Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 1238 -

Chương 1238 -

Trái lại Trương Siêu và Lục Vũ càng tích cực hoạt động sôi nổi, tâm hồn trẻ tuổi đã ngủ say đang tỉnh lại.

Ba kẻ dở hơi thì chỉ thiếu mỗi cái là không ngậm điếu thuốc trong miệng.

Sau khi ăn xong tiệc gia nhập liền bắt đầu nói chuyện cười đùa, tiểu đội trục vớt đặc biệt dự định tập hợp lại cùng làm cơm giao thừa, muốn có không khí náo nhiệt.

“Đội trưởng Hoắc, chị Ninh, hai người có đến không?”

“Chắc chắn là đến rồi.” Khương Ninh vui cười ha ha: “Đến lúc đó, trong nhà mà có cơm giao thừa thì bọn chị đến ngồi, phải giữ bụng lại mới được.”

Cả căn cứ đều nghỉ phép, kéo theo bầu không khí của Tết nguyên đán, trong tay có thức ăn hay không thì cũng muốn đón Tết.

Người lẻ loi một mình thì cũng đang tích cực lập nhóm, chỉ muốn có một ít bầu không khí náo nhiệt.

Căn cứ huấn luyện chó nghỉ phép, bốn nhóc mang gen của sói tích cực chống cự tranh thủ tự do, lại có thể lẻn về nhà để ăn thêm.

Các huấn luyện viên dở khóc dở cười, đuổi theo đến toà nhà gạch đỏ lớn cũng không có tác dụng gì.

Bà Khương không nhịn được cười nói: “Phiền mọi người rồi, nếu như có thể thì cứ để tụi nó ở nhà đón Tết đi, đợi năm sau tôi lại đưa tụi nó đi về.”

Nhà của thủ trưởng, các huấn luyện viên cũng không dám có ý kiến, mà có ý kiến thì cũng phải nhịn.

Thế là bốn nhóc đã thành công chơi xấu.

Song chó chăn cừu Đức cũng theo đến, đứng ì tại chỗ không muốn đi.

Ài, cái này xấu hổ thật.

Khương Ninh liếc mắt nhìn ‘lòng lang dạ sói’, ai ngờ tình cảm của hai vợ chồng ngọt ngào như mật ong vậy, tụi nó cọ đầu với nhau không rảnh thời gian đâu mà để ý đến nó.

Cô ngẫm nghĩ thấy khả năng A Ngốc sẽ trở thành cháu rể của mình là rất lớn, thế là bèn để tụi nó lại chung với nhau.

Có lớn có nhỏ tổng cộng mười con, ngoại trừ ba nhóc mới vẫn chưa cai sữa ra thì tất cả còn lại đều là cái thùng cơm.

Cũng là Khương Ninh có tiền của và uy nghiêm, chứ đổi lại là nhà khác thì nuôi không nổi.

Ngay cả khi đã cho chúng nó ăn rồi thì buổi tối vẫn có tiếng sói tru khiến Khương Ninh gần như sụp đổ.

Thể chất của chó chăn cừu Đức có chút giống Đại bàng hói, lại còn cùng tru lên.

Cô không chịu đựng nỗi liền cầm lấy cái chổi lao ra ngoài, vẻ mặt dữ tợn nói: “Tru, còn tru nữa thì đánh gãy hết chân của bọn mi.”

Thấy bà nội cáu, bốn nhóc liền ngoan ngoãn không tru nữa, chỉ có ba nhóc mới sinh là vẫn đang rầm rì, bị ‘lòng lang dạ thú’ vội vàng ghì mõm lại.

Thức dậy vào sáng sớm đêm giao thừa, cho mười cái thùng cơm ăn xong, cả nhà liền bắt tay chuẩn bị làm cơm giao thừa.

Cố Đình Lâm và Thư Tuyết Tình đều không đi làm, vô cùng mong đợi đối với dịp Tết nguyên đán có các con ở bên cạnh, sáng sớm qua đây giúp đỡ bận bịu làm cơm đoàn viên.

Tết nguyên đán của tất cả thành viên, giống như là được sống lại.

Bánh bao chiên, đậu phụ và khổ qua, gà hầm, vịt chiên, ngỗng nướng rượu, vô cùng bận rộn.

So với Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm, thực ra Cố Đình Lâm và Thư Tuyết Tình đều không phải là người khéo tay, đậu hũ nhồi đã nứt ra.

Không sao cả, quan trọng nhất chính là vui vẻ.

Mười cái thùng cơm cùng đi theo ra ngoài, sau đó tất cả đều bị nhốt vào trong lồng.

Trung tâm quảng trường, đột nhiên vang lên tiếng nhạc vui mừng: “Hôm nay là một ngày tốt, những chuyện trong lòng mong muốn đều có thể hoàn thành…”

Quả thật, trao lại quyền lực cho Hạ Thiên Minh hoàn toàn là quyết định sáng suốt.

Năm nay đã gặp phải rất nhiều khó khăn nhưng đều đã được giải quyết nhờ sự nỗ lực của đoàn thể, không biết bản thân đã tốt hơn bao nhiêu so với việc bò trèo, mò mẫm, lăn lộn ở bộ quân đội.

Việc chuyên môn thì cứ giao cho người có chuyên môn đi làm.

Những người lúc đầu đã đưa ra chỉ trích đối với quyết định cứ khăng khăng làm theo ý mình của Cố Đình Lâm kia, bây giờ chỉ có thể tâm phục khẩu phục mà thôi.

Mà sau lưng lại càng thêm thầm oán ông nâng đỡ con gái và con rể mình như vậy, đúng là ông đã nâng đỡ, nhưng căn cứ có thể có thành tựu như ngày hôm nay, rốt cuộc là do công lao của ai, trong lòng hai bên đều biết rõ.

Đều là người có lợi, ngoại trừ cái ăn cái mặc thì càng là chiều hướng phát triển.

Khương Ninh không biết là, trước khi tiểu đội đặc biệt trở về, năm trước Cố Đình Lâm còn tổ chức tiệc cảm ơn bộ quân sự và chính trị.

Nên khen thì khen, nên thưởng thì thưởng

Trong tiệc cảm ơn, Hà Thiên Minh đưa ra kế hoạch phát triển năm năm của thành phố Phượng khiến cho nhiều người càng thêm kinh ngạc.

Suốt nửa tháng, các quan chức quân sự và chính trị cấp cao đều thảo luận về kế hoạch.

Có người tán đồng, có người phản đối.

Cuối cùng không có công bố, nhưng trong lòng Cố Đình Lâm đã có đáp án.

Bạn cần đăng nhập để bình luận