Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 863 -

Chương 863 -

Ba người một chó ăn uống thỏa thích, không hề giống như những người sống trong tàu ngầm trong một thời gian dài.

Có thể là từ lâu rồi, khi chuyển đổi mô-đun cứu sinh hoặc du thuyền, thậm chí là khi họ cất giữ thuyền đánh cá ở Sawadika thì đã bị theo dõi.

Chúng chậm chạp không ra tay, chính là muốn xác định một cách chắc chắn.

Bọn quỷ Nhật chơi đùa với vũ khí sinh hóa và nước thải hạt nhân, vốn là một con quái vật ăn thịt người. Nếu chúng biết được bí mật của Khương Ninh, mà không tìm mọi cách bắt sống cô về để cắt sống rồi nghiên cứu mới là lạ.

Một khi chúng được như ý thì Khương Ninh chắc chắn sẽ sống không bằng chết.

Nhưng, thậm chí ngay cả quỷ Nhật ở đâu, bao nhiêu người, có bao nhiêu vũ khí mà bọn họ còn không rõ, thì chuyện muốn diệt trừ chúng cũng không phải một chuyện dễ.

Hoắc Dực Thâm có dự cảm không lành, từ khi phát hiện ra thuyền đánh cá đến hai lần ra khơi, bọn họ đã đi hơn hai trăm hải lý, ai ngờ vẫn nằm trong phạm vi theo dõi của quỷ Nhật.

Đây không phải là chuyện người thường có thể làm được, rất có thể là do quân đội làm.

Khương Ninh kinh ngạc: "Quân đội của Nhật Bản?"

Quốc đảo bị diệt trong chớp mắt, mảng kiến tạo va chạm lớn như vậy cũng không giết chết được chúng, quả thực là một lũ quái vật.

Máu tươi trong lịch sử đã nói cho thế nhân rằng, một khi rơi vào tay lũ quái vật này thì kết cục sẽ thê thảm vô cùng.

Chúng còn điên hơn cả lũ chó dại, không phải là căn cứ Thanh Cương, căn cứ Lặc Long mà chỉ dựa vào ba người một chó là có thể dễ dàng đối phó.

Khi họ đang suy nghĩ đối sách thì tàu ngầm lại rung lên.

Quỷ Nhật đến nhanh vậy sao?

Đậu Đậu chạy đến báo tin: "Anh ơi, Lam Lam lại đến rồi."

Lần này không phải nó đâm vào vì thấy ngứa mà là dùng đầu húc vào tàu ngầm.

Tàu ngầm cứ lắc lư liên tục.

Đậu Đậu cau mày: "Lam Lam muốn làm gì?"

Khương Ninh suy nghĩ: "Có lẽ nó muốn nhắc nhở chúng ta, mau chạy đi."

Trước khi chưa hiểu rõ thực lực của đối phương, chạy trốn chính là thượng sách.

Mục tiêu cuối cùng của Khương Ninh là cầu sinh, không phải là liều chết với quỷ Nhật.

Chạy! Mở hết công suất.

Bọn họ cứ chạy như vậy được ba tiếng, đột nhiên chó con kêu lên ở cửa sổ quan sát số 3: "Gâu!"

Khương Ninh vội vàng chạy ra đuôi tàu, dùng ống nhòm quan sát.

Quả thực là có tàu ngầm đang bám theo.

Không biết là do ở quá xa hay do dưới đáy biển thiếu sáng mà cô lại cảm thấy đối phương không lớn lắm, một cục đen xì không nhìn rõ.

Cô liên tục quan sát, lần lượt phát hiện thêm hai bóng đen khác, chúng tạo thành hình chữ "Xuyên"* bám riết không tha.

*川 đây là chữ “Xuyên”.

Đúng là đồ khốn, như này là muốn ba đánh một à!

"Chị dâu." Đậu Đậu ở cửa sổ quan sát số 2 hét lên: "Nó đang đuổi theo chúng ta."

Khương Ninh bước đến cửa sổ số 2, quả nhiên thấy bên cánh phải có bóng đen.

Cánh phải có thì cánh trái không thể thiếu.

Đúng là đồ khốn khiếp, đây là muốn cô một mình địch năm à.

Cô lấy gì mà đánh?

Chỉ có thể chống đỡ một cách khó khăn, hy vọng rằng đồ do cường quốc sản xuất đủ trâu bò.

Biết được tin có năm tàu ngầm bám riết không tha, vẻ mặt Hoắc Dực Thâm vô cùng nghiêm trọng, căn cứ quân sự đã chế tạo không ít tàu ngầm, chỉ nghĩ đến việc dùng để chống lại thiên tai và sinh vật biến dị nên họ đã thiết kế vũ khí phòng thủ, nhưng lại không dùng để đối phó với đồng loại.

Sinh vật biến dị còn chưa kịp bao vây 2688 thì quỷ Nhật đã bắt đầu dùng toàn lực khai hỏa.

Hoắc Dực Thâm nhấn nút khẩn cấp, khởi động lớp phòng thủ bên ngoài tàu ngầm - đinh nhím.

Nhóm Lưu Thành 1926 cũng đã dùng chúng đâm thủng tàu ngầm của Đại bàng hói*, dọa cho bọn người Canada chạy mất dép.

*Đại bàng hói: Cách gọi nước Mỹ một cách mỉa mai (Đại bàng là quốc điểu của Mỹ)

Hy vọng là có tác dụng, mặc dù quỷ Nhật ngày nào cũng theo đuổi "tinh thần thợ thủ" nhưng thực tế thì không ít lần lộ liễu.

Huấn luyện viên Hứa từng giới thiệu về đinh nhím, là vũ khí phòng thủ cứng rắn được chế tạo bằng hợp kim hiếm, có vẻ vẫn rất đáng tin cậy.

Phòng thủ bên ngoài vừa hoàn thành, đột nhiên tàu ngầm rung lên dữ dội.

Bạn cần đăng nhập để bình luận