Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 505 -

Chương 505 -

Khương Ninh ngẩng đầu, chỉ thấy mẹ Chung đang xếp hàng ở trước mặt.

Bà ấy vội vàng đi đến: “Trùng hợp quá, hai người cũng đến chọn nhà hả?”

Khương Ninh gật đầu: “Bệnh của bà Chung khỏi chưa ạ?”

“Khỏe hơn nhiều rồi.” Mẹ Chung rất vui, thấp giọng nói: "Tiểu Khương, may mà nhờ thuốc của cháu, mẹ của bác không ho khan nữa, di chứng do chấn động não cũng đỡ hơn rất nhiều, tâm trạng của bà lão cũng khá lên.

Thuốc cứu mạng cũng không rẻ, trong tay bác không có thứ gì đáng tiền, mấy tháng nữa sẽ trả lương thực cho cháu, cháu thấy thế nào?”

Hai cha con có công việc, chờ khi Viện Nghiên cứu Khoa học rời đến, công việc của bà ấy cũng được khôi phục, người trong nhà vẫn luôn tiết kiệm, nên có thể dành ra một khoảng để trả lại.

Khương Ninh đã cho rồi, cũng không có ý định lấy đồ của nhà họ Chung.

Nhưng nếu nói không cần, sẽ dễ sinh ra cảm giác ỷ lại.

“Không gấp đâu ạ, cứ để bà Chung dưỡng bệnh cho khỏe rồi nói sau, những chuyện này cứ từ từ được mà.

Hiếm khi gặp nhau, Khương Ninh tò mò nói: “Mọi người được chia nhà hai phòng ạ?”

Mẹ Chung gật đầu: “Theo quy định, một nhân viên Nghiên cứu Khoa học sẽ được chia một căn hai phòng, hai cha con Chung Bình đều ở trong Viện Nghiên cứu Khoa học, cho nên nhà bác được cho hai căn, đều ở trong khu người thân của Viện Nghiên cứu Khoa học.

Lúc trước hoàn cảnh ở bên kia quá kém, khoảng thời gian trước nhà bác đã dời đến ở trong nhà thô trước, hôm nay mới đến đăng ký chứng nhận.”

May mà hai cha con có công việc tốt, nếu không chắc phải ngủ ngoài đường thật.

Khương Ninh không ngờ chính phủ không lại không yêu cầu nhân viên Nghiên cứu Khoa học bù tiền để lấy nhà, chính sách này thật sự rất đáng khen.

Hàng dài cứ chậm chạp nhích về phía trước, thỉnh thoảng Khương Ninh và mẹ Chung sẽ nói chuyện, khu thành phố mới không chỉ có nhà, còn có nhà xưởng, trường học, các loại thành mới khu không chỉ có nhà tử, còn có công xưởng, trường học, các bộ ngành liên quan khác.

“Rất nhiều đơn vị đã thống nhất với thành phố Quảng Đông, phát triển trung gian giữa hai thành phố, cơ sở nông nghiệp của thành phố Quảng Đông sẽ chuyển sang thành phố Phượng, Viện Nghiên cứu khoa học Y học Trung Quốc sẽ ở thành phố Quảng Đông, chờ đến khi giai đoạn thứ hai và thứ ba hoàn thành, hai thành phố mới sẽ tiếp giáp nhau.”

Trường học, nhà xưởng?

Kế hoạch xây lại đúng là tốt đẹp, chỉ là có thể bảo vệ được hay không, không ai dám đảm bảo được.

Nếu là hai thành phố tiếp giáp, về mặt an toàn phải được nâng lên, nhưng đến khi thành phố mới được hoàn thành, chắc là đêm vô tận cũng đến.

Bóng tối, là thiên đường của tội phạm.

Khương Ninh hy vọng mình chỉ lo lắng thái quá, phía chính phủ trăm cay ngàn đắng xây dựng lại, chắc cũng đã có dự trù được chuyện tương lai.

Gặp lại Khương Ninh lần nữa, nhân viên làm việc ở chỗ đăng ký nhắc nhở: “Sau khi có nhà nếu bán đi hoặc cho mướn, có thể đến trung tâm bất động sản để đăng ký, chúng tôi có thể giúp thay đổi, sẽ thu phí giao dịch nhất định.”

Khương Ninh không nhịn được mà nhiều chuyện: “Nếu nhà độc lập có sân nhỏ được sửa xong bán ra, sẽ tốn bao nhiêu vật tư ạ?”

“Mua bán theo ý muốn của hai bên, nếu bán chạy, ít nhất cũng phải gấp đôi.”

Tin tức về bất động sản đã được ghi vào thẻ điện tử, nhưng giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà phải một tháng sau mới đến tay.

Nhân viên làm việc nhắc nhở: “Nhà ở độc lập có sân nhà ngày mốt được làm xong, đến lúc đó hai người có thể sửa sang rồi vào ở.”

Khương Ninh nói cảm ơn, rời khỏi trung tâm công tác trở về Áo Viên.

Để có qua có lại, lúc trở về tòa nhà số năm, Khương Ninh lập tức báo tin cho Hà Thiên Minh: “Đội trưởng Hà, mọi người cũng có thể đi chọn nhà, nhanh tay mới có thể tìm được chỗ tốt.”

Thật sự đến khi tin tức được thông báo, tất cả phòng tốt đều bị chọn hết rồi.

Thật ra Hà Thiên Minh cũng nghĩ đến chuyện này, đang bàn bạc với Dương Vĩ Dân, làm sao mới có thể khiến nhân viên công tác chịu bán nhà.

Nhưng thật sự không dễ dàng gì, có lương thực mới có thể sai khiến ma quỷ, dù là tận thế thì cũng không ngoại lệ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận