Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 113 -

Chương 113 -

Khương Ninh biết, là bà Chung bảo Chung Bình lén đến báo tin.

Tuy rằng không có tác dụng lớn, nhưng tấm lòng này cô nhận.

Vì thế, cô miễn phí ba lần trị liệu, còn tặng cho bà ấy nửa chai rượu thuốc.

Dung tích cũng không nhiều, chỉ có 50ml, nhưng ở tận thế đã là rất hào phóng.

Đương nhiên, Khương Ninh cũng không loại trừ ý định lấy lòng.

Dù sao tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào tầng 18, vì vậy mãi mãi đừng nên suy đoán lòng người xem ai mới là người tốt, nếu như nhà họ Chung chịu cung cấp cho cô chút tin tức, thế thì cũng có thể tránh được không ít chuyện.

“Bà Chung, mấy ngày nay nhiệt độ giảm xuống nhiều, thắt lưng của bà không thể chịu lạnh hay ẩm ướt, mỗi tối nhớ dùng rượu thuốc xoa bóp các khớp xương, sau đó đắp chăn giữ ấm, vết thương sẽ nhanh lành hơn.”

Kiếp trước, bà Chung bị chết cóng, cả nhà chỉ còn một mình Chung Bình sống sót, nhưng anh ấy cũng không chống đỡ được bao lâu.

Lần này Khương Ninh đã nhắc nhở, nếu như bà ấy có thể hiểu được thì sẽ không chết.

“Cảm ơn Tiểu Khương, tối về bà sẽ thử.”

Nói xong, bà ấy lại giới thiệu bệnh nhân cho Khương Ninh: "Con trai của nhà tầng trên nhà bà phát ban khắp người, làm chảy máu khắp cơ thể, ông ấy đã mạo hiểm đưa đến bệnh viện nhưng lại không có thuốc, ông ấy muốn đưa con lên chỗ cháu chữa bệnh.

Ông ấy không quen cháu, nên cũng không dám tùy tiện đến đây, thế là nhờ bà tới hỏi ý của cháu một chút.

Cháu yên tâm, người nhà này vẫn được, không hề gây sự quấy rầy cùng đám Hạ Chí An, mấy hôm trước cũng không tới uy hiếp.”

Chữa bệnh phát ban tương đối phức tạp, chỉ dựa vào châm cứu thì không thể chữa khỏi, còn quá trình trị liệu bằng thuốc Đông y lại có hiệu quả chậm.

Trong không gian của Khương Ninh có thuốc, nhưng muốn cô lấy ra thì không thể nào: "Bệnh này không có thuốc rất khó trị, bình thường nên vận động nhiều để ra mồ hôi giải độc, nâng cao sức đề kháng của thân thể, từ từ rồi sẽ khỏi.”

Chỉ thuận miệng nhắc đến thôi nên bà Chung cũng không miễn cưỡng cô.

Bà ấy dùng vải bọc bình thuốc lại nhét vào trong túi để tránh bị người khác ngửi thấy, trong lòng suy nghĩ một chút.

“Tiểu Khương, có phải con chó của cháu đã cắn một người đàn ông không?”

Lúc rời đi, bà Chung hỏi: "Cô gái nhà bên cạnh còn thêm dầu vào lửa, bà nhìn sắc mặt của bọn họ là thấy không phải người tốt.”

Sao nội tâm giới trẻ bây giờ lại phức tạp như vậy.

Nói là bạn học, nhưng ngày nào cũng nói xấu sau lưng người khác, luôn thèm khát đồ trong tay người khác.

Lần này, mấy cậu chàng kia đều tham gia tấn công lên tầng 18, chúng chẳng những không chịu hối lỗi, còn mắng mỏ sau lưng Khương Ninh.

Nếu bà ấy là Khương Ninh, cho dù trong tay thật sự có vật tư cũng thà cầm đi cho chó ăn, cũng không cho đám vô ơn này.

Sau khi bà Chung rời đi, Khương Ninh đóng cửa bước vào không gian, nhổ rau xanh đã mọc tươi tốt trong vườn hoa đất đen.

Cô lấy chậu trồng cây từ không gian ra đặt trên ban công, rồi đi đến ghế nhỏ lấy khoai tây.

Khí hậu trong không gian rất tốt, trong các chậu đều là khoai tây vàng, củ nào củ nấy tròn ú u.

Cô trồng mấy chục chậu, tổng cộng thu hoạch được hơn năm mươi kí khoai tây, loại cảm giác thỏa mãn khi thu hoạch này cô không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung được.

Thỏ không ăn mầm khoai tây, vậy nên cô chỉ có thể ném vào không gian làm phân bón.

Trồng khoai tây thêm một lần nữa, khi cô vừa dùng ý thức trở lại vườn hoa đất đen thì có tiếng gõ cửa truyền đến.

Chó con khoác trên thân chiến giáp chinh chiến trở về, hùng dũng hiên ngang đứng ở cửa, trong miệng ngậm hai cái túi nilon màu đen.

Trong tay những người khác thì ôm củi, ngoại trừ Hoắc Dực Thâm lạnh lùng ra, trên mặt những người khác đều có ý cười.

Cola giơ chân lên, đôi mắt đen lấp lánh sáng rực.

Con sen kia, còn ngây ngốc làm gì, nhanh tới tiếp giá, răng nó cắn mỏi rồi.

Khương Ninh ngửi thấy mùi cá.

Khỏi cần phải nói, cô biết nó lại xuống nước rồi.

Cầm cái túi nặng trịch, Khương Ninh vuốt đầu nó khen ngợi: "Không tồi không tồi, Cola của tao ngoan quá.”

Đây không phải là sức khoẻ bình thường, trong một cái túi chứa năm con cá, cộng lại gần mười ký.

Cái túi còn lại có hai con thỏ rừng, cũng là do nó đào trên núi bắt được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận