Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 675 -

Chương 675 -

Thấy tên trộm bị đùa đến mức thở thoi thóp, Khương Ninh hiếm khi có lòng tốt, bảo hắn ta mau biến đi.

Thật ra có bị chó cắn chết, cô cũng sẽ không chịu trách nhiệm.

Khương Ninh thực sự tức giận, phạt không cho hai con chó ăn tối.

Thiên tai hỗn loạn, gặp tên cướp thì tấn công cũng được, nhưng cái vụ chơi đùa như hôm nay, tuy rằng tên trộm xứng đáng bị vậy, nhưng nếu chúng chơi quen rồi, lỡ tấn công người bình thường thì sao?

Không được để chó Tây chó ta tiếp xúc với nhau, để lâu chắc chắn sẽ gặp rắc rối.

Khương Ninh từ trước đến nay luôn bao che người nhà mình, gọi điện thoại cho cậu ba nhà họ Dung, tức giận nói: "Cậu tới đưa A Ngốc về ngay."

Chó nhà cô ngoan lắm, chắc chắn A Ngốc đã dạy hư nó.

"Không được, nó có tay có chân, muốn đi đâu tôi cũng không thể trói được."

"Đưa nó đi đi, tôi nợ cậu một bữa ăn."

"Lẩu nhé?"

"Không thành vấn đề!"

Đến bằng Land Rover, bỏ tay vào túi quần đứng trước xe, huýt sáo về phía con chó ngao Tây Tạng.

A Ngốc lưu luyến nhưng vẫn ngoan ngoãn lên xe.

Khương Ninh giả vờ quan tâm: "Tay của anh cậu đã ổn chưa?"

"Chưa, lại gãy rồi."

Khương Ninh vuốt trán: "Đã tìm được Vũ Đồng chưa?"

Cậu ba nhà họ Dung nhìn cô một cái, nói ẩn ý: "Chị gái à, chị có chồng rồi, không thể ăn trong chén nhìn trong nồi được."

Cái quỷ gì vậy? Khương Ninh suýt nữa thì bị sặc.

Gã ta quên rằng mình đã phung phí tiền bạc, một đêm tiêu biết bao nhiêu tiền cho N cô gái, giờ lại có thể dạy bảo cô.

Quả nhiên là, thiên tai dạy cách làm người mà.

Khương Ninh đáp trả: "Chắc là đầu óc cậu có chút vấn đề rồi."

Cậu ba nhà họ Dung đố kị: "Nếu không, sao cô không hỏi tôi, mà lại quan tâm đến anh trai tôi vậy?"

"Không phải cậu đang đứng trước mặt tôi với cơ thể có tay có chân lành lặn à."

Thiên tai là thật, nhưng có drama là phải hóng, đây không phải chỉ là câu hỏi bình thường thôi sao.

Cậu ba nhà họ Dung nghi ngờ, nhưng vẫn trả lời thật lòng: "Ừ, Vũ Đồng đã trở về."

Thật là kỳ diệu, bị gió bão cuốn đi gãy cả hai chân, lại còn mang thai sinh con.

Anh họ gã ta cũng vậy, cánh tay gãy hai lần, vẫn phải đưa Vũ Đồng về, sau đó lại bị đâm một nhát dao.

Như không có chuyện gì xảy ra, thật là ấn tượng.

Còn nói để Vũ Đồng đâm thêm mấy nhát cho đỡ tức.

Gã ta đã rất sốc, thầm quyết định cuộc đời này sẽ không bao giờ yêu đương kết hôn nữa, quá là kinh khủng!

Thực sự, bây giờ gã ta không dám chơi với anh họ nữa.

Lần trước bị bắt cóc, nếu lần này bị Vũ Đồng vô tình đâm một nhát vào thận thì sao?

Tóm lại, cô cả cũng đã hoàn toàn mặc kệ anh họ rồi, một lòng tập trung vào việc luyện kèn.

Ăn cơm xong, Khương Ninh vẫn không yên tâm, để Hoắc Dực Thâm tư vấn tâm lý cho Cola, sẽ không có lần sau.

Căn nhà đối diện trụ sở cảnh sát thực sự rất nóng, chỉ vài ngày đã bán được.

Cầm giấy chứng nhận nhà đất, ba người đặc biệt đi một chuyến đến trung tâm giao dịch bất động sản.

Đổi lại hơn mười loại hạt giống, tổng cộng hơn một trăm ký, cùng với hai xe tải đầy sách.

Sau nửa tháng nhà của Trương Siêu, Lục Vũ cũng đã bán được, vì xa trung tâm thành phố nên giá hơi giảm một chút, nhưng cũng không lỗ nhiều.

Hai người bán chiếc Ferrari đỏ, cộng với tiền bán nhà, thông qua quan hệ mà đã thật sự mua được kính.

Để xây dựng mái nhà, họ còn đặc biệt mời một số người như tên xấu xí giúp đỡ.

Sương mù kéo dài, nhưng con người thì vẫn phải sống, Tần Xuyên đã tìm cách lắp kính cho họ và cuối cùng cũng lắp xong.

Sau khi trải qua đêm vô tận và sương mù, chủ sở hữu trong khu nhà gần như trở lại tình trạng nghèo đói, ngược lại như Tần Xuyên, Trương Siêu và những người có bản lĩnh khác lại càng ngày càng tốt hơn, thân phận địa vị hoàn toàn thay đổi.

Lúc đầu hào nhoáng bao nhiêu, bây giờ lại chật vật biết bao.

Nhiệt độ lên tới năm mươi sáu độ, kéo dài nửa tháng.

Mọi người cảm thấy nóng bức khó chịu, nhưng dường như virus đã dần biến mất, hiếm khi nghe thấy ai bị nhiễm và ho ra máu nữa.

Biến mất cũng được, miễn dịch tập thể cũng được, cảm giác như đã vượt qua được rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận