Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 81 - Tầng 18 ăn lẩu 1

Chương 81 - Tầng 18 ăn lẩu 1

Tầng 18 ăn lẩu 1

Khương Ninh quan sát bốn phía, phát hiện có phân thỏ.

Người này thường chịu đói, còn quý trọng lương thực sinh tồn hơn cả cô, thậm chí ngay cả thỏ rừng cũng không buông tha.

Thỏ khôn có ba cửa hang.

Khương Ninh tìm kiếm xung quanh, quả nhiên phát hiện có cửa hang, vội vàng dùng bùn lắp lại.

Không lâu sau, một cái bóng xám chui khỏi cửa hang, chạy thục mạng sang bên cạnh.

Cola co chân đuổi theo nhanh như chớp, cắn cổ của nó hung hăng ném xuống đất.

Làm vài lần như vậy, cuối cùng thỏ xám không cử động nữa.

Sau đó, Cola tha con thỏ về muốn khoe với Khương Ninh, thịt thịt!

Vui vẻ ăn thịt thỏ xong, lại tiếp tục dùng tay đào đất, lại đào ra được một con thỏ lớn ở trong hang.

Không ngừng lại, tiếp tục đào.

Lại có thêm ba con thỏ nhỏ hơn một chút, một nhà thỏ ngay ngắn ở chung một chỗ.

Thỏ rừng không bằng thỏ nuôi thịt, nuôi cũng được, chưa kể bây giờ cô và Cola cũng không thiếu thịt, nên quyết định cứ thế ném vào không gian.

Trên đường trở về, cô cố ý đi vòng qua chỗ giết heo, đưa toàn bộ vật liệu xây dựng vào trong không gian.

Không gian hút hết mọi thứ, Cola bị dọa sợ trợn to mắt chó: “Gâu!”

Khương Ninh xoa xoa đầu nó: “Đừng sợ, chị biết phép thuật.”

Trở về khu nhà, trời cũng dần tối lại.

Vẫn có vô số cặp mắt dòm ngó như cũ, thấy Khương Ninh chỉ ôm bó củi trở về, trong lòng lúc này mới thoải mái hơn một chút.

Người ở tầng 18, cũng không thể lúc nào cũng may mắn như vậy.

Mới vừa lên lầu, Trương Siêu đã ra đón: “Sao giờ mới về? Tớ và Lục Vũ còn đang định ra ngoài tìm cậu.”

Khương Ninh mệt mỏi: “Tìm hết mấy nơi, đừng nói là thức ăn cho chó, ngay cả một cái bánh mì cũng không thấy.”

“Mấy nơi gần đây bị lấy hết rồi, muốn tìm đồ cũng khó lắm.” Lục Vũ có hơi lo lắng: “Nghe nói có vài khu nhà có biến rồi, dù chúng ta có không ra ngoài thì cũng phải cẩn thận.”

Nói qua loa mấy câu, Khương Ninh vào nhà cởi áo mưa thay quần áo, lấy cây cải xanh trên ban công xuống.

Cải xanh tưới dịch dinh dưỡng, phát triển tốt hơn khá nhiều, nhưng lá cây vẫn hơi vàng, dáng vẻ cũng khác với cây sống dưới ánh mặt trời bình thường, nhưng nó có thể phát triển được dưới trời mưa thế này đã là rất tốt rồi.

Ăn thịt không thì trong người sẽ rất nóng, cô lại cầm một túi nấm bào ngư nấm bụng dê đến phòng 1803.

Ba người kinh ngạc đến rớt cằm, chẳng những có cải xanh, còn có hai loại nắm tươi: “A Ninh, cô có thể tham gia chương trình sinh tồn rồi đó.”

“Tôi chỉ may mắn thôi, lúc mới dọn nhà đến vừa hay mua linh tinh được một túi nấm, không ngờ nó thật sự phát triển thành cây nấm luôn.”

“Cũng chỉ có cậu nghĩ ra được.”

“Đi theo A Ninh, chúng ta tuyệt đối sẽ không chết đói.”

Bầu không khí vô cùng thoải mái, mấy người ở trong phòng bếp bắt đầu bận rộn.

Không lâu sau, Hoắc Dực Thâm và Đậu Đậu cũng đến giúp, mang theo mười quả trứng gà và nửa cân bánh mì.

“A Ninh, em phải ở nhà thôi.” Trịnh Vĩ Lê cười nói: “Lúc em không ở đây tầng 18 rất yên tĩnh, em vừa trở lại đã náo nhiệt hẳn lên.”

Không không khí rất tốt, tâm tình của Khương Ninh cũng không tệ: “Chờ đó, tối nay sẽ cho mọi người thấy tài năng của em.”

Một kéo bốn, dẫn theo một nhóm vô tri đi làm bếp.

Trương Siêu chặt sườn, Lục Vũ rửa thịt, Trịnh Vĩ Lệ ngắt cải xanh, Đậu Đâu ôm cây nấm không buông: “Chị ơi, em cũng muốn trồng nấm.”

Cô bé khôn khéo vô cùng, Khương Ninh gật đầu nói: “Được, ngày mai đưa cho em một cây nấm, nhưng không được trồng hư đâu đấy.”

Đậu Đậu theo bản năng nhìn về 1801, dường như muốn hỏi anh: “Anh ơi.”

Nhìn thấy sự khát vọng trong mắt cô bé, Hoắc Dực Thâm lên tiếng: “Nhớ cảm ơn chị.”

Đậu Đậu vui vẻ nhào đến: “Cảm ơn chị, em có thể trồng nấm rồi.”

Khương Ninh xoa đầu cô bé: “Trồng cho tốt đấy.”

Lục Vũ cắt thịt suýt chút nữa thì cắt trúng tay, Khương Ninh chỉ có thể làm giúp, cắt miệng thịt thật mỏng, dùng ít dầu, tinh bột, nước tương ướp chúng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận