Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 67 - Lấy được dầu diesel 1

Chương 67 - Lấy được dầu diesel 1

Lấy được dầu diesel 1

Khương Ninh cạy cửa nhà kho phòng cung ứng bộ phận sửa chữa, rốt cuộc cũng tìm được dầu diesel trong một căn phòng.

Một trăm sáu mươi lít một thùng, có khoảng ba mươi thùng, tức là bốn nghìn tám lít.

Đúng lúc gặp được triển lãm quốc tế, lại còn gặp phải cơn bão trăm năm mới có, chỗ này sớm đã chuẩn bị cho tình huống mất điện khẩn cấp, không thể nào chỉ trữ một ít dầu diesel như thế này.

Thế là cô cạy cửa tất cả những chỗ có thể phá, quả nhiên ở trong hai căn phòng khác cũng tìm được số lượng dầu diesel tương tự, cộng tổng tất cả lại khoảng 1,6 tấn.

Thuyền tấn công và nhà xe đều có thể dùng dầu diesel, số lượng này đủ cho cô sử dụng một thời gian dài, cô phấn khích bỏ tất cả vào trong không gian.

Thật ra trong không gian có mấy hòm tích trữ điện từ năng lượng mặt trời, nhưng người lớn làm gì phải chọn chứ? Cô muốn tất!

Cô cầm dụng cụ lên, cố gắng hết sức dỡ bỏ hoàn chỉnh cái máy phát điện, cùng với các linh kiện, bộ dụng cụ sửa chữa, đóng gói chúng lại với nhau.

Từ lầu bảy trở xuống là các kiểu đồ dùng hiện đại trong nhà, Khương Ninh tiếp tục vừa đi vừa nhặt.

Thật ra cô rất thích các món đồ hiện đại trong gia đình, người thiết kế đã cân nhắc tới nỗi đau của những người có nhà nhỏ, rất nhiều món đồ đều có công năng xếp chồng.

Vị trí tăng thêm khoảng một nghìn hai mét khối, Khương Ninh tóm được cái gì thì thu cái đó vào, có thể nói vô cùng tùy tiện.

Giường, nệm cao su, ghế sô pha, tủ quần áo, tủ ti vi, tủ đầu giường, bàn ghế, ghế dựa lắc lư…

Lúc cô mệt mỏi, ngồi xuống nghỉ ngơi cũng tranh thủ vào không gian xem xét.

Sau đó khi cô nhặt những món đồ nội thất gỗ chỉ cần một vài bộ phận mà thôi, xem ra con đường buôn bán đúng là vũng nước sâu, đa số đều là treo đầu dê bán thịt chó, không gian chính là một cỗ máy giám định bảo vật thỏa đáng.

Dọc theo các bậc thang xoắn tròn đi xuống là chỗ trưng bày đồ dùng phòng khách, những chỗ khác ngược lại không có gì thay đổi nhiều.

Cô quét một đường xuống tới lầu năm, ngoại trừ một vài món bản thân có thể sử dụng, những cái khác cô đều chỉ chọn đồ dùng bền chắc, cố gắng không quan tâm tới chủ nghĩa hình thức, nếu không tới lúc đó lấy ra đi đổi sẽ dễ khiến người ta nghi ngờ.

Khương Ninh tốn quá nhiều thời gian ở trung tâm triển lãm này, lúc lấy điện thoại ra xem thì phát hiện đã ba giờ chiều rồi.

Cô lái thuyền tấn công rời đi, trên đường quay về thì phát hiện có hai căn nhà ở thương mại đang được xây dựng.

Cô nghĩ tới việc chấn động mạnh khiến phòng ốc đều sụp đổ, khắp nơi đều là thảm trạng sập tường, cô do dự một chút rồi lái thuyền tấn công qua đó.

Nhà ở thương mại đã xây xong, đang trong giai đoạn trang trí, không ít vật tư đã được chuyển lên tầng trên.

Khương Ninh mở bạt chống nước ra, cát mịn, xi măng, vôi, cửa sổ kính, gạch men sứ, sơn chống nước đều đang nằm đó.

Tiến độ trang trí khác biệt, vật tư được chất đống ở mỗi tầng lầu cũng khác nhau.

Cát là thứ rất dễ lấy được, không cần thiết phải lãng phí vị trí trong không gian.

Những cái khác muốn tái chế khá khó khăn, cho dù sau này xây dựng lại chính phủ thì không phải cái gì cũng có thể sản xuất được.

Khương Ninh vừa đi lên vừa thu đồ vào trong không gian, toàn bộ chồng chất lên nhau ở mảnh đất đen trong hoa viên.

Cô phát hiện từ sau khi có được không gian lầu hai, mức độ tiếp nhận của vườn hoa cũng đã thay đổi, độ cao có thể ngang với tầng hai.

Sự thay đổi này có ý nghĩa là, diện tích có thể sử dụng của vườn hoa từ chín trăm mét khối tăng lên một nghìn tám mét khối.

May là vật liệu xây dựng không bị hư hao gì, cô khám xét rồi thu hết vào.

Hoa viên cũng không có tác dụng giữ tươi, Khương Ninh không quên thu cả bạt che nắng, chống nước, che lên đống xi măng, vôi, sơn chống nước.

Dọn dẹp đồ đạc xong, cô đột nhiên nghĩ tới mấy cái két sắt để ở trong không gian.

Thế là cô lấy toàn bộ những cái két đó ra mở cạy cửa.

Tiếng máy móc báo động chói tai, cô nhanh chóng nhét máy trợ thính vào tai, rồi từ từ cạy mở cửa két sắt.

Bốn cái két sắt của tiệm bán ngọc đều trống rỗng!

Xem ra không gian đã nuốt sạch toàn bộ rồi.

Sau đó cô nạy mở xem bộ sưu tập cá nhân của ông chủ giàu có, không ngờ có một khẩu súng rớt ra.

Ầy, đây là thứ có thể đem đi cất sao?

Quả nhiên, mấy ông lớn đều không ngoại lệ, đều thích khiêu khích pháp luật.

Ngoại trừ khẩu súng ngắn, bên trong còn có hai hộp đạn, có tổng cộng hai trăm đầu đạn.

Cho dù là tận thế, người bình thường muốn có những thứ này vẫn là khó hơn lên trời.

Đây là niềm vui bất ngờ. Mặc dù Khương Ninh chưa từng sờ qua súng thật, nhưng ở trường học có câu lạc bộ bắn súng, sử dụng súng cao su, khả năng nhắm bắn của cô vẫn khá chính xác.

Có thứ này rồi, lúc đi ngủ cũng có thể yên tâm hơn một chút, cô lần nữa thành tâm cảm ơn sếp lớn.

Bây giờ chỉ còn lại cái két sắt cuối cùng, cái này lục soát được trong văn phòng sếp lớn.

Chắc không có hàng cấm trong này đâu nhỉ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận