Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 380 -

Chương 380 -

“Rất có cá tính, tôi càng thích.” Phùng Côn Bằng cười sang sảng: “Đúng rồi, cậu Hoắc đường xa mới đến, sau này chúng ta là người một nhà. Căn cứ Thanh Cương có lớn mạnh hay không còn nhờ vào cậu bỏ một phần sức.

Cậu mới đến, để tôi sắp xếp cho cậu nghỉ ngơi trước, tối nay tôi sẽ mở tiệc chiêu đãi cậu một bữa.

Tôi đã nói Lão Tam sắp xếp phòng ở cho cậu, còn có chuẩn bị quà tặng gặp mặt cho cậu.”

Nói rồi, vỗ vỗ tay.

Hơn chục người đẹp ăn mặc mát mẻ nối đuôi nhau đi vào, cao thấp, mập ốm, cao gầy mỹ lệ hoặc như nhỏ nhắn xinh xắn.

Có người chừng như mười hai mười ba tuổi nhỏ như quả chanh xanh nhỏ, cũng có phụ nữ duyên dáng xinh đẹp ba mươi tuổi, tùy anh có thể lựa chọn.

Phùng Côn Bằng nhiệt tình và sảng khoái: “Nào, nào, nào, cậu Hoắc cứ chọn người nào mình thích, nếu vừa ý thì chọn hết cũng được. Sau này các cô ấy sẽ phục vụ cậu.”

Việc này khiến Hoắc Dực Thâm nhất thời không ứng phó được.

Khương Ninh không khỏi cười lạnh nói: “Anh Phùng, bọn tôi tới đây để gia nhập với các anh, không phải để anh châm ngòi ly gián.”

Phùng Côn Bằng sửng sốt: “Lời này là có ý gì?”

“Anh dường như đã quên, tôi là người phụ nữ của anh ấy.” Khương Ninh nói không chút khách sáo: “Anh để mười mấy người phụ nữ bên cạnh người đàn ông của tôi, anh có nghĩ đến cảm giác của tôi không? Nếu thế thì tôi đi.”

“Ai ui.” Lúc này Phùng Côn Bằng mới chợt nhận ra sự việc, vội vàng nhận lỗi nói: “Thật xin lỗi em dâu, thính lực của tôi không được tốt, mà không may máy trợ thính lại không nhạy, nhất thời nghe sót phần giới thiệu của cậu Hoắc. Tôi còn tưởng rằng em dâu diện mạo thanh tú là một cậu thiếu niên nữa đó.”

Khương Ninh cắt đầu đinh, mấy tháng nay tóc cũng đã dài ra, hơn nữa lại mặc quần áo rộng thùng thình, nếu không nhìn kỹ quả thực rất giống thiếu niên.

Nhưng gã là cố tình, ngay từ khi cô bắt đầu bước vào cửa đã muốn giẫm lên cô, muốn ly gián mối quan hệ của hai người.

Lòng người ở thời tận thế rất khó lường, chiêu này hầu như là trăm thử trăm thiêng, đáng tiếc gã dùng sai đối tượng rồi.

Cô và Hoắc Dực Thâm nếu thật sự nông cạn như vậy thì cũng sẽ không thể nắm tay đi đến ngày hôm nay.

Phùng Côn Bằng vội vàng khoát tay cho các cô gái đó rời đi.

Sắc mặt Hoắc Dực Thâm lạnh lùng: “Tôi không thích những thứ này, sau này cũng xin đừng tìm người đàn ông khác cho người phụ nữ của tôi.”

Phùng Côn Bằng kiếm bậc thang đi xuống: “Lão Tam, mày xem việc mày làm này, làm cho tao không ngẩng đầu lên được trước mặt cậu Hoắc và em dâu.”

Kiều Lão Tam giảng hòa với đại ca: “Xin lỗi, đều do tôi làm việc không thỏa đáng, sau này tuyệt đối không như vậy nữa. Hôm nay mở tiệc chiêu đãi, tôi sẽ tự phạt ba ly để tạ tội. Mọi người đã mệt mỏi rồi, đi thôi, để tôi dẫn mọi người đi nghỉ ngơi.”

Ba người một chó tạm biệt, Phùng Côn Bằng nhiệt tình tiễn bọn họ đến cửa biệt thự.

Tuy nhiên, ngay khi Hoắc Dực Thâm vừa rời đi, sắc mặt gã liền tối sầm lại.

Tiễn người đi rồi, Kiều Lão Tam trở về biệt thự: “Đại ca, hai người này giống như gai đâm vào mặt, giết chết hai nhóm người của chúng ta, bọn chúng cũng không dễ thuần phục như vậy. Chúng ta coi chừng không ăn được thịt gà mà còn mất thêm nắm thóc.

Nếu bọn chúng đã tự đưa tới cửa, chỉ cần trực tiếp lấy súng bắn là được, làm gì mà phải mặt nóng dán mông lạnh.”

“Mày thì biết cái gì.” Phùng Côn Bằng liếc ông ta một cái: “Thời buổi này phàm là kẻ có bản lĩnh hơn người, ai mà không có chút khó tính?”

Gã đã cử người đi điều tra, nhận được tin báo của đồn cảnh sát, quân đội đã liên kết với nhau tiêu diệt băng Đồ Long, mà lúc đó băng Đồ Long chỉ đối đầu với tầng 18.

Vì thế, bọn họ rất có khả năng là người tố giác.

Có thể khiến cho đồn cảnh sát tin là thật, hơn nữa lại khiến cho quân đội xuất quân gây chiến làm to chuyện, tuyệt đối không phải là người đơn giản bình thường.

Hiện tại, quyền lực của cảnh sát ngày càng yếu đi, việc quân đội điều động một nửa quân lực tham gia xây dựng và vận hành hai căn cứ lớn, đây đúng là cơ hội tốt cho căn cứ Thanh Cương phát triển lớn mạnh.

Kiều Lão Tam lo lắng: “Nhưng mà nếu bọn chúng thực sự là người đứng sau lưng đối phó băng Đồ Long, anh không lo lắng sẽ giẫm lên vết xe đổ sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận