Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 1048 -

Chương 1048 -

Chuồng gà vịt được xây mới lúc còn ở biệt thự, Hoắc Dực Thâm tự mình làm, bây giờ vừa hay lấy ra sử dụng.

Ban ngày nắng lớn, tối đến lại gió đến lạnh run, chỉ ở trong chòi thôi là không đủ.

Hoắc Dực Thâm muốn dùng cây trúc dựng một cái nhà kính, Khương Ninh ngại phiền nên lấy ra lều vải quân dụng.

Bọn họ lấy được rất nhiều thứ từ trong nhà kho của căn cứ Liên Hợp, nhiều đến mức mấy đời cũng không dùng hết, thật sự sẽ không đau lòng.

Chờ khi gia cầm lớn một chút, Hoắc Dực Thâm dựng hàng rào, vây xung quanh lều vải, để cho bọn chúng có thể tự do hoạt động.

Hai anh em ra ngoài làm ruộng, còn Khương Ninh thì dùng phần lớn thời gian bận rộn trong không gian.

Nhiệt độ mùa hè vô cùng oi bức cuối cùng cũng dần trôi qua, mùa thu chậm rãi đến.

Bồ công anh phát triển rất ít, nhưng cũng đã nở hoa, hoa màu trắng tung bay ở trong gió.

Chúng theo gió tung bay, cũng rơi xuống khi gió ngừng thổi.

Có vài cây rơi ở gần dây, dường như có màu xanh biếc.

Nuôi giun xong, cá khô hoàn toàn thối rữa có thể dùng làm phân bón rất tốt, Đậu Đậu rải chúng vào trong đất.

Đất đai cằn cỗi, lúa mì được trồng không đúng mùa, cây cối thưa thớt, nhưng vẫn có thể kết hạt.

Khương Ninh cũng không trông cậy vào việc trồng lúa mì để nuôi thân, nhưng vẫn thấy rất vui vì cây lúa mì sống.

Có Hoắc Dực Thâm giúp đỡ, cô hoàn toàn không lo lắng cho Đậu Đậu, nhưng Bạch Tuyết lại khiến người ta hết sức đau đầu.

Cô mang theo ba đứa nhỏ trưởng thành đến bờ biển bắt cá.

Lúc bắt đầu Khương Ninh chỉ nói với bọn chúng: “Cá trong biển không an toàn, ăn vào sẽ chết.”

Không ngờ, vừa nói vậy xong thì dẫn bọn chúng nhà, sau đó Bạch Tuyết lại dẫn con ra ngoài.

Khương Ninh giận đến mức cầm roi trúc ra đánh hai cái, mắng: “Em muốn chết đấy hả?”

Bạch Tuyết không phản kháng, chó đè roi trúc của cô xuống, nhe răng hung dữ với vợ.

Không ngờ, Bạch Tuyết nổi điên, đánh nhau với chó vô cùng kịch liệt.

Đánh rất dữ, nó cắn chó rách một lớp da chân của chó.

Bọn chúng đánh nhau ngay trước mặt Khương Ninh, giống như kẻ thù giết cha vậy.

Nếu là trước kia, cho nó mười lá gan nó cũng không dám cắn chó.

Nhưng bây giờ nó lại cắn như vậy.

Giận cá chém thớt, chắc chắn là đang giận cá chém thớt!

Tiếng động quá lớn, Hoắc Dực Thâm và Đậu Đậu chạy đến.

Thấy Bạch Tuyết như phụ nữ đanh đá vậy, hai người kia cũng biến sắc, nó bị điên à?

Chó cũng cần thể diện, thấy vợ mình không nghe lời thì cũng không buông tha, lập tức chiến đấu hết sức, mấy chiêu đã đè nó xuống đất, cắn vào cổ họng của Bạch Tuyết, hung hăng nhe răng gầm gừ uy hiếp.

Bạch Tuyết rất xinh đẹp, bình thường lại giống như hồ ly quấn lấy chó, hôm nay lại như hổ cái, sống chết cũng không phục!

Ba mẹ ruột đánh nhau, ba đứa nhóc ở bên cạnh cũng sốt ruột, không biết phải giúp đỡ bên nào?

Chuyện xảy ra quá đột ngột, không ai biết rốt cuộc Bạch Tuyết bị làm sao, từ lúc ở căn cứ liên hợp trở về, nó đã hoàn toàn được thuần hóa, an ổn sống qua ngày.

Lúc đến bờ biển, chuyện ăn uống đều do Khương Ninh sắp xếp, đến bây giờ vẫn chưa xuống biển bắt cá, cũng không dẫn con mình đến đó.

Sao tự nhiên lại khó chịu thế.

Hoắc Dực Thâm là huấn luyện viên, dường như đoán ra được gì đó.

Anh không khuyên can, chỉ nói với Khương Ninh: “Bạch Tuyết muốn đuổi ba đứa nhỏ đi.”

Cái gì? Khương Ninh kinh ngạc.

Hoắc Dực Thâm giải thích: “Chó sói và chó là cùng một loại, nhưng bản chất lại rất khác nhau…”

Chó đã bị con người thuần hóa mấy ngàn năm, không ngừng tiến hóa theo kiểu của gia súc, mà sói là động vật hoang dã, hơn nữa chỉ số thông minh rất cao.

Đừng thấy Bạch Tuyết sống cùng với con người, nhưng tính cách bản năng của nó vẫn không thay đổi.

Không chỉ có bản năng sinh sôi dưỡng dục, còn có bản năng đào tạo cho đời sau khả năng sinh tồn, nhưng chó lại có thuộc tính phụ thuộc, bọn chúng giỏi phụ thuộc lấy lòng con người.

Khương Ninh nhíu mày: “Ý anh là, vợ chồng đánh nhau vì vấn đề giáo dục con cái à?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận