Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 514 -

Chương 514 -

“Có thể là vì anh bảo vệ thằng bé quá kỹ.” Khương Ninh nghĩ nghĩ: “Thật ra tôi không hề làm gì cả, chỉ bảo Đậu Đậu dẫn thằng bé đi chơi thôi, bên cạnh còn có một con chó con quậy phá nữa.”

“Khó có khi nó chịu ở cùng với người khác, đến lúc đó cô nhớ bảo Đậu Đậu tới nhà tôi chơi nhiều hơn.”

Đậu Đậu cũng cần bạn bè, nhưng phải xem ý muốn của cô bé nữa nên Khương Ninh không vội từ chối.

Chờ người rời đi, cô mới mở miệng hỏi: "Đậu Đậu, em chơi cùng Tiểu Mục thấy thế nào?”

“Anh Tiểu Mục rất tốt, rất nghe lời.”

“Sau này em có muốn chơi với em ấy nữa không?”

Đậu Đậu nghĩ nghĩ: "Chị dâu, có thể không?”

Khương Ninh biết cô bé lo lắng: "Tất nhiên có thể kết bạn, nhưng phải chú ý đúng mực, không thể tin tưởng người khác vô điều kiện chỉ bởi vì đã ở chung lâu.”

“Vâng, vậy thỉnh thoảng em sẽ tìm anh ấy chơi.”

Hoắc Dực Thâm trở về đúng giờ, ba người một chó cùng ăn cơm.

“Chú Đồ nói chú ấy có thể làm được, gỗ sồi có tính ổn định cao và khả năng chịu va đập mạnh, độ cứng của gỗ cũng khá cao, rất thích hợp dùng làm cửa chính.”

Gỗ sồi? Khương Ninh không nhận ra.

Trong không gian trữ không ít gỗ, nhưng đều được chặt sau khi cây chết, cho nên ngoại trừ hai ba loại mà cô biết thì những loại gỗ còn lại cô thật sự mù tịt.

Cơm nước xong, hai người vào không gian chọn gỗ, gõ gõ thân cây chọn ra loại bản thân cho là rắn chắc nhất.

Hoắc Dực Thâm lái xe vận chuyển gỗ xong thì trở về đón Khương Ninh đến khu thương mại.

Khu thương mại chỉ mới là dự phòng, tuy rằng hai người không có ý định sửa sang lại, nhưng trên cơ bản nhất cũng không thể thiếu cửa sổ.

Nhóm Hà Thiên Minh còn chưa chuyển tới, nhưng lầu năm sáu lại có thanh âm truyền ra, đoán chừng là người nhà của tên xấu xí.

Quen tay hay việc, không đến nửa ngày hai người đã lắp đặt xong cửa chính và cửa sổ.

Bên này nhiều người, để phòng ngừa tốt nhất thì trước tiên lắp hàng rào sắt ở cửa sổ rồi mới lắp kính.

Mở cửa ra là một phòng, đi vào rồi lại có một phòng khác.

Đã quen ở trong phòng lớn, bây giờ khi đi vào phòng nhỏ cô thật sự có chút không quen, ngẫm lại nhóm Hà Thiên Minh còn định ghép phòng, có thể đoán được có bao nhiêu khó khăn, hơn nữa ở gần cũng sẽ nảy sinh nhiều mâu thuẫn, đoán chừng về sau sẽ rất đau đầu đây, chưa chắc đã được hài hòa như khi ở Áo Viên, phải xem ông ấy sẽ giải quyết như thế nào.

Sau khi khóa cửa rời đi, trên lầu truyền đến tiếng bước chân.

Sau đó, một người phụ nữ mặc váy hoa xuất hiện.

Nhìn thấy khuôn mặt cô ấy, Khương Ninh giật mình.

Ngoại trừ khu nhà giàu, cô không nhớ đã bao lâu mình không nhìn thấy phụ nữ tô son đánh phấn.

Đôi môi đỏ mọng, dáng người yểu điệu, khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt to tròn tỏ rõ sự thông minh và mạnh mẽ.

Có thể sống một cách rạng rỡ như thế này ở tận thế cũng không phải dễ dàng, hoặc là người này dùng bản lĩnh của mình vượt qua thử thách, hoặc là đã tìm được một người đàn ông có năng lực.

Khương Ninh quét mắt nhìn bàn tay trắng nõn của cô ấy, có lẽ cô đã biết người này là vợ của ai.

Đối phương cũng đang đánh giá cô, vẻ mặt có chút kinh ngạc.

Khương Ninh không dừng lại lâu, cô cầm chìa khóa đi xuống lầu.



Nhà của Tần Xuyên được sửa sang rất nhanh, nhà kính của hai nhà cũng được làm xong cùng một lúc.

Dựng khung thép, xây nhà kính, che cả sân thượng lại.

Hai ngôi nhà kính rộng khoảng trăm mét vuông, đủ rộng rãi thoải mái.

Đừng thấy có mấy người giàu coi thường người khác, khi bọn họ nhìn thấy ngôi nhà kính trên tầng cao nhất này vẫn rất kinh diễm.

Còn có người cử người tới hỏi, Khương Ninh làm như không nghe thấy, thậm chí còn không thèm nhướng mày.

Ngược lại thì Tần Xuyên rất nhiệt tình muốn làm ăn với người giàu có, còn sang hỏi cô xem có thể lấy ra thêm thủy tinh hay không.

Nếu có, hãy ưu tiên cho hắn ta.

Trong không gian có rất nhiều, nhưng Khương Ninh không muốn kiếm tiền: "Không có, phần của anh là phần cuối cùng.”

Tần Xuyên vẫn tiếp nhận công việc làm ăn, nhưng hắn ta muốn dốc sức kiếm được một khoản.

Hắn ta không điếc cũng không mù, sao có thể không nhìn ra có vài người từ trong xương đã tự cho mình hơn hẳn người khác, không làm thịt bọn họ thì làm thịt ai?

Lưới điện cũng đồng thời được đưa đến nhưng Khương Ninh không vội lắp đặt.

Đây là vật có thể gây thương tích, lắp ban ngày vẫn khá an toàn mà đợi đến tối lắp cũng không chả sao.

“Ngày kia hai người có rảnh không?" Tần Xuyên mời: “Tôi tổ chức tiệc nhập hội, đến lúc đó qua uống hai ly.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận