Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 1107 -

Chương 1107 -

Nếu được lựa chọn, Cố Đình Lâm sẽ không cho con gái mình đi xa nhưng cô cần có chiến tích để nâng cao sức mạnh cho bản thân.

“Đúng là những thùng lưu trữ bị bỏ lại thật nhưng những nhân viên Kế Hoạch Helios có bản ghi lại kinh độ và vĩ độ nên việc tìm thấy chúng cũng không khó, cái khó là trục vớt và vận chuyển.”

Khương Ninh suy nghĩ một chút: “Ba làm thế mà bọn họ không phản đối à?”

"Tình hình hiện tại và trọng tâm phát triển hay kế hoạch đều được quyết định sau khi mọi người thảo luận."

Sự phát triển không có hại cho bất cứ ai, những vấn đề mà Cố Đình Lâm nêu ra đã được thảo luận vô số lần nhưng chúng đều bị gác lại vì tình hình thực tế, còn lần này ông lại đưa ra một mệnh lệnh quân sự.

Về công hay về tư cũng đều không có vấn đề gì.

Nếu Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm thực sự muốn thăng tiến thì phải dựa vào khả năng của bản thân để lập được chiến công.

Nếu hai người đều là những kẻ ngốc thì dù ông có miễn cưỡng thăng chức cũng sẽ làm hại bọn họ mà thôi.

Những người dựa vào sức mình mà tiến lên thì dù ai không thích cũng phải nhịn.

Khương Ninh không phản đối, cô quyết định đăng ký nhập ngũ.

"Ba đã chọn cho các con một đội rồi, người thân của họ đều chết trong thiên tai, họ không có vướng bận cũng không có điểm yếu. Con không cần lo lắng bí mật bị lộ trước mặt họ nên có thể sử dụng vật tư trong không gian của mình một cách phù hợp."

Tất cả sẽ được quy đổi thành chiến công.

Khương Ninh cũng không nghi ngờ gì, một người có thể ngồi vào vị trí như Cố Đình Lâm hôm nay có một đội ngũ trung thành tuyệt đối cũng không phải là chuyện lạ.

Sau khi Khương Ninh quay về từ nhà bên cạnh thì chỉ yên lặng ngồi ở trên sô pha, từ từ suy nghĩ ý tốt của Cố Đình Lâm.

Sự cứng rắn sâu thẳm trong trái tim cô đang dần dần tan chảy.

Cảm giác này rất kỳ lạ, giống như cô đang bối rối chạy dưới trời mưa tầm tã thì đột nhiên có một chiếc ô che trên đầu.

Mà người cầm ô tự nguyện để bản thân bị mưa ướt.

Cô nhắm mắt, ôm lấy đầu gối như thể có một cánh tay bảo vệ mình.

Hoắc Dực Thâm tắt đèn nằm trên giường rồi nắm tay cô nói: "A Ninh, ba thật lòng suy nghĩ vì em."

Khương Ninh tựa vào trong ngực anh, nói khẽ: “Em biết rồi, sáng mai chúng ta đi đăng ký."

Sáng hôm sau, Hoắc Dực Thâm nói chuyện thẳng thắn với em gái mình: “Đậu Đậu, chị dâu của em và anh đã quyết định nhập ngũ, sau này có thể bọn anh sẽ đi xa, em có thể quản hết việc trồng cây trong nhà kính không?”

Đương nhiên, Đậu Đậu không nỡ rời xa hai người nhưng cô bé biết tất cả đều là vì tương lai sau này: “Anh đừng lo, em có thể làm được.”

Thấy vẻ mặt lo lắng của cô bé, Hoắc Dực Thâm an ủi: "Lúc đầu, em cũng đừng sợ mắc sai lầm, chỉ cần tích lũy kinh nghiệm là có thể phát triển bản thân, anh và chị dâu của em đều tin tưởng em."

Không cần phải nói, mọi người đều biết rằng quân nhân có đãi ngộ tốt nên có khá nhiều người bình thường đến đăng ký.

Tất cả bọn họ đều gầy đến mức giống như thể sắp bị bão cát thổi bay.

Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm điền thông tin để đăng ký, đợi xác minh xong thì được kiểm tra thể lực tại chỗ.

Leo trèo, chạy nhảy.

Bài kiểm tra ở cấp độ rất thấp, với hai người thì giống như là một trò chơi vậy nên cả hai có thể vượt qua một cách dễ dàng.

Bộ phận tuyển dụng nhập thông tin và nói: "Hai ngày nữa, chúng tôi sẽ báo lại."

Sau khi hai người rời khỏi văn phòng tuyển dụng thì đi vòng quanh căn cứ, bọn họ phát hiện có cả tuyển dụng công chức, lại còn là những chức vụ cấp cao.

Khương Ninh không nhịn được thở dài một hơi, có thể thấy Cố Đình Lâm rất nghiêm túc đối với việc cải cách.

Đây là kết quả của rất nhiều nỗ lực và lòng dũng cảm nên mới có thể có những bước đi dứt khoát như thế này.

Hy vọng nó có thể mở ra một khung cảnh mới.

Trời vẫn còn sớm nên hai người ghé chỗ trồng cây xem thử.

Đậu Đậu đang hướng dẫn trồng trọt nhưng dường như cô bé đang gặp khó khăn với những người khác nên những người công nhân đều tụ tập xung quanh cô bé.

Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm vô cùng lo lắng, hai người vội vàng chạy tới.

Đậu Đậu không còn nhỏ, không thể dựa vào anh trai và chị dâu để giải quyết vấn đề mãi được. Vì vậy, hai người ăn ý không xông tới trước mặt cô bé mà chỉ đứng sau đám đông.

Nghe giọng nói thì hình như bọn họ đang cãi nhau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận