Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 326 -

Chương 326 -

Đang lúc Khương Ninh đang ném đồ vào, tầng bốn của không gian cuối cùng cũng xuất hiện, nhưng chỉ là hai gian phòng trữ đồ.

Nhà, đây là biệt thự ba tầng rưỡi.

Cũng may, đất trong vườn hoa vẫn còn phát triển.

Tối hôm đó, cuối cùng tên xấu xí đã xuất hiện trở lại: “Chị ơi, mấy ngày sau có thể cung cấp hai xe chở nước không?”

Khương Ninh nhíu mày: “Nhiều vậy á?”

“Có một cậu chủ tổ chức sinh nhật, muốn tổ chức tiệc hồ bơi.”

Khương Ninh cười ha ha, lúc lâu sau mới nói: “Tôi sẽ nghĩ cách, vấn đề này chắc cũng không lớn lắm.”

Không ngờ, tên xấu xí được voi đòi tiên: “Chị ơi, chị có cách nào có đá viên không?”

“Cái này thì không dễ đâu.”

“Thì có ai nói dễ đâu, nhưng người ta là thiếu gia nhà giàu, không những mở tiệc mà còn muốn làm tiệc băng.”

Người ta ra tay phóng khoáng, ông trùm rất muốn có được đơn hàng này, kiếm được bao nhiêu lại không nói, trước cứ có được đơn hàng cái đã, chưa kể người ta trả thù lao chắc cũng không ít.

Toàn bộ một xe đá viên, sẽ đổi một viên đá thô phỉ thúy trong.

Ông trùm đã nói vậy, nếu Khương Ninh có thể làm được, vậy khối đá đó sẽ nằm trong tay cô.

Phỉ thúy trong là loại đá thế nào cơ chứ? Khương Ninh hơi động lòng.

Phải biết, cô trữ rất nhiều băng trong không gian, đủ dùng hơn mấy năm.

Cho dù không có, dùng máy làm đá cũng có thể tạo ra được.

Cô nhìn về phía Hoắc Dực Thâm, vụ này có làm không?

Hợp tác giao dịch, mảnh đất ở vườn hoa đã mở rộng hơn một ngàn mét vuông, mà Tần Xuyên cũng đã nói trước rồi, bây giờ tranh chữ và đồ cổ trong tay hắn ta không nhiều lắm, sau này có thể dùng vàng để giao dịch.

Hai người so sánh một chút, một xe nước đổi hai cân vàng, so với tranh chữ và đồ cổ, vàng hình như không hấp dẫn không gian lắm.

Cho nên, Khương Ninh định trao đổi hết sách chữ và đồ cổ trong tay Tần Xuyên, lên đường đi bãi biển thành phố Quảng Đông.

Loại đá như phỉ thúy trong, có thể thử một chút.

Khương Ninh quyết định: “Tôi tìm cách trước đã, ngày mai sẽ cho anh câu trả lời.”

Tên xấu xí vô cùng vui vẻ, vội vàng trở về báo cho ông trùm.

Về đến nhà, hai người thương lượng một chút, quyết định làm xong vụ này rồi sẽ dừng tay.

Hai bên cũng cẩn thận, nhưng vẫn có nhiều lần bị người khác để mắt tới.

Vòng tới vòng lui, lại lợi dụng đêm tối đi vào trong không gian, mới có thể cắt được đám theo đuôi.

Có lần, bọn họ thậm chí còn chơi trò giả làm người bị đụng xe.

Hoắc Dực Thâm không dừng xe, trực tiếp đụng vào.

Giấu xe thật kỹ, hai người đánh giết một hồi, đây là một đám ngu dốt chuyên cướp xe, có hơn mười người, hơn nữa trong tay còn có vũ khí.

May mà hai người có kinh nghiệm chiến đấu, hơn nữa bất cứ lúc nào cũng không buông lỏng cảnh giác, lúc này mới không để cho đám người đó thừa cơ lợi dụng.

Nhưng người đi ở bờ sông, sao có thể không ướt giày, thấy đúng thời điểm dừng tay mới là điều quan trọng.

Nhiều xe bồn chứa nước như vậy, hai người một đêm không ngủ, sắp đến thời gian giao dịch mới rót đầy nước.

Tần Xuyên tự đến, chỉ có mười tám bức họa và mười hai món đồ cổ, những thứ khác dùng ngọc để bù qua.

Tranh chữ và đồ cổ mất giá rất mau, may mà có Khương Ninh, cuối cùng hắn ta cũng dùng được hết mấy món hàng này.

“Khương Ninh, người anh em Hoắc, trước mắt thì giá vàng tương đối ổn định, hay sau này chúng ta dùng vàng để giao dịch nhé?”

Khương Ninh từ chối đề nghị của hắn ta: “Anh Tần, thật xin lỗi, vụ giao dịch của chúng ta phải tạm ngừng một khoảng thời gian rồi, chúng tôi định đến thành phố Quảng Đông một chuyến.”

“Thành phố Quảng Đông?” Tần Xuyên kinh ngạc: “Hai người muốn đến bờ biển?”

“Có khách hàng muốn đồ biển, chúng tôi phải qua xem một chút.”

Tần Xuyên cảm thấy đáng tiếc, nhưng cũng không ép buộc họ: “Được, vậy đến khi hai người về rồi tính tiếp. Đúng rồi, đi thành phố Quảng Đông phải chú ý một chút, có thu phí qua đường đó, hơn nữa cũng khá nhiều. Vấn đề có thể dùng vật tư để giải quyết thì không phải là vấn đề, đừng tùy tiện chọc vào bọn họ.”

Sau khi nói cảm ơn, hai người về nhà tiếp tục nghỉ ngơi, buổi chiều dậy đi đưa đá viên…

Bạn cần đăng nhập để bình luận