Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 418 -

Chương 418 -

Đúng là Khương Ninh thật sự không xem kỹ những vật tư mà cô tích trữ: "Phòng trước vô hại, nếu Tần Xuyên tìm được, chúng ta hãy giữ lại, đem đi quyên góp nếu dùng không hết."

Cô kiểm tra vật tư hàng hóa trữ được: "Anh nói có cách trữ mấy bộ đồ phòng bức xạ hạt nhân sao?"

Không phải Hoắc Dực Thâm không nghĩ tới: "Đây là vật tư chiến lược khẩn cấp, người thường không thể mua, từ đơn vị bảo quản đặc thù."

Cho dù không trữ được, chỉ có thể xem liệu sau này có cơ hội hay không.

Ngoài ra, nói là lo lắng quá mức cũng tốt, cô nói ra chuyện lo âu về thuỷ điện.

Dù sao sống lại cùng không gian cũng rất huyền diệu, không có gì là không có khả năng.

Hoắc Dực Thâm nghĩ nghĩ: "Những lo lắng của em không phải là đều có lý, nếu không gian hiện tại không thiếu chỗ, chúng ta có thể đổ đầy bồn nước, ngày nào đó thật sự không có nước, chúng ta cũng có thể ứng phó trước."

Khương Ninh cũng lo như vậy, cho nên mới nhờ tên xấu xí tìm giúp một bồn nước.

Ngày nào đó thật sự thiếu nước, nhớ lại bản thân đã từng ngâm nước tắm, bán nước, đoán chừng cô tự thắt cổ chính mình cũng nên!

Điện khá tốt, dù sao có máy phát điện năng lượng mặt trời, máy phát điện dầu ma-dút cũng có vài cái, hơn nữa không gian đích điện ngoài bổ sung và tích trữ hòm điện ra, dường như không dùng việc gì nữa.

"Em đồng ý bán xe nước cho tên xấu xí rồi, nhưng mà vật tư giao dịch cũng không ít, phải tính toán sao cho không bị lỗ."

Cả một tòa nhà đều thuộc về mình, có biện pháp phòng vệ đúng chỗ, hơn nữa còn có chó giữ nhà, cảm giác vô cùng an toàn.

Khương Ninh rảnh rỗi không có chuyện gì làm, đổ đầy tất cả bồn nước, xô nhựa lớn cũng không tha.

Rất nhiều vật tư được sắp xếp lại lần nữa, ưu tiên để đồ cần giữ tươi trong biệt thự, sau đó là hạn sử dụng.

Trên tàu du lịch có rất nhiều chỗ, tạm thời không cần mang hết lên, mảnh đất đen phải bỏ trống mấy mẫu, tất cả đều có thể dùng để trồng trọt.

Giữa trưa lúc ăn cơm, ngày nào tòa thị chính cũng công bố tin tức, vì ăn mừng Trung thu, các bộ phận liên quan phát phúc lợi cho người dân, mỗi người cầm chứng minh nhân dân đến tổ dân phố sẽ nhận được nửa kí muối, hai kí lương thực và mười lít nước ngọt.

Trong đó, lần phân phát phúc lợi này bao gồm cả sáu ngàn cân lương thực bị tịch thu từ căn cứ Thanh Cương.

Khương Ninh sợ run người, không nghĩ rằng Cục trưởng Lăng thật đúng là chí công vô tư, vậy mà lại đem trả lượng lớn lương thực này cho dân.

Ngay lúc đang giữa thu, thiên tai ước chừng là hai năm.

Tin tức được tuyên bố xong thì ngay lập tức lại có tin xấu.

Cục khí tượng tuyên bố vài tháng gần nhất có thể sẽ xảy ra động đất, trước tiên người dân cần chuẩn bị sẵn sàng, cất kĩ vật tư quý trọng, có điều kiện thì chuẩn bị túi cấp cứu động đất, một khi xảy ra động đất thì không được hoảng loạn, mang theo nhu yếu phẩm xuống tầng trệt, đến nơi thoát hiểm gần nhất.

Cho dù đã trải qua quá một lần, nhưng trong lòng Khương Ninh vẫn bị ám ảnh.

Thời điểm có hiệu ứng cánh bướm, cụ thể động đất ngày nào cũng không ai rõ, trước tiên chỉ có thể chuẩn bị sẵn sàng.

Cô lấy ra bốn túi cấp cứu động đất, bỏ thêm vào bên trong nước, bánh bích quy ép khô với cả thuốc.

Mỗi người một phần, bao gồm cả con chó nữa.

Để lại ở đầu giường, ngày nào đó xảy ra động đất, thuận tay lấy là có thể chạy.

Gần tối, Khương Ninh mang theo thùng đi múc nước, trên đường trùng hợp gặp được Hà Thiên Minh.

Hà Thiên Minh vội nhắc nhở nói: "Tiểu Khương, các cháu có rảnh thì tới tổ dân phố một chuyến, phải nghe tin tức mới, nếu không thì không nhận được phúc lợi Trung thu đâu."

Khương Ninh không định đi nhận: "Vâng, cảm ơn đội trưởng Hà ạ."

"Ngoài ra, có tin mấy tháng tới sẽ có thể xảy ra động đất đấy cháu biết không?"

Hà Thiên Minh rất có ý kiến: "Đi thẳng qua tiểu khu chúng ta 500m, ở đó toàn bộ đều là đất đai chưa được khai phá, một ngày nào đó nếu xảy ra động đất thật, tất cả chúng ta tập hợp ở bên đó, tuyệt đối không được chạy loạn, nhiều người mới có thể chăm sóc lẫn nhau.

Các cháu nhớ kỹ đấy, tối nay tôi sẽ phát thanh lại một lần nữa."

Khương Ninh vừa định rời đi, ai ngờ lại bị gọi lại...

Bạn cần đăng nhập để bình luận