Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 795 -

Chương 795 -

Cơ thể Trần Nghiên Phỉ đau đớn, cô ta than thở khóc lóc: "Cô ta có nhân cách phản xã hội, tính cách nóng nảy dễ tức giận, đến người nhà của thủ trưởng cũng dám mưu hại, càng đừng nói đến những người may mắn sống sót bình thường. Nếu như không bắt cô ta lại để điều tra thẩm vấn, thì sau này chắc chắn sẽ gây nguy hại cho căn cứ, đến lúc đó không biết bao nhiêu người sẽ gặp hoạ."

Có không ít người vây xem cũng phụ hoạ theo: "Đúng vậy, là cô ấy vô duyên vô cớ đánh người trước."

Trong đám người bọn họ có người chính mắt nhìn thấy Khương Ninh đánh đập Trần Nghiên Phỉ.

Cực kì tàn bạo, không những nắm lấy tóc rồi đập thẳng vào kính mà lại còn ra tay mạnh bạo không chút thương tiếc.

Cô gái duyên dáng dịu dàng như vậy, bị đánh cho mặt mũi bầm dập, khắp mặt đều là máu.

Còn một đám người khác, bọn họ biết được Tống Nhã Linh và Trần Nghiên Phỉ là người nhà của thủ trưởng, ngay lập tức thể hiện rõ lập trường của mình.

Đội trưởng Hạ ngẫm nghĩ một lát, gã ta cất thiết bị ghi âm lại: "Nghe giọng nói thì quả thật không giống, nhưng xin cô Trần yên tâm trong quân đội có máy phân tích xử lý âm tần, chỉ cần là cùng một người nói chuyện, cho dù giọng nói không giống, nhưng quy luật âm tần không thể nào làm giả được, các bộ phận liên quan sẽ kiểm tra thật giả."

Máy xử lý phân tích âm tần? Tim Trần Nghiên Phỉ rơi mất một nhịp, chết rồi!

Đội trưởng Hạ chính nghĩa, nghiêm túc: "Nếu mọi người ai cũng cho là mình đúng vậy xin mời cùng chúng tôi về bộ xử lý tranh chấp để điều tra, đây là nơi công cộng, không được ảnh hưởng đến hoạt động kinh doanh bình thường."

Trần Nghiên Phỉ ngu, nhưng Tống Nhã Linh lại giỏi việc nhìn mặt đoán ý nghe cách nói chuyện của đội trưởng Hạ đã biết chuyện này có gì đó không đúng.

Rõ ràng là gã ta đang che chở cho Khương Ninh.

Hai người vốn không quen biết nhau, gã họ Hạ kia không thể vô duyên vô cớ giúp đỡ Khương Ninh, trừ phi là Cố Đình Lâm ra lệnh.

Từ trước đến giờ ông ấy đều làm việc công bằng, nghiêm minh, đến cả công việc của Nghiên Phỉ mà ông ấy cũng không chịu ra mặt giải quyết, bây giờ lại đi cửa sau cho Khương Ninh.

Cả người Tống Nhã Linh lạnh như băng, rốt cuộc thì ông ấy biết được bao nhiêu?

Nói cách khác, hay là từ đầu ông ấy đã biết được sự thật?

Nếu như Cố Đình Lâm làm thật, binh sĩ dưới quyền của ông ấy sao lại không tra ra được chứ? Nghiên Phỉ nguy hiểm rồi!

Bà ta nhanh chóng nghĩ ra được cách đối phó, ôm lấy cánh tay bị trật khớp đi đến: "Đội trưởng Hạ, đây chẳng qua chỉ là một hiểu nhầm mà thôi, không cần thiết phải đến bộ phận xử lý tranh chấp đâu nhỉ?"

Đội trưởng Hạ cũng hi vọng là hiểu lầm, nhưng thủ trưởng đã hạ lệnh, gã ta phải bảo đảm không được để Khương Ninh rơi một sợi tóc.

Chuyện ầm ĩ lớn như vậy mà lại còn liên can đến chuyện nhà của thủ trưởng, nên xử lý như nào không phải gã ta nói là xong, còn phải xin chỉ thị của cấp trên.

Đội trưởng Hạ chỉ chấp hành pháp luật theo lẽ công bằng: "Căn cứ tôn chỉ vì nhân dân phục vụ, việc này liên quan đến mưu sát và ẩu đả, tạo thành ảnh hưởng vô cùng lớn. Vì vậy, các bộ ngành liên quan sẽ điều tra rõ ràng, mời các vị dời bước."

Thấy hai mẹ con bà ta đều bị thương, nhất là khuôn mặt Trần Nghiên Phỉ chắc cũng bị huỷ luôn rồi.

Đội trưởng Hạ khẽ ra lệnh cho binh sĩ: "Mấy người đưa bà Cố và cô Trần đến bệnh viện xử lý vết thương trước."

Còn về phần Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm, đầu tiên là họ phải đưa người làm chứng ra.

Đội trưởng Hạ cùng hai người đi đến cửa chính bãi đỗ xe của căn cứ, lúc nhìn thấy người chất đầy cốp xe, khóe miệng của gã ta vô thức giật giật.

Chậc chậc chậc, cô đúng là người mạnh mẽ mà, kẻ tình nghi bị cô đánh thành cái sàng, điều thần kỳ là máu chảy nhiều như vậy mà lại không chết.

Gã ta vẫy tay bảo người mang tất cả những kẻ tình nghi này mang về ban điều tra tranh chấp.

Không cần những nhân viên liên quan thẩm vấn, bọn chúng đã bị sự hung ác tàn nhẫn của Khương Ninh doạ sợ đến hồn bay phách lạc khai sạch sẽ không thiếu thứ gì.

Cái cần khai với cái không cần khai cũng đều khai hết, không dám giấu giếm điều gì.

Nếu như có tội, xin phía quân đội của căn cứ xử phạt bọn họ mà không phải là ác ma Khương Ninh!

Tiếp đến là phân tích âm tần, nhưng Tống Nhã Linh và Trần Nghiên Phỉ còn đang xử lý vết thương ở bệnh viện, chỉ có thể chờ hai người họ trở lại rồi mới tiến hành tiếp.

Ai ngờ Đậu Đậu lấy điện thoại từ trong túi ra: "Chú ơi, cháu có ghi âm giọng gốc của cô ta."

Bạn cần đăng nhập để bình luận