Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 78 - Vớt được một con heo 2

Chương 78 - Vớt được một con heo 2

Vớt được một con heo 2

Con heo nằm trên thuyền công kích, há miệng thở dốc: "Ụt... Ụt..."

Khương Ninh đột nhiên lấy dùi cui điện từ trong túi ra, con heo tru lên đầy thê lương rồi bị điện giật ngất đi.

Lục Vũ: "..."

Trương Siêu: "..."

Hoắc Dực Thâm lên tiếng: "Tìm một chỗ làm thịt đi."

Không thể mang nguyên con heo về, nếu bị người khác phát hiện sẽ xảy ra chuyện lớn.

Trương Siêu nhanh chóng hồi thần: "Hay là chúng ta đi đến một tòa nhà đang xây dở đi, xung quanh những chỗ đó không có người, hơn nữa cũng không cách chỗ này quá xa."

Vì vậy, thuyền tấn công chuyển sang một hướng khác.

Sau khi đi khoảng sáu, bảy cây số, bọn họ gặp được mấy tòa nhà đang xây dở chìm trong nước.

Neo thuyền tấn công lại, ba người đàn ông kéo heo lên bờ, Khương Ninh đưa dao mổ heo cho bọn họ.

Cô không tham gia mổ heo, nhân lúc bọn họ mổ heo thì đi lên lầu xem thử.

Càng lên cao càng nhiều vật liệu xây dựng chất đống, có không ít xi-măng, gạch và thép cây.

Khương Ninh không hề khách khí, vườn đất đen có khoảng không một nghìn tám mét khối, phải nghĩ cách tích trữ thật nhiều mới được.

Thu hết tất cả vào không gian, tuy bây giờ chúng không có tác dụng gì nhưng chính là những thứ không thể thiếu khi tiến hành xây dựng lại sau động đất.

Chỗ này không có ai, cũng không sợ bọn Lục Vũ nghi ngờ cô.

Khi cô đi từ trên lầu xuống, heo đã được giết xong.

1801 mổ chính, Lục Vũ và Trương Siêu hỗ trợ, bọn họ đang bàn bạc việc phân chia thịt heo.

Ngoại trừ Khương Ninh, những người khác đều không biết nấu ăn, 1801 càng khủng khiếp hơn, đừng thấy anh giết người không chớp mắt mà lầm, ngay cả nấu cháo cũng có thể làm khét nồi.

Bọn họ ngay cả thịt heo cũng không biết nấu chứ nói gì là heo bị rơi xuống nước, vì vậy nhất trí quyết định chia thành bốn phần rồi đưa hết cho Khương Ninh.

Khương Ninh cũng không khách sáo: "Được, đến lúc đó tôi gọi mọi người tới ăn."

Phòng 1803 đã lấy một nửa, nửa còn lại là của phòng 1801 và 1802, Hoắc Dực Thâm hỏi Khương Ninh: "Cô muốn phần nào?"

"Nửa bên trên đi."

Thật ra bên dưới nhiều nội tạng hơn nhưng thịt heo trước mặt có thể nấu đỏ*, đầu heo có thể hầm canh.

* Nấu đỏ: một kỹ thuật nấu món om chậm của Trung Quốc nhằm tạo ra màu nâu đỏ cho thực phẩm đã chế biến

* Nấu đỏ: một kỹ thuật nấu món om chậm của Trung Quốc nhằm tạo ra màu nâu đỏ cho thực phẩm đã chế biến

Hoắc Dực Thâm cảm thấy mình chiếm hời nên chặt thêm một ít cho cô.

Khương Ninh nhìn thấy nhưng cũng không nói gì.

Về nhà không tiện làm, cô bảo anh cắt thịt thành miếng nhỏ rồi cho vào túi nilon đen, không ai có thể biết được bên trong là gì.

Lục Vũ hơi lo lắng: "Người khác sẽ không phát hiện chúng ta ăn thịt đâu đúng không?"

"Chúng ta ở tầng trên cùng, mùi thơm có bay ra ngoài thì cũng bay lên trên, lúc nấu đóng chặt cửa sổ là được, cho dù có bay ra ngoài một ít cũng sẽ bị mưa át mất, có lẽ sẽ không sao đâu."

Lục Vũ vui mừng nói: "Tốt quá, vậy tối nay chúng ta chúc mừng một bữa đi."

Sau khoảng thời gian tồi tệ kéo dài thì nên vui vẻ một chút.

"Hay là nấu chung rồi ăn chung đi? Nếu nấu riêng thì mùi quá nồng." Trương Siêu thích náo nhiệt muốn xây dựng quan hệ tốt với 1801 lạnh lùng: "Tầng 18 chúng ta đều là người một nhà mà."

Lục Vũ phụ họa: "Hay là A Ninh nấu đi, trong nhóm chúng ta, tài nấu nướng của cô là tốt nhất đấy."

Thấy 1801 không phản đối, Khương Ninh đồng ý: "Tôi có gia vị nấu lẩu, hay là ăn lẩu nhé?"

Mọi người không có ý kiến, nghe đến hai chữ “ăn lẩu” thì nước miếng chảy ròng ròng.

Quay về khu chung cư Cẩm Vinh, tầng 18 lại một lần nữa gây chấn động.

Chiếc thuyền chở đầy vật tư khiến người ta ghen tị đến đỏ mắt, nhưng bọn họ lại không thể làm gì, rất nhiều người muốn gia nhập vào nhóm của tầng 18 nhưng không biết tại sao người ta không chịu thêm người.

Bốn người đã chuẩn bị chu đáo, nhét gạo và thịt heo vào ba lô lớn, chỉ có quần áo, chăn màn mùa đông lộ ra ngoài.

Dù có khiêm tốn đến đâu thì cũng vô ích, vẫn có rất nhiều người đố kỵ.

Nhưng vậy thì sao? Tất cả những người sống ở tầng 18 đều hung dữ, nhất là cô gái cầm dao kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận