tiến lên.

Nói không dám thì đột nhiên xông đến.

Tóm lại khiêu khích là khiêu khích, chỉ cần liên quân còn giữ được mấy phần lý trí, sẽ không dám đẩy gấu Nga vào đường cùng.

Cho dù có đánh cũng không dám giết hết toàn bộ.

Người bên Khương với Hoắc không nhiều, thế nhưng trong tay đều có vũ khí, hiểu dược lại có thuốc.

Quan trọng nhất là trước khi xảy ra thiên tai, cả lãnh đạo và nhân dân hai nước đều rất thân thiện.

Ngọn lửa đỏ của Trung Quốc đã nhen nhóm, truyền đến đất nước họ.

Trong những năm tháng đặc biệt đó, hai nước càng phải có những trao đổi mật thiết hơn.

Thế nên, bất kể là về mặt tình cảm hay thực tế, Khương và Hoắc là đồng minh tốt nhất.

Ivan đưa ra lời mời: "Đám người kia ăn lông ở lỗ, không chỉ tra tấn tù nhân mà còn... trong tay họ có không ít vũ khí. Một khi chúng tôi bị tàn sát, tiếp theo sẽ đến lượt các bạn, thế chúng ta phải đoàn kết lại."

Khương Ninh lý trí từ chối: "Cảm ơn lời đề nghị của anh, nhưng chúng tôi đã quen với tự do, không có ý định kết thành đồng minh."

Ngoại trừ những người xung quanh đã cùng trải qua sinh tử, cô sẽ không dễ dàng tin tưởng bất cứ ai.

Dính líu với bọn Tây lông đồng nghĩa với việc trở thành kẻ thù của căn cứ liên hợp.

Bất kể năm nghìn năm văn hóa hay xuất phát từ trung đạo vàng (*), Khương Ninh sẽ không bao giờ hợp tác với người ngoại tộc.

(*) điểm trung gian của mong muốn giữa 2 lập trường, 2 thái cực

(*) điểm trung gian của mong muốn giữa 2 lập trường, 2 thái cực

Nếu thực sự muốn nói về dân tộc hay lịch sử thì gấu Nga cũng chẳng có gì sạch sẽ.

Sinh ra với trái tim hướng về phía Tây, sau khi chịu khổ bị xa lánh thì buộc phải nhìn sang phương Đông, chẳng hề xuất phát từ tấm lòng chân thật.

Nếu thật sự gặp nguy hiểm, Khương Ninh sẽ giao lại cho người thân cận nhất của mình.

Cô thể hiện rõ lập trường, có thể duy trì mối quan hệ hữu nghị, nhưng sẽ không liên minh với bất kỳ kẻ nào.

Hàm ý là, ngay cả căn cứ liên hợp cũng sẽ như vậy.

Ivan đã ở Trung Quốc nhiều năm, hiểu biết khá tốt về văn hóa nơi đây.

Anh ta đến đây vội vã như vậy, ngoài việc lấy thuốc cũng như muốn liên minh, thật ra còn lo lắng căn cứ liên hợp sẽ nhanh chân đến trước.

Tính tình của căn cứ liên hợp ra sao, trong lòng Ivan vốn đã hiểu, sớm muộn gì cũng sẽ đến lượt Khương, Hoắc.

Không thể ép buộc liên minh, nếu ngày nào đó hai người này thua thiệt sẽ tự động tìm đến cửa mà thôi.

Hẹn xong cuộc giao dịch vào ngày mai, Ivan quay người rời đi.

Khương Ninh trở về nhà, chuẩn bị dược liệu theo yêu cầu của Ivan.

Thuốc rất đơn giản, có thể giảm nhiệt, giảm đau, hạ sốt, cầm máu, phù hợp cho tận thế.

Có Đại bàng hói ở đây, sức chịu lạnh của căn cứ liên hợp sẽ không hề thua kém.

Khương Ninh ngẫm nghĩ, đi vào đổ nước lên lều tuyết để băng dày hơn.

Ngày nào đó căn cứ liên hợp thật sự đánh đến cửa, lực phòng ngự sẽ mạnh mẽ hơn.

Hoắc Dực Thâm cũng không rảnh rỗi, cầm xẻng xúc tuyết cách đó 50 mét.

Trong tuyết có vài kẽ hở nên Khương Ninh đổ nước lên đó.

Nước thấm vào các vết nứt trên tuyết, nhanh chóng đông cứng lại thành băng, hầm trú ẩn càng trở nên chắc chắn hơn.

Phần đế năm mươi mét đã hoàn thành, tiếp đó là một trăm mét.

Ba người say sưa làm việc, đến mức đổ mồ hôi trong tiết trời dưới âm chục độ nơi Bắc Cực.

Xong việc thì lập tức về nhà, vào không gian tắm nước nóng, không dám ở ngoài quá lâu, nếu không mồ hôi dễ đông lại thành đá, chắc chắn sẽ đổ bệnh.

Ngày hôm sau, Ivan cùng đồng bọn đến giao dịch.

Nửa bao dược liệu, đổi lấy hai trăm cân vật tư.

Bạn cần đăng nhập để bình luận