Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 898 -

Chương 898 -

Khi tận thế đến, con hắn ta mới hai, ba tuổi, việc nuôi vợ con càng khó khăn hơn. Vì vậy, hắn ta không còn cách nào khác là liều mạng, nhiều lần còn suýt mất mạng.

Tận thế rất khó khăn nhưng cũng có những chuyện tốt.

Tuy cô vợ vẫn chanh chua, đanh đá như cũ nhưng cô ấy lại bắt đầu quan tâm hắn ta.

Có lẽ do cô ấy nhìn thấy rất nhiều tên đàn ông dùng vợ mình đổi lấy lương thực nên cũng lo rằng hắn ta sẽ mang vợ của mình đi bán.

Sao hắn ta nỡ chứ!

Nếu như thật sự có ngày ấy, hắn ta thà bằng lòng để Vương Mỹ Lệ bán hắn ta đi, cũng sẽ không ép cô ấy bán bản thân.

Mười năm qua rất khó khăn, nhưng hắn ta cũng có chỗ dựa, cộng thêm vận may cũng không tồi, con cái cũng dần dần lớn lên, vợ đối xử với hắn ta ngày càng tốt.

Nhưng ai mà ngờ rằng, thảm họa thiên nhiên lại thê thảm đến vậy.

Bọn họ cố dằn nỗi đau xuống để làm thủy táng con trai, hai vợ chồng cực kỳ bi thương, nhưng cũng chỉ có thể cố chịu đựng mà sống tiếp.

Hắn ta không quay trở lại tầng dưới cùng của cabin, một nhà ba người tìm một góc ở lại.

Cho dù chết thì họ cũng phải chết cạnh nhau.

Nhân viên nhìn thấy gia đình này có nhân tính nên cũng không làm khó bọn họ.

Ngày nào, bọn họ cũng ngơ ngác như cái xác không hồn. Hắn ta cũng không biết đã phiêu bạt bao nhiêu lâu, đợi đến khi tỉnh lại thì đã đến Ngôi Nhà Mới.

Hắn ta sống được đến Ngôi Nhà Mới, nhưng lại thiếu mất một đứa con.

Đừng thấy Vương Mỹ Lệ đanh đá, ngày thường hình như rất vô lo vô nghĩ thế nhưng đến khi cô ấy đi xuống tàu thì tóc đã bạc quá nửa đầu.

Dù bọn họ vẫn đau khổ nhưng cuộc sống vẫn còn tiếp diễn.

Sức khoẻ Vương Mỹ Lệ suy sụp, không thể làm việc kiếm tiền, chỉ có thể nghĩ cách trồng thêm khoai tây.

Tên xấu xí làm lại nghề cũ, bắt đầu lại từ đầu.

Không ngờ, lại gặp lại chị gái ở căn cứ sống sót mới.

Nghĩ đến việc chị gái đã giúp đỡ hắn ta trong công việc kinh doanh trong nhiều năm, thậm chí còn cho hắn ta thuốc trị virus sương mù, cô giống như một người mẹ tái sinh của hắn vậy.

Trong lúc nhất thời, hắn ta không kìm được cảm xúc, cố gắng hết sức nở một nụ cười bày tỏ niềm vui khi gặp được cô, nhưng ai biết được nó còn xấu hơn cả khóc.

Biết được cảnh ngộ của hắn ta, Khương Ninh cảm thấy buồn bã.

Sống nhiều năm như vậy nhưng hắn ta vẫn có thể giữ được vợ con, thế đã giỏi hơn rất nhiều người sống sót rồi.

Nhưng cô không biết phải an ủi như thế nào: “Mọi chuyện đã qua rồi, bây giờ là một khởi đầu mới.”

Tên xấu cũng bình tĩnh lại, vội vàng gật đầu nói: “Chị, chị nói đây là một khởi đầu mới.”

Sau đó, hắn ta lại đổi chủ đề nói chuyện: “Chị, hôm nay chị mới đến đây, nhà trống trơn không có gì hết. Chị có muốn mua gì không? Nếu có thì tôi để giúp chị.”

Ôi, hắn ta thực sự vẫn trung thành với nghề cũ.

Nỗi buồn đột ngột kết thúc, Khương Ninh nhanh chóng đáp lại: “Được rồi, anh nhìn tôi thiếu cái gì thì giúp tôi lấy một ít.”

Tên xấu xí vỗ ngực đảm bảo: “Được, chuyện của chị thì chính là chuyện của tôi, tôi đảm bảo sẽ khiến nhà của chị sáng bừng lên.”

Chào hỏi xong, hắn ta cũng không ở lại lâu, đứng dậy tạm biệt.

Khương Ninh tiễn đến tận cửa.

Sau khi bày lại những món đồ nội thất đơn giản ra, cô lặng lẽ ngồi xuống không nói gì.

Cảnh ngộ của tên xấu xí khiến người ta thổn thức, nhưng so với những người sống sót khác thì hắn ta vẫn còn tốt chán.

Nếu cô không có không gian bảo vệ tính mạng thì chưa chắc cô đã sống tốt hơn hắn ta.

Những ký ức đau đớn của kiếp trước lại lần nữa ùa về trong tâm trí.

Hoắc Dực Thâm nháy mắt với em gái, Đậu Đậu ôm chó con về phòng.

Anh ngồi xuống cạnh cô: “Sao thế?”

Vẻ mặt Khương Ninh phức tạp: “Em nhớ lại chuyện cũ.”

Hoắc Dực Thâm biết rằng cô đang ám chỉ chuyện kiếp trước.

Đừng thấy anh bình thường ít nói, thực ra anh là một người rất chu đáo.

“Em lo lắng cho thủ trưởng Cố à?”

Tâm sự bị vạch trần, Khương Ninh cũng không phủ nhận: “Hiện giờ em không thiếu đồ ăn thức uống, trong lúc nguy hiểm có thể bảo vệ tính mạng, cũng đều nhờ không gian mà ông ấy cho em. Anh nói xem, nếu ban đầu khi các mảng kiến tạo va chạm, nếu em đưa ông ấy đi cùng thì liệu kết cục sẽ khác với bây giờ không?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận