Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 57 - Không gian trở nên rộng hơn 1

Chương 57 - Không gian trở nên rộng hơn 1

Không gian trở nên rộng hơn 1

Mỗi người ăn đồ ăn nhanh trong chiếc nồi lẩu tự sôi rồi kể ngắn gọn về những vật phẩm mình thu thập được.

Không tính đến đồ ăn vặt linh tinh và đồ uống, Khương Ninh thu thập được nhiều nhất là ngũ cốc, Trương Siêu đến một công ty đại lý sản phẩm thu được hàng trăm cân thịt bò khô Tây Tạng, cây rễ vàng, hoa nghệ tây, nấm Tùng Nhung, phô mai, v.v.

Lục Vũ tìm được mấy bao gạo Ngũ Thường, Hoắc Dực Thâm tìm được đại lý rượu, lấy được mấy chục thùng rượu.

Tổng cộng lại, lấy được nhiều nước khoáng nhất.

Cái này chỉ là cần thiết, không thể vứt đi, dù sao uống nước mưa liên tục cũng không phải là giải pháp tốt.

Sau khi thảo luận, họ quyết định mang dược phẩm, thịt, rượu, gạo và ngũ cốc về trước, sau đó là mì ăn liền, mì chua cay và bánh mì, cuối cùng mới là nước khoáng và đồ uống.

Ngoài ra, mỗi người đều tự lấy những thứ họ cần.

Khương Ninh lấy thuyền tấn công, sau đó là dao, gậy đánh gôn và mỹ phẩm dưỡng da.

Lục Vũ lấy một ít quần áo và giày dép.

Trương Siêu lấy các sản phẩm điện tử, máy chơi game, đồng hồ linh tinh.

Hoắc Dực Thâm xách theo con búp bê vải, sách thiếu nhi, bút và giấy, vừa nhìn là biết lấy cho Đậu Đậu.

Mỗi người đều hiểu rõ, lấy càng ít đồ dùng chung này thì càng tốt.

Lúc chuyển đồ lên thuyền cao su, Lục Vũ nói chuyện phiếm: “Tôi đã tìm được một cửa hàng hạt giống, đáng tiếc là nó bị phun thuốc trừ sâu, không ăn được. Nếu không, chúng ta có thể mang về để đề phòng.”

Lục Vũ vừa dứt lời, có ba cặp mắt đồng loạt nhìn chằm chằm vào anh ấy.

"Sao, có chuyện gì vậy?"

Trương Siêu không biết nên nói thế nào: "Cả thế giới đều bị ngâm trong nước, nếu chúng ta thật sự sống ở tận thế, đến lúc đó hạt giống còn quý hơn cả thuốc."

Lúc này Lục Vũ mới nhận ra mình đã phạm một sai lầm ngu ngốc đến nhường nào: "Chúng ta lấy lại về được không?"

Đây không phải là nói nhảm sao, anh ấy và Hoắc Dực Thâm tiếp tục chất hàng, Khương Ninh và Trương Siêu chạy lên lầu dọn dẹp.

Vừa lên đó, mới phát hiện đây thực chất là trụ sở của một Công ty TNHH Công nghệ Cao Long, người sáng lập ra nó là một vị vĩ nhân đã nuôi sống rất nhiều người dân trong nước.

Trụ sở này không lớn lắm, phần lớn là lúa lai mới, có nhiều loại giống nặng tới khoảng năm đến sáu trăm cân, hơn nữa còn có nhiều loại rau dưa, kèm theo công nghệ thủy canh và dung dịch dinh dưỡng.

Thật sự là vô cùng quý giá, nó quý giá đến nỗi Khương Ninh thậm chí không muốn bỏ sót bất kỳ cái gì nên hai người phải chuyển đồ qua lại rất nhiều lần.

Chuyến cuối cùng, cô cố tình đi chậm vài bước, cất chiếc máy tính thí nghiệm vào không gian, trong chiếc máy tính này chứa rất nhiều những tư liệu quý giá, có thể sẽ giúp ích rất nhiều cho việc khôi phục lại xã hội văn minh sau này.

Chờ đến khi công việc xong xuôi thì cũng đã hơn chín giờ tối.

1801 buộc hai chiếc thuyền cao su vào thuyền tấn công, một chiếc được buộc vào thuyền của Khương Ninh, sau khi đánh giá khả năng chịu tải của chúng, trong đêm tối, anh mới đi về phía khu chung cư Cẩm Vinh.

Khương Ninh đang lái chiếc thuyền tấn công, còn Lục Vũ ngồi ở bên cạnh cầm ống nhòm canh gác.

Ống nhòm có chức năng nhìn ban đêm nên có thể dùng để quan sát, kịp thời tránh chướng ngại vật, đề phòng bọn cướp xuất hiện bất ngờ.

Chiếc thuyền chất đầy đồ đạc nên chạy rất chậm.

Vừa đến khu chung cư Cẩm Vinh, hai người rất ăn ý tắt động cơ đi, vặn đèn thợ mỏ xuống mức tối nhất, hai người người hợp lực dùng mái chèo chèo về khu chung cư.

Lúc này hầu hết mọi người đều đã ngủ rồi, nhưng hai người vẫn không dám thả lỏng tay chân, có quá nhiều đồ đạc khiến người khác chỉ hận không thể lấy được nên phải đi chân trần để tránh gây ra tiếng động.

Trịnh Vỹ Lệ xuống dưới hỗ trợ, dọn qua dọn lại mất gần một tiếng đồng hồ mới xong.

Sợ Trịnh Vỹ Lệ đối phó không nổi, Hoắc Dực Thâm và Khương Ninh đều ở lại, ba người còn lại trở về tòa nhà văn phòng để dọn dẹp suốt đêm.

Đồ dùng chất đống trong phòng khách 1803, trông vô cùng bừa bộn nhưng lại khiến người ta hài lòng không thể tả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận