Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 635 -

Chương 635 -

Cô vừa định hỏi tại sao lại có virus sương mù, bộ đàm truyền tới tiếng thi hành nhiệm vụ của đội, nói ở cửa khu nhà có người tìm Khương Ninh.

Kỳ lạ, ai sẽ mạo hiểm tính mạng trong đêm vô tận đến tìm cô chứ?

Đến đây vào thời điểm này, đương nhiên không phải chuyện đơn giản.

Sợ không an toàn, Hoắc Dực Thâm cùng Khương Ninh đi ra cửa.

Tưởng là người của Áo Viên, không ngờ lại là bà Chung và ba Chung.

Bà Chung vội vàng đến mức mất hồn, thấy Khương Ninh liền vội ra chào đón: “Khương Ninh, cháu có thể đỡ đẻ không?”

Khương Ninh bị câu hỏi này làm cho bối rối.

Đúng là mấy năm qua cô có nghiên cứu trung y và giải phẫu đơn giản nhưng cô chưa từng nghĩ đến chuyện kiến thức sinh sản.

Sau khi sống lại lần nữa, cô cho rằng bản thân sẽ chỉ sống cùng chó con, cho dù sau đó có gặp Hoắc Dực Thâm và yêu nhau, cô cũng chưa từng nghĩ đến việc mang thai sinh con.

Cuối tận thế, cuộc sống của người trưởng thành còn khó khăn, nếu phụ nữ mang thai vậy chẳng khác gì đưa mạng của mình cho Diêm Vương.

Không có cách giải quyết ấm no, rất nhiều phụ nữ bị mãn kinh sớm, cho dù không bị mãn kinh nhưng nếu không được cung cấp dinh dưỡng kịp thì đứa trẻ sẽ dễ bị dị dạng, kết cục người phụ nữ vẫn là người thiệt thòi.

Trịnh Vỹ Lệ chính là nhân chứng sống sờ sờ, đã từng là một người khỏe mạnh như vậy nhưng từ sau khi sinh non đã bị bệnh tật hành hạ thành một bộ xương khô.

Cho dù sau đó có chữa khỏi nhưng quá trình điều trị kéo dài hai năm, cơ thể cũng không thể khôi phục lại như thời đỉnh cao.

Bà Chung là người khôn khéo nhưng xem ra cũng không tránh được quan niệm phải có người nối dõi tông đường.

Dĩ nhiên còn có thể vì nguyên nhân khác nhưng đây đều là lựa chọn của người nhà bọn họ nên Khương Ninh không tiện hỏi tới: “Bà Chung, cháu từng học trung y nhưng mới chỉ học một năm, vẫn chưa học được gì nhiều, chữa đau đầu cũng chỉ tạm được, cháu thật sự không biết đỡ đẻ.”

Bà Chung lo lắng đến mức nắm chặt tay cô: “Tiểu Mẫn khó sinh, tạm thời chưa tìm được bác sĩ, Khương Ninh cháu có thể giúp một chút không? Bà cầu xin cháu.”

Ba Chung ở bên cạnh giải thích: “Mấy tháng trước chúng tôi đã tìm một bác sĩ đỡ đẻ nhưng bây giờ vẫn chưa tìm được, dù liên tục hỏi thăm tìm bà mụ có kinh nghiệm, ai ngờ bà ta là kẻ lừa gạt, căn bản không biết đỡ đẻ, xảy ra chuyện hết lần này đến lần khác làm khó sinh.”

Thấy hai người sốt sắng như vậy, tâm tình của Khương Ninh rất phức tạp, không biết phải từ chối thế nào.

Mấy năm qua, từng khuôn mặt quen thuộc biến mất, từ mấy người Trương Siêu Lục Vũ, nhà họ Chung coi như là thân thiết với Khương Ninh, cô hiểu rõ tính tình của bà Chung, bình thường nếu có thể làm sẽ không dễ dàng mở miệng cầu xin người khác.

“Cháu thật sự không biết đỡ đẻ nhưng có thể giúp mọi người một chút.”

Cuối cùng, cô vẫn không nói lời từ chối.

Giọng bà Chung nghẹn ngào: “Tiểu Khương, cảm ơn cháu.”

Khương Ninh cùng Hoắc Dực Thâm quay về lấy xe, trong gió rét bà Chung đập tay vào đầu mình: “Đều do bà, chỉ trách bà lão này sống quá lâu, đã nói chuyện sinh con với người trẻ tuổi, nếu Tiểu Mẫn xảy ra chuyện không may thì cho dù có xuống hoàng tuyền bà cũng không có mặt mũi để gặp ba mẹ con bé.”

“Mẹ, đây không phải lỗi của mẹ.” Ba Chung vội vàng an ủi bà: “Mẹ cứ nói như vậy nhưng thật ra cả hai đều biết sinh con ở tận thế thật sự rất nguy hiểm, cũng không có ý định đó. Nhưng đây cũng là đôi vợ chồng trẻ mà, mang thai cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn mà thôi, mẹ đừng vì trách nhiệm mà tự mình chịu hết.”

“Con không hiểu, thằng bé Chung Bình rất hiếu thuận, tình cảm với Tiểu Mẫn cũng rất tốt, nếu thật sự xảy ra chuyện không may, không phải muốn mẹ kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh sao.”

“Mẹ, thật sự không liên quan đến mẹ, đây cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn, không có ai muốn như vậy!”

Khương Ninh về đến nhà lấy dụng cụ giải phẫu cũng một, đại khái cần thuốc ngoại khoa cùng với các loại thảo dược cần thiết sau sinh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận