Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 1091 -

Chương 1091 -

Tiêm xong, các chỉ số trên máy theo dõi cũng đều ổn định.

Khương Ninh đưa Cố Đình Lâm ra khỏi không gian.

Viện trưởng bệnh viện đã đi rồi nhưng cậu ba nhà họ Dung lại đến.

"Chị, thủ trưởng thế nào rồi?"

Khương Ninh không trả lời mà nhìn sang Thư Tuyết Tình đang lo lắng đứng bên cạnh: “Tôi có thuốc, chăm sóc sẽ tiện hơn."

Thư Tuyết Tình định nói chuyển đi chuyển lại không tốt cho bệnh nhân nhưng lại nghĩ đến tình hình của Cố Đình Lâm, cuối cùng bà ấy vẫn gật đầu đồng ý.

"Được, cháu ở bên cạnh ông ấy nhiều hơn nhé."

Dù đã tìm thấy nhau nhưng thời gian ba con họ ở bên nhau quá ít.

Luôn nghĩ rằng vẫn còn nhiều cơ hội, cứ từ từ không vội nhưng nào ngờ biến cố lại ập đến còn nhanh hơn cả ngày mai.

Hoắc Dực Thâm cõng Cố Đình Lâm đang hôn mê về nhà bên cạnh, cậu ba nhà họ Dung một bên cũng phụ giúp họ xách đồ.

Khương Ninh cũng đi theo, thấy Thư Tuyết Tình ngồi thẫn thờ, hồn vía như bị ai rút sạch, không nhịn được quay lại an ủi: “Ông ấy sẽ không chết."

Câu nói này vừa như nói với Thư Tuyết Tình, cũng vừa như nói với chính mình.

Thư Tuyết Tình gật đầu nhưng nước mắt đã lưng tròng.

Đợi mọi người tản đi hết, bà ấy mới dám bật khóc nức nở: "Ông Cố."

Khương Ninh dọn một căn phòng, đến nhà kho lấy giường gấp ra, ba người cùng nhau đưa Cố Đình Lâm vào.

Cô lấy thuốc ra nhờ Hoắc Dực Thâm giúp cho ông uống.

Đậu Đậu nấu xong bánh canh bưng ra cho ba người ăn lót dạ, cô bé lo lắng hỏi: "Bệnh của chú Cố có chữa được không?"

Anh chị không có nhà, mấy hôm nay cô bé thường sang bên cạnh phụ giúp một số việc lặt vặt.

Ai ngờ, chú Cố lại đổ bệnh đúng lúc anh chị đi vắng, cô bé đã lấy hết thuốc trong nhà có thể dùng được ra nhưng bệnh tình vẫn chẳng mảy may thuyên giảm.

Khương Ninh vẫn không hiểu lắm hỏi lại: "Đậu Đậu, sao ông ấy lại đột nhiên phát bệnh thế?"

Đậu Đậu cũng chỉ nghe kể lại: "Chú Cố đi thị sát căn cứ, trời đang đẹp lắm, ai ngờ đột nhiên đổ mưa bão, chú ấy bị ướt hết, tối về thì sốt cao không hạ nhiệt."

Thuốc hạ sốt không có tác dụng gì.

Khương Ninh đau đầu: "Bệnh của ông ấy đã chuyển thành viêm phổi rồi."

Đậu Đậu kể lại những gì mình nghe được mấy hôm nay: "Những người bị dính mưa đều có triệu chứng ốm, nôn mửa, sốt, đau nhức toàn thân tiêu chảy nhưng đến bệnh viện thì không có thuốc chữa, chỉ có thể hạ sốt bằng phương pháp vật lý như châm cứu hoặc massage bấm huyệt."

Nhưng lại ít có ai bị nghiêm trọng như chú Cố.

Khương Ninh cau mày, trước đây mưa axit cũng không phải chuyện gì hiếm lạ, nước mưa mang theo vi khuẩn gây bệnh cũng là chuyện bình thường.

Sức khỏe của Cố Đình Lâm vốn đã yếu vậy nên rất dễ bị vi khuẩn nhiễm trùng gây bệnh.

Virus nhiễm trùng thôi đã là một vấn đề nan giải rồi, nếu lại còn là loại virus mới...

Đầu Khương Ninh đau như muốn nứt ra, hy vọng mọi chuyện vẫn còn kịp để cứu vãn.

Cô chẳng có tâm trạng ăn uống nhưng bây giờ không phải lúc để gục ngã.

Bưng bát bánh canh Đậu Đậu nấu, Khương Ninh ép mình phải ăn hết.

Cậu ba nhà họ Dung vừa ăn vừa an ủi: "Chị, thủ trưởng phúc lớn mạng lớn, ắt được ông trời phù hộ, hơn nữa y thuật của chị lợi hại như vậy, đến Diêm Vương cũng phải kiêng nể thôi..."

Hoắc Dực Thâm chưa kịp an ủi đã bị gã ta cướp hết lời: "..."

Cậu ba nhà họ Dung tiếp tục lải nhải: “Ông ấy là thủ lĩnh của căn cứ, còn có vợ con cần chăm sóc, đặc biệt còn là người kiên cường bất khuất, nhất định sẽ không sao đâu mà."

Lời hay ý đẹp gã ta giành nói hết rồi, Hoắc Dực Thâm còn có thể nói gì nữa đây?

Đậu Đậu múc thêm một chén cho cậu ba nhà họ Dung: "Chú Dung, mấy hôm nay thật phiền chú quá phải bận chuyện nhà cháu, chắc chú phải gác lại nhiều công việc lắm? Chờ khi nào chú Cố khỏe lại, gia đình cháu nhất định mời chú đến mở tiệc ăn mừng.”

"Không sao, công việc của tôi đều..."

Tiếng "Chú" thốt lên như vạn tiễn xuyên tâm, trái tim cậu ba nhà họ Dung lúc này như đang rỉ máu, đau đớn nói: "Tiểu Đậu Nhi, sau này gọi tôi là anh thôi, tôi còn trẻ lắm."

"Nhưng chú còn lớn tuổi hơn anh trai cháu mà."

Cậu ba nhà họ Dung bị lời nói sắc như con dao ấy cứa vào tim một lần nữa, còn Đậu Đậu thì vẫn ngây thơ vô số tội.

Thôi, chị gái và anh rể đang không vui, hôm nay gã ta không chấp nhặt với Tiểu Đậu Nhi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận